chương 464/ 671


-Quân Lạc Vũ?
Hầu Phí nhăn mày rồi lại giật mình hiểu ra:
-Ồ, đệ nhớ rồi, đại ca huynh lúc đó đã nói qua. Tại Lam Hoả tinh huynh từng kết giao với hai hảo huynh đệ, một là Ngao Vô Danh, một người khác chính là Quân Lạc Vũ này.
Năm đó Tần Vũ cũng là thuận miệng mà nói, Hầu Phí và Hắc Vũ cũng đều không chú ý, hơn nữa bọn họ cũng chưa từng thấy qua người thật của Quân Lạc Vũ nên tất nhiên không thể dựa vào yêu thức phân biệt được.
Hầu Phí cảm thán nói:
-Thật tình, cao thủ bên Viêm Hoàng cũng thực sự đông đảo, bát cấp tiên đế cũng có đến bốn người!
Tần Vũ cũng gật gật đầu.
Hai người trong bốn bát cấp tiên đế ấy là Viêm Hoàng và Quân Lạc Vũ. Không ngờ chỉ gần bốn ngàn năm, mà Quân Lạc Vũ đã tu luyện liền một mạch đến bát cấp tiên đế. Danh tiếng của thiên tài tiên đế, quả nhiên không phải là hư truyền.
-Quan Thịnh huynh, đã lâu không gặp, ta là Tần Vũ.
Thần thức truyền âm của Tần Vũ trực tiếp vang lên trong đầu Viêm Hoàng. Với địa vị của Tần Vũ như hiện giờ cũng không phải hô lên cái gì Viêm Hoàng, mà trực tiếp gọi tên của y là được.
Lúc này Viêm Hoàng đang ở trong một đình viện, nhàn đàm với phu nhân, đột nhiên nghe thấy thần thức truyền âm của Tần Vũ, trong lòng y nhất thời mất đi sự thảnh thơi thoải mái.
-Phu nhân, để cho nha hoàn bồi tiếp nàng nhé, ta đi ra ngoài một chút.
Viêm Hoàng nói với thê tử, đồng thời tiên thức thoáng chốc bao trùm cả Viêm Dương tinh, nhưng căn bản y không phát hiện ra Tần Vũ.
"Tần Vũ, Tần Vũ tới rồi à?" Trong lòng Viêm Hoàng Quan Thịnh bỗng nhớ tới rất nhiều chuyện. Chiến tích Tần Vũ một thương phá vỡ phong ấn cửa vào của Mê Thần điện đủ để khiến Viêm Hoàng Quan Thịnh bừng tỉnh. Bất quá, Viêm Hoàng hiện giờ còn chưa biết rằng Bằng Ma Hoàng bị ba huynh đệ Tần Vũ giết chết.
Bằng Ma Hoàng bị ai giết chết, tin tức ấy đã bị các đế cấp cao thủ của Phi cầm tộc bưng bít hoàn toàn.
-Diệp Quần huynh, Bằng Định huynh, Thanh Thanh, Lạc Vũ huynh, mọi người mau tới phòng khách đi. Tần Vũ tới rồi.
Viêm Hoàng lập tức dùng tiên thức truyền âm báo với mấy người.
Trong Nghênh khách thính.
Viêm Hoàng Quan Thịnh cùng với bốn người khác đều tụ tập ở đây. Năm người này chính là năm người có quyền lực tối cao trong Viêm Hoàng cung. Viêm Hoàng cầm đầu nhưng địa vị bốn người còn lại cũng chỉ ngay dưới y.
Nói về thực lực, bốn người kia có Quân Lạc Vũ, Diệp Quần, Bằng Định đều là bát cấp tiên đế, duy chỉ có nữ tử Thanh Thanh là thất cấp tiên đế. Bất quá Thanh Thanh còng có thân phận là ... thân muội muội của Viêm Hoàng Quan Thịnh.
-Tần Vũ lần này đến đây, không có gì khác hơn là vì chuyện phụ thân gã sống ở Sí Dương tinh hệ.
Bát cấp tiên đế Diệp Quần lên tiếng. Y vận bạch y, toàn thân thoang thoảng mùi hoa mai nhè nhẹ.
Thanh Thanh hưng phấn nói:
-Oa, Tần Vũ, truyền kỳ nhân vật a, lúc này muội rất muốn nhìn xem hắn thế nào.
