chương 518/ 671


Biên dịch + biên tập: Melly

Đang lúc thi triển thuấn di đi được một đoạn lộ trình, Tần Vũ đột nhiên dừng lại.
Lúc này, Tần Vũ cách Liễu Du Tây một khoảng cách không quá xa, Tần Vũ không dám tới gần hơn, nếu không Liễu Du Tây có thể phát hiện ra Tần Vũ, chỉ đành sử dụng "Không gian lực" cẩn thận cảm thụ ba động của nước trong đầm để xác định vị trí của Liễu Du Tây.
Lần lượt xác định phượng vị của Liễu Du Tây, Trong đầu Tần Vũ tự nhiên hiện lên quỹ tích di động của Liễu Du Tây.
"Thẳng hướng trung tâm đầm chạy tới sao?" Tần Vũ hơi nghi hoặc: "Chẳng lẽ nơi ẩn nấp của Đàm Cửu ở Hắc Long Đàm, lại chính là ở trung tâm đầm sao?" Tần Vũ không suy nghĩ nhiều, bắt đầu hướng trung tâm đầm lao đi.
Ngay lúc vừa phi hành trong đầm được một chốc, Tần Vũ lại cảm thấy một cỗ thủy lưu ba động khác phát ra từ chính trung tâm Hắc Long Đàm, hơn nữa cỗ thủy lưu này còn chảy theo một quy luật khác thường.
Hai cỗ thủy lưu ba động, một cỗ là do Liễu Du Tây, một cỗ thủy lưu ba động khác, tự nhiên chính là do Đàm Cửu phát ra.
"Ta lúc trước tới Hắc Long Đàm không tìm thấy gì hết, không biết là hắn ẩn nấp ở chỗ nào?" Tần Vũ lặng yên tới gần, thực vật trong đầm thật tươi tốt, Tần Vũ đi xuyên qua một ít đá và thực vật.
Chỉ chốc lát, Tần Vũ đã tới phía sau một táng đá.
"Không gian lực" tản ra. trong đầu Tần Vũ quan sát rất rõ ràng trung tâm đầm ở ngòai trăm thước. Giờ phút này tại trung tâm đầm chợt xuất hiện một cái thông đạo. Thông đạo hướng sâu vào trong lòng đất.
Ở một hướng khác, Liễu Du Tây cũng đi tới trung tâm đầm.
Đàm Cửu từ trong thông đạo đi ra, thấy Liễu Du Tây, lạnh lùng nói: "Ngươi quả nhiên đã tới, chỉ là sớm hơn hai năm so với ta dự đoán."
"Thất thải hoa liên mặc dù còn vài năm nữa mới hoàn toàn thành thục. Nhưng ta lo lắng có bất trắc, cho nên đến sớm một chút." Lúc này trên mặt Liễu Du Tây lộ ra nụ cười.
Đàm Cửu hừ lạnh một tiếng nói: "Đã muốn vào thì mau vào đi." Nói xong Đàm Cửu lại tiến vào thông đạo.
Liễu Du Tây mỉm cười, cũng bước vào trong thông đạo. Lúc hai người mới bước vào thông đạo, Tần Vũ liền bắt đầu lặng lẽ theo sau. "Không gian lực" cũng theo thông đạo mở rộng xuống phía dưới.
Thông đạo này rộng chừng mười thước, xuống sâu hơn tám mươi thước liền thấy một phủ đệ.
Lúc này Liễu Du Tây cũng đã tới phủ đệ bên dưới, mà Đàm Cửu lại đang khởi động cơ quan của phủ đệ, nhất thời thông đạo bắt đầu chậm rãi đóng lại, không phải cửa thông đạo bị đóng lại, mà là cả thông đạo được thu về.
"Khó trách lần trước ta tìm mà không có phát hiện ra được." Tần Vũ thầm cảm thán trong lòng.
Lúc Tần Vũ dùng "Không gian lực" tìm tòi, chỉ bao trùm khu vực trăm thước, tối đa là thẩm thấu sâu xuống hai thước. Căn bản là không có dư "Không gian lực" để thẩm thấu xuống đất tám chín thước. Nếu tìm tòi như vậy, Tần Vũ dù mất mấy năm công phu. phỏng chừng cũng không đủ.