Là nữ tử duy nhất trong năm người nên bốn người kia đều tương đối sủng ái Thanh Thanh. Toàn thân Thanh Thanh đỏ rực, trên người còn có rất nhiều vật trang sức, mái tóc dài cũng tết thành những bím nhỏ, ít nhất cũng có hơn mười bím.
Quân Lạc Vũ cười nhạt nói:
-Tần Vũ thực sự là truyền kỳ. Đặc biệt là khi biết tin tức tình báo về Tần Vũ mà Quan Thịnh huynh nói cho, ta càng thêm xấu hổ, so với ta, gã xứng đáng hơn nhiều với cái danh hiệu thiên tài tiên đế.
Dù Quân Lạc Vũ cười nhưng lại làm cho người ta nhận thấy một loại cảm xúc tang thương.
-Lạc Vũ.
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong Nghênh khách thính. Năm người ở trong Nghênh khách thính đều ngoái cổ ra ngoài cửa nhìn, ba huynh đệ Tần Vũ đã đến trước cửa.
Lúc này ba huynh đệ Tần Vũ lại không sử dụng khí thế áp bức người khác như lần họ cố ý ở Hoàng cung của Phi cầm tộc.
-Tần Vũ.
Trong mắt Quân Lạc Vũ cũng xuất hiện vẻ vui mừng:
-Không ngờ không gặp hơn ba ngàn năm, thực lực của ngươi lại vượt xa ta như thế.
Bấy giờ, Viêm Hoàng Quan Thịnh, Diệp Quần, Bằng Định, Thanh Thanh bốn người trong lòng đều có chút kinh ngạc vì họ vốn tưởng Tần Vũ một mình đến đây. Không ngờ có đến ba người, quan trọng nhất là ... linh hồn ba người này, họ đều không cảm nhận được. Rất rõ ràng ba người trước mắt đều đã vượt qua bát cấp tiên đế, cảnh giới linh hồn tối thiểu cũng phải đạt tới cửu cấp tiên đế.
"Hai huynh đệ của Tần Vũ có lẽ đã lợi hại hơn nhiều so với lần gặp ở Phong Loan tinh!" Trong lòng Viêm Hoàng kinh hãi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Lúc này Quân Lạc Vũ lại hỏi Tần Vũ:
-Tần Vũ, hai vị này nếu ta không nhầm, chắc là hai người huynh đệ mà ngươi muốn tìm đó à. Lúc trước ngươi sống chết muốn đi yêu giới tìm hai huynh đệ, không nghĩ ngươi đã tìm được rồi, thực đáng mừng.
Quân Lạc Vũ vẫn nhớ rõ những tháng ngày ở cùng với Tần Vũ và Ngao Vô Danh.
-Đúng. Đây là nhị đệ của ta Hầu Phí.
Tần Vũ chỉ Hầu Phí nói. Viêm Hoàng Quan Thịnh đã nhận biết ba huynh đệ Tần Vũ, bất quá những người còn lại không biết, muội muội của Viêm Hoàng Thanh Thanh cười híp cả mắt nói:
-Nguyên lai là truyền nhân của Đại Viên Hoàng - Hầu Phí, nhưng ta thấy thực lực Hầu Phí không dưới Đại Viên Hoàng a.
Hầu Phí cười hắc hắc nói:
-Đại Viên Hoàng tiền bối có ân dạy dỗ ta, bất quá luận thực lực, ta không ở dưới ông ta. điều này đúng là sự thực.
Gã không chút nể mặt trưởng bối của mình khiến những người tại đương trường không khỏi ngạc nhiên. Chỉ có hai người Tần Vũ và Hắc Vũ đã quen với tính cách Hầu Phí nên không thấy gì, chỉ ở bên cạnh cười cười bất lực.
-Vị này là tam đệ của ta, Hắc Vũ.
Tần Vũ nói rồi nhìn về phía Quân Lạc Vũ:
-Lạc Vũ huynh, lúc trước không phải các người đã nói, hai ba trăm năm đó tuyệt đối không có thượng cấp thần thú hoặc siêu cấp thần thú của Ưng tộc phi thăng sao?
Quân Lạc Vũ cũng nhớ lại lúc cùng Tần Vũ và Ngao Vô Danh mới đến Ẩn Đế tinh. Khi ở cùng với yêu đế Mông Hoành, Tần Vũ từng hỏi Mông Hoàng và Ngao Vô Danh về chuyện có quan hệ với huynh đệ của mình. Lúc đó Mông Hoàng và Ngao Vô Danh đều khẳng định, trong hai ba trăm năm đó tuyệt đối không có thượng cấp thần thú của Ưng tộc xuất hiện, mà Ưng tộc căn bản không có siêu cấp thần thú.
Quân Lạc Vũ không khỏi kinh ngạc hỏi:
-Tần Vũ, ta không nói thế, mà là Mông Hoàng và Vô Danh đại ca nói. Làm sao, tam đệ của ngươi là thượng cấp thần thú hay là siêu cấp thần thú ư?
Hầu Phí cười khùng khục nói:
-Tạp mao điểu chính là biến dị siêu cấp thần thú.
Vẻ mặt bọn người Viêm Hoàng lập tức biến đổi. Mặc dù khi ở Phong Loan tinh, Viêm Hoàng giao lưu với ba huynh đệ Tần Vũ nhưng chuyện Hắc Vũ là biến dị siêu cấp thần thú, bọn họ lại không biết. Bọn họ cũng chỉ biết ... lúc trước Bằng Ma Hoàng và Hắc Vũ có cừu oán.
Viêm Hoàng mỉm cười nói:
-Yến tiệc đã chuẩn bị xong. Xin mời Tần Vũ huynh, Hầu Phí huynh và Hắc Vũ huynh!
Trong bữa tiệc, mời rượu qua lại nên quan hệ đôi bên cũng thân cận hơn nhiều.
Chuyện trò trong bữa tiệc, Tần Vũ mới biết một chuyện. Thế lực của Viêm Hoàng trên thực tế là do mấy nhà hạng hai cùng nhau đoàn kết thực lực hình thành. Viêm Hoàng cung bề ngoài chỉ là một Viêm Hoàng, nhưng thực ra lại có Ngũ điện.
Ngũ điện đó thuộc về Viêm Hoàng Quan Thịnh, Diệp Quần, Bằng Định, Quan Thanh Thanh cũng với Quân Lạc Vũ. Địa vị năm người không phân cao thấp, Viêm Hoàng Quan Thịnh cầm đầu.
-Khi ta tu luyện đến bát cấp tiên đế, liền rời khỏi nơi bế quan đến Ma giới đối phó với ma đế Huyết Y. Mặc dù thành công giết được ma đế Huyết Y nhưng Huyết Ma đế Tuyết Thiên Nhai lại quyết không tha cho ta. Tại địa bàn của Huyết Ma Đế ta phải đánh giết một hồi mới quay lại được Tiên giới.
Quân Lạc Vũ và Tần Vũ đàm đạo chuyện những năm gần đây. Lúc này Tần Vũ mới biết Quân Lạc Vũ rốt cuộc cũng đã giải trừ được tâm kết.
Tần Vũ có chút ngờ vực hỏi:
-Lạc Vũ, Tuyết Thiên Nhai đó cũng là bát cấp ma đế, làm thế nào mà ngươi tại địa bàn của hắn giết chết được ma đế Huyết Y, rồi lại có thể mở một đường máu quay về?
Từ lúc yến tiệc bắt đầu, luôn cùng Tần Vũ nói chuyện, đối với Tần Vũ tràn ngập lòng tò mò, Quan Thanh Thanh hi hi cười nói:
-Tần Vũ đại ca, Lạc Vũ đại ca đúng là rất lợi hại, huynh ấy có một kiện thượng phẩm thần khí. Huyết Ma Đế đó cho dù thủ đoạn có cao hơn nữa cũng không thể ngăn được Lạc Vũ đại ca.
-Thượng phẩm thần khí?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn Quân Lạc Vũ. Lúc trước Quân Lạc Vũ dùng trường kiếm đó, tựa hồ không phải là thượng phẩm thần khí.
-Ồ. Đó là sau khi ta xuất quan, trên đường đến Ma giới, vô ý lại gặp vận may.
Quân Lạc Vũ hờ hững cười nói, tựa hồ không để ý đến thượng phẩm thần khí một chút nào.
Trong lòng Tần Vũ lại vẫn có nghi hoặc. Thượng phẩm thần khí cho dù ở khu vực ngoài Mê Thần điện cũng là cực kỳ hiếm có. Quân Lạc Vũ này làm thế nào mà có một kiện thượng phẩm thần khí như vậy? Hơn nữa lại không phải lấy được tại Mê Thần điện.