"Tám mươi thước, đủ cho ta thuấn di tới." Tần Vũ nghĩ thầm trong lòng.
Trước "Không gian lực" của Càn Khôn thế giới, đất đá căn bản không thể trở ngại, có lẽ ngay cả thượng bộ thiên thần cũng không thể bất động thanh sắc đi xuống, chỉ có Tần Vũ là có thể.
"Phủ đệ cũng không có nước, ừm, phạm vi cũng rất lớn. Là cái phòng kia." Tần Vũ chọn ra một cái phòng, cả người trực tiếp thuấn di biến mất trong đầm.
*************
Phía dưới đáy đầm tám mươi thước, trong phủ đệ.
Tần Vũ ở trong một cái phòng, khoảng cách từ phòng này đến đình viện ở trung tâm rất gần, khoảng cách chỉ có mấy chục thước. Ở trong phòng này, Tần Vũ có thể nghe đựoc rõ ràng tiếng nói chuyện của Đàm Cửu và Liễu Du Tây.
Liễu Du Tây cùng Đàm Cửu, khi ở trong phủ đệ của bọn họ, thông thường, cho dù là thượng bộ thiên thần, đều không có khả năng lặng lẽ tiến tới, cho nên nói chuyện cũng không có gì bân tâm.
"Không gian lực" của Tần Vũ tràn ngập, bao trùm gần một nửa đình viện. Liễu Du Tây, Đàm Cửu hai người cũng nằm trong phạm vi này, chỉ là Liễu Du Tây, Đàm Cửu hai người không có chút phát giác.
"Liễu Du Tây, Thất thải hoa liên là chúng ta năm đó cùng nhau phát hiện ra. Dựa theo phương pháp phân phối được định ra năm đó, hai cây thất thải hoa liên, ta một cây ngươi một cây." Đàm Cửu lạnh lùng nói.
Tân Vũ nghe được thoáng giật mình một chút.
"Thất thải hoa liên?" Trong đầu Tần Vũ lập tức nhớ lại, trong bộ sách ghi chép tài liệu luyện dược trân quý tại Mê Thần điện cũng đã thấy ghi chép về Thất thải hoa liên. "Thất thải hoa liên, bảy cánh sen đều có thể dùng làm dược liệu luyện đan, hạt của Thất thải hoa liên, chỉ đơn giản ăn vào cũng có thể khiến cho một chút chân linh sót lại cải tử hồi sinh. Nếu đem luyện đan, công hiệu càng tốt."
Trong lòng Tần Vũ thầm kinh ngạc, bởi vì tại thần giới, linh đan có thể khởi tử hồi sinh người chỉ còn lại chân linh, giá trị cực kỳ cao.
Chỉ xét về giá trị, hoa sen này đã vượt qua cả trung phẩm thiên thần khí, gần bằng thượng phẩm thiên thần khí.
Mà hạt của Thất thải hoa liên lại càng trân quý, bởi vì nếu đem phục dụng (ăn, uống vào), thì chỉ hấp thu được một phần dược tính mà thôi. Nếu đem luyện đan, hiệu quả càng tốt hơn, giá trị tuyệt đối tương đương thượng phẩm thiên thần khí. thậm chí còn cao hơn.
"Khó trách Đàm Cửu, Liễu Du Tây coi trọng như thế." Tần Vũ thầm cảm thán trong lòng.
Thất thải hoa liên mặc dù trân quý, nhưng đối với Tần Vũ mà nói, tối đa chỉ là hấp dẫn Tần Vũ mà thôi, căn bản không có cách nào khiến cho Tần Vũ kích động. Dù sao Tần Vũ đã có Mê Thần điện. Trong Mê Thần điện bảo vật không hề ít.
Trong phòng chứa các loại dược liệu dùng để luyện đan, các dược tài có cấp bậc như Thất thải hoa liên hoa, mặc dù ít, nhưng cũng có mấy loại.
"Nguyên lai là vì Thất thải hoa liên, bất quá bọn họ nói có hai Thất thải hoa liên, chuyện này có gì đó kỳ quái." Tần Vũ mày nhíu lại, hắn nhớ rất rõ ràng, trong quyển trục ghi lại, loại chí bảo Thất thải hoa liên hoa này, hấp thu thần linh chi khí mà sinh ra. Mỗi gốc Thất thải hoa liên đều hấp thu thần linh khí chung quanh, làm sao có thể cùng một cây khác sống chung được.
Trong rừng không thể có hai cọp, một nước không thể có hai vua.
Thất thải hoa liên cũng giống vậy, hai Thất thải hoa liên không thể cùng lớn lên một chỗ, . vốn không có khả năng đó.
"Hai cây Thất thải hoa liên. ngươi một gốc ta một gốc?" Liễu Du Tây nghi hoặc nhìn Đàm Cửu "Đàm Cửu, ngươi khi nào lại trở nên hào phóng như thế. Với tính cách của ngươi. không nghĩ lấy phần nhiều sao?"
Liễu Du Tây hiểu rất rõ Đàm Cửu. Đàm Cửu là một kẻ rất tham lam, khi còn ở Ma Sát giới, nếu thấy hắn bảo vật đều sẽ tận lực đoạt đi.
Mặc dù lúc trước hai người từng nói chia đều, nhưng vô số năm qua Đàm Cửu vẫn ở đây, Liễu Du Tây nghĩ Đàm Cửu nhât dịnh phải đòi chiếm nhiều hơn một chút.
"Ta muốn lấy nhiều hơn, ngươi nguyện ý sao?" Đàm Cửu hừ lạnh một tiếng.
"Không muốn !" Liễu Du Tây trả lời.
"Vậy không phải sao." Vẻ mặt Đàm Cửu vẫn lạnh lùng như trước. "Thực lực của ngươi ta rất rõ, hai người chúng ta nếu giao thủ chỉ có thể lưỡng bại câu thương, Vừa hay Thất thải hoa liên này đủ cho mỗi người một cây."
Liễu Du Tây mỉm cười gật đầu. chỉ là ánh mắt khi nhìn Đàm Cửu, phảng phất như nhìn về một người mới.
"Ngươi đã thay đổi rồi, thật sự thay đổi rất nhiều." Liễu Du Tây cười nhẹ nói.
Đàm Cửu hừ lạnh một tiếng: "Dựa theo ta phỏng đoán, thời gian để Thất thải hoa liên thành thục, hắn là phải ba năm nữa. Tới lúc đó, ngươi lấy một cây Thất thải hoa liên, ta lấy một cây."
"Cứ như vậy đi." trên mặt Liễu Du Tây nụ cười vẫn rất rạng rỡ.
Liễu Du Tây nói xong, liền đứng dậy hướng đình viện rời đi. Một bộ phận "Không gian lực" của Tần Vũ lập tức chuyển phương hướng hướng tới khắp các ngõ ngách khác tra xét. Vừa nhìn, Tần Vũ đã phát hiện ra một chuyện kì quái.
"Không gian lực" tới đâu, như Tần Vũ tới đó, dù sao thì Tần Vũ cùng là Sáng tạo giả (người sáng tạo) của Càn Khôn thế giới.
"Hử ? Khí tức thật lạnh lẽo, bên ngoài ao cũng lạnh như vây. Nước ao này tựa hồ là... Nhất nguyên trọng thủy ! Nhất nguyên trọng thủy hình thành nên một ao nước nhỏ. so với viên châu màu vàng trên Thí luyện Ám tinh giới cũng không kém nhiều." Tinh thần Tần Vũ hết sức tập trung.
Nhất nguyên trọng thủy cực kỳ hiếm hoi. Có thể hình thành nên ao nhỏ như vậy, trong ao này nhất định có bảo vật.
"Thất thải hoa liên tính hàn, Thất thải hoa liên này sinh trưởng trên Nhất nguyên trọng thủy. Nhất nguyên trọng thủy vốn cực hiếm, cây cỏ bình thường vốn không thể sống trong đây được." Tần Vũ nhớ lại lời ghi chép trong quyển trục màu vàng về Thất thải hoa liên.
Đã sống được trong Nhất nguyên trọng thủy, quá nửa là cây quý.