Nghĩ không ra nên Tần Vũ cũng không nghĩ nhiều thêm. Hắn trêu đùa hỏi:
-Lạc Vũ, làm thế nào mà ngươi lại ở cùng một chỗ với Quan huynh thế này? Còn trở thành một trong Ngũ đại cự đầu nữa?
Bên cạnh Viêm Hoàng Quan Thịnh mở miệng trả lời:
-Bọn ta lúc trước lập nên một khu thế lực này là bởi vì không muốn bị Thanh đế và Huyền đế áp bức. Chúng ta cũng không có dã tâm gì, chỉ cần người khác không đụng tới bọn ta, bọn ta sẽ không đối phó lại họ. Năm người bọn ta cùng ở đây cũng không phân ra cao thấp, chỉ là bình thường ta ra ngoài ứng phó một vài sự tình cho nên người ngoài cho rằng ta là thủ lĩnh của thế lực.
Lúc này Tần Vũ mới chợt hiểu. Chẳng trách Quân Lạc Vũ gia nhập bọn họ, e rằng hắn cũng biết gia nhập khối thế lực này thì không có gánh nặng gì.
Tần Vũ nghi hoặc hỏi:
-Lạc Vũ, Nghiên Nhi đâu? Làm sao ta không thấy nàng ấy?
Khương Nghiên lúc trước chính là cái bóng của Quân Lạc Vũ, Quân Lạc Vũ đi đâu nàng cũng theo đó. Theo lý thì Khương Nghiên cũng phải ở Viêm Dương tinh này mới đúng, sao lại không thấy nhỉ?
Quân Lạc Vũ rất bình tĩnh đáp:
-Nghiên nhi cô ấy có chuyện nên rời đi một thời gian.
Chỉ là Tần Vũ lại có thể cảm nhận được trong mắt Quân Lạc Vũ ẩn chứa vẻ quan tâm.
-Hầu Phí đại ca, ba huynh đệ các huynh thực là lợi hại, hãy kể chuyện về các huynh đi.
Quan Thanh Thanh thấy Tần Vũ không thèm để ý đến, nàng liền cũng Hầu Phí nói chuyện. Hầu Phí lại rất hưng phấn, thao thao bất tuyệt nói liên hồi.
Thời gian bữa tiệc tương đối dài, khi tiệc tùng xong, ngoài cửa có một khách nhân đi tới.
-Nghiên nhi.
Quân Lạc Vũ giật mình nhìn ra cô gái ngoài cửa, sau đó trong mắt Quân Lạc Vũ hiện ra vẻ vui mừng, đứng đậy đi tới:
-Nghiên Nhi, làm sao bây giờ mới đến đây thế này.
Khương Nghiên hai con mắt hơi sưng đỏ, tựa hồ như chưa chú ý thấy Tần Vũ.
Khương Nghiên bất đắc dĩ nói:
-Lạc Vũ ca ca, muội đi lần này là gặp mỗ mỗ, mỗ mỗ nói muốn muội quay về để tu luyện cho tốt. Lần này sợ rằng muội phải ra đi rất lâu, rất lâu đó.
-Rất lâu?
Quân Lạc Vũ nhướng mày, sau đó lựa lời an ủi:
-Hãy ngoan ngoãn trở về theo lời mỗ mỗ muội rồi an tâm mà tu luyện. Chỉ có thực lực bản thân được đề cao thì mới có thể tự bảo vệ mình tốt hơn. Nếu có thứ gì cần phải bảo vệ thì đó là chính mình.
-Dạ.
Khương Nghiên gật gật đầu, đột nhiên nàng vô ý nhìn thấy Tần Vũ ở ngay gần đó, trong lòng dấy lên sự kinh ngạc!
Tần Vũ cũng ngạc nhiên nhìn Khương Nghiên. Trong sát na đầu tiên nhìn thấy Khương Nghiên, Tần Vũ đã hoàn toàn chấn động!
Cái gì mà Khương Nghiên là nhất cấp tiên đế? Chỉ là lời nói bậy!
Bằng vào tu vi thần thức hiện tại của Tần Vũ, thêm vào sự phụ trợ của Lưu Tinh Lệ, Tần Vũ cảm nhận rất rõ ràng được ... tu vi linh hồn của Khương Nghiên trước mắt so hắn thậm chí còn cao hơn. Nếu hắn liệu định không sai, thì chắc là thần nhân đỉnh cao – thượng cấp thần nhân!
Tại Tiên Ma Yêu giới hắn đã được thấy một thượng cấp thần nhân, đặc biệt người này còn là người có thực lực bình thường mà mình đã nhận thức trong quá khứ. Loại chấn động kiểu này không cần nói nhiều cũng có thể hiểu được.
"Khương Nghiên không thể trong vài ngàn năm ngắn ngủi mà cảnh giới linh hồn đã đạt tới thượng cấp thần nhân. Hơn nữa nàng ta vừa rồi còn nói, mỗ mỗ của nàng muốn nàng quay lại để tu luyện cho tốt ... thượng cấp thần nhân còn cần tu luyện cho tốt nữa ư." Tần Vũ hoàn toàn hoài nghi.
Lúc trước bản thân đã nhận định Khương Nghiên là nhất cấp tiên đế cũng có thể châm chước. Với cảnh giới linh hồn lúc đó, một thượng cấp thần nhân muốn nguỵ trang thực lực thì căn bản gã sẽ không nhìn ra.
Đáng thương cho Quân Lạc Vũ, đến giờ vẫn không biết thực lực của "Nghiên Nhi muội muội" mà hắn bảo hộ.
"Không ngờ Khương Nghiên này là thượng cấp thần nhân. Vậy Ngân Hoa mỗ mỗ thì sao?" Lông mày Tần Vũ nhăn tít. Nghĩ đến điều này, trong đầu hắn thoáng chốc dấy lên rất nhiều cảnh tượng. Tỷ như Thanh đế cung kính như vậy với Ngân Hoa mỗ mỗ. Hay là tại Phong Loan tinh, khi Bằng Ma Hoàng xuất thủ, đã bị Ngân Hoa mỗ mỗ xuất phát sau mà lại đến trước dễ dàng phá vỡ.
Cho dù là mình, đến thực lực hiện tại, chỉ nói về tốc độ cũng không bằng Bằng Ma Hoàng, trừ phi khống chế không gian áp bức Bằng Ma Hoàng. Nhưng Ngân Hoa mỗ mỗ lúc đó không hề áp chế tốc độ của Bằng Ma Hoàng, mà đơn thuần dựa vào tốc độ bản thân vượt qua Bằng Ma Hoàng.
Còn có...
Người có thể dễ dàng bắt bọn Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng – Thanh đế, một siêu cấp cao thủ ẩn nhẫn như thế khi đối mặt với Ngân Hoa mỗ mỗ vẫn phải cung kính như trước.
Mà bây giờ ngay cả Khương Nghiên vẫn phải gọi "Ngân Hoa mỗ mỗ" là mỗ mỗ, cho thấy thực lực của bà ta cũng không cần phải đoán nhiều.
-Tần Vũ, đừng nói thực lực của ta!
Khương Nghiên chú ý Tần Vũ một khắc, lập tức dùng thần thức truyền âm nói. Thần thức của Khương Nghiên có thể xác định, cảnh giới linh hồn của Tần Vũ vô cùng cao, so với nàng cũng chỉ là kém một chút mà thôi. Cho dù nàng ngụy trang, đến cấp bậc như Tần Vũ cũng có thể cảm thụ được. Đặc biệt trong mắt Tần Vũ có vẻ kinh sợ, lộ ra một điểm là hắn đã nhìn ra thực lực chân chính của nàng.
-Ta sẽ không nói. Bất quá lát nữa nàng có thể cũng ta đàm luận không.
Tần Vũ cũng dùng thần thức truyền âm nói lại.
-Có thể.
Khương Nghiên nói một cách rất thoải mái.
Một mặt Khương Nghiên cùng Tần Vũ thần thức truyền âm, một mặt cùng Quân Lạc Vũ nói chuyện:
-Lạc Vũ ca ca, theo như mỗ mỗ nói, lần này thời gian tu luyện của muội vô cùng dài, phỏng chừng khi huynh phi thăng Thần giới, muội còn chưa xuất quan.
Quân Lạc Vũ nhướng mày, nét mặt biểu lộ có chút biến đổi, lập tức an ủi nói:
-Không sao, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại trên Thần giới cũng chưa muộn.
-Ừm.
Khương Nghiên có chút thương cảm gật gật đầu rồi lập tức quay đầu qua. Khi nhìn thấy Tần Vũ đã tỏ ra một bộ dạng kinh ngạc xen lẫn vui mừng:
-A, Tần Vũ đại ca, huynh cũng ở đây à.

Bình luận





Chi tiết truyện