Mà cái ao này, hình dạng hơi tròn, đường kính xấp xỉ hai thước, trong cái ao lớn như thế, bên trong lại là Nhất nguyên trọng thủy, phỏng chùng đủ để mười cây cùng sống.
Ở hai đầu của cái ao Nhất nguyên trọng thủy này, vừa vặn có hai cây Thất thải hoa liên vươn lên, bộ dáng Thất thải hoa liên quả nhiên giống như trong quyển trục ghi lại. Bông sen gồm bảy cánh, đài sen nhỏ nhất, trên có hạt sen.
"Ồ ?" Tần Vũ đột nhiên kinh ngạc.
"Giữa ao lại ẩn tàng một huyễn trận nho nhỏ." "Không gian lực" của Tần Vũ đã phát hiện ra, ở giữa ao rốt cục phải có cái gì đó, nên mới ẩn tàng huyễn trận để che giấu.
Thời gian trôi qua, đảo mắt đã qua hơn ba năm. Trong hơn ba năm này. Liễu Du Tây cùng Đàm Cửu đều khoanh chân ngồi yên lặng, bản thân Tần Vũ cũng yên tĩnh khoanh chân ngồi trong phòng.
Tần Vũ trong lúc tĩnh tu, đột nhiên cảm ứng có một luồng ánh sáng chói mắt, bèn từ từ mở mắt ra.
Cả một vùng đều đã bị ánh sáng bảy sắc chói mắt bao trùm, "Không gian lực" của Tần Vũ lập tức bao trùm lấy cái ao Nhất nguyên trọng thủy kia. Lúc này ở hai đầu ao, hai đóa Thất thải hoa liên phảng phất như hai mặt trời, tỏa ra ánh sáng bảy sắc chói mắt.
Liễu Du Tây, Đàm Cửu hai người cũng chia ra hai hướng đi tới bờ ao.
"Ha ha, rốt cục đã hoàn toàn thành thục." Trong mắt Liễu Du Tây lộ ra nét vui mừng, chỉ có Thất thải hoa liên hoàn toàn thành thục mới tỏa ra được ánh sáng bảy sắc mà thôi.
Trên mặt Đàm Cửu cũng lộ ra nụ cười, liền nói; "Liễu Du Tây, ngươi lấy gốc kia trước, ta lấy gốc này." Đàm Cửu so với Liễu Du Tây, cũng là tỉnh táo hơn nhiều..
Thực tế, Liễu Du Tây một giây mỗi phút đều đề phòng Đàm Cửu, lo lắng Đàm Cửu đột nhiên đánh lén, để hoàn toàn chiếm hai cây Thất thải hoa liên này.
"Đuợc, ta lấy cây này." Liễu Du Tây nói liền giật lấy, lúc này là thời khắc tốt nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chỉ là hai cây Thất thải hoa liên ánh sáng bùng lên, hai luồng ánh sáng chói mắt từ hai Thất thải hoa liên tỏa ra, sau đó nhắm hướng trung ương tập trung. Mà hai cây Thất thải hoa liên này dùng mắt thường quan sát cũng thấy là đang dần dần khô héo.
Hai luồng ánh sáng bảy màu chói mắt đang tụ tập tại trung ương cái ao.
Huyễn trận ẩn tàng tự nhiên bị phá vỡ. Sắc mặt Đàm Cửu đại biến, không tin nổi nói : "Sao vậy? Sao lại thế này, chẳng lẽ vẫn còn chưa thành thục sao?"
"Cái kia là cái gì?" Liễu Du Tây ánh mắt lập tức tập trung vào trung tâm ao nước.
Huyễn trận ẩn tàng đã bị tiêu trừ , thứ ẩn bên trong đã hiện ra, đó là một bông sen còn nhỏ hơn Thất thải hoa liên, nhưng có tới chín cánh sen, toàn thân phát ra hắc quang âm u.
Hai mắt Tần Vũ đột nhiên trợn trừng lên: "Cửu Diệp liên (Bông sen chín cánh) ? Nó thật sự tồn tại sao?"
Mà lúc này trong mắt Đàm Cửu đã khôi phục lại vẻ tỉnh táo, nhìn Cửu Diệp liên ở trung tâm của ao, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn điên cuồng.

Bình luận





Chi tiết truyện