chương 32/ 130

Nhìn Miểu Miểu đi xa, Tiểu Vũ lộ ra một nụ cười gian rồi cũng vận khí chạy theo. Buổi tối có thể được ngồi làm cái thật là tốt, bà chị này trước đây trên đường đi vẫn cứ quấn lấy ta lèm bèm mãi, nói cái gì mà nó là tên nhóc xấu xa, không đủ tư cách đâu, cũng đều bị nó cho lọt tròng. Tuy nói tên Vụ Liệt kia bị đả thương hơi nặng, có điều nó làm quá lên ra vẻ nghiêm trọng một chút, làm ra vẻ lãng phí mất vài viên thuốc nho nhỏ.

Nhìn Tiểu Vũ theo Miểu Miểu đi xa, Vụ Huyền cùng Vụ Kiếm đều biểu hiện kinh ngạc. Nhìn Vụ Liệt bằng ánh mắt nghi hoặc. Vụ Liệt nhẹ nhàng lắc đầu không chịu nói. Hai người quay sang nhìn nhau, vậy chủ thượng chắc chắn cũng biết thân phận của Miểu Miểu và Tiểu Vũ, xem ra bọn họ dường như đã bỏ qua trò gì hay rồi. Lắc đầu, đỡ Vụ Liệt lên quay về, còn phải thành thân nữa.

Dịch Thiên ôm Miểu Miểu trên cả đọan đường chạy vội trở lại Bồng Lai Các, nhẹ nhàng đem Miểu Miểu đặt lên giường, lẳng lặng giúp nàng xử lý vết thương, không nói một tiếng, trong mắt ẩn chứa tức giận. Miểu Miểu thấy vậy giật nhẹ tay áo Dịch Thiên e ngại hỏi: “Dịch Thiên, ngươi tức giận sao?” Dịch Thiên vẫn không mở miệng, im lặng giúp nàng băng bó vết thương. “Dịch Thiên, ta không muốn đi cùng hắn, cho nên mới phản kháng.” Miểu Miểu giải thích, nàng cảm thấy Dịch Thiên là vì nàng phản kháng nên mới bị thương, vì thế hắn tức giận. Dịch Thiên nhìn nàng, cáu kỉnh nói: “Tại sao lại dùng bản thân trao đổi với Vụ Tiêm?” Ban đầu được hồi báo rõ ràng là Vụ Tiêm bị khống chế, tại sao đến khi chính mình chạy tới lại thấy nàng bị khống chế, tâm trạng đang bình tĩnh lập tức bị đập vỡ tan tành, Vụ Tiêm hôm nay một thân đỏ rực, không thể bị nhận lầm, cho nên chỉ có thể là nữ nhân đang ngồi trước mặt này chủ động đi trao đổi.

Ồ, còn tưởng rằng là do chuyện bị thương mà giận, Miểu Miểu mỉm cười nói: “Hôm nay Vụ Tiêm là tân nương tử a, đụng phải cái lọai sự tình này đã rất xui xẻo rồi, lại còn bị khống chế như vậy thật là không tốt a, hơn nữa võ công của ta so với nàng lợi hại hơn, dễ chạy thoát hơn, ngươi xem, có phải bây giờ không có việc gì rồi sao?” Dịch Thiên áp trán mình vào trán nàng, trịnh trọng nói: “Trong lòng ta, nàng so với cái gì cũng quan trọng hơn.” Miểu Miểu nhất thời chóang váng, đây là Dịch Thiên sao, là người nghe đồn là một nam nhân tàn khốc vô tình, nhưng lại là nam nhân luôn luôn đem nàng đặt ở vị trí hàng đầu. Miểu Miểu đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Dịch Thiên, nhẹ nhàng nhưng cũng rất trịnh trọng nói: “Ta hứa với ngươi, sau này sẽ cẩn thận bảo vệ bản thân.” Nói xong, liền tiến tới hôn nhẹ lên đôi môi gợi cảm của hắn.

Và tất cả một lần nữa đã sẵn sàng, Dịch Thiên cùng Miểu Miểu ngồi ở vị trí chủ thượng, tiếp nhận kính lễ của Vụ Liệt và Vụ Tiêm, “Nhất bái thiên địa… Nhị bái cao đường… Phu thê giao bái… Lễ thành, đưa vào động phòng” tiếng chúc mừng vang lên xôn xao. Chờ hai người được đưa vào động phòng, Miểu Miểu đứng lên, cao giọng nói: “Hoan nghênh các vị đã đến đây tham gia hôn lễ của Vụ Thiên Các chúng ta, xin mời mọi người ngồi vào vị trí vừa uống rượu vừa thưởng thức ca múa, tối nay hậu viện có cá cược, hoan nghênh mọi người cùng tham gia cho xôm tụ, tiếp đãi không chu tòan, xin mọi người lượng thứ.” Nghe nói có không ít người trong giang hồ mò đến, không nên tiếp đãi thiếu chu tòan khiến bọn họ thất vọng khi đường xa mà đến a. Dịch Thiên liền liếc mắt nhìn Vụ Huyền, ở đâu ra vụ cá cược vậy, Vụ Huyền lắc đầu, không có biện pháp, hồi sáng phu nhân nói muốn phát tài, nàng “to” như vậy, thuộc hạ không đủ sức chống lại quyền lực.

“Không biết phu nhân có sắp xếp tiết mục nào đặc biệt không?” Trong đám người đột nhiên vang lên chất vấn, tiết mục đặc biệt, có ý gì, Miểu Miểu nhìn về phía người đặt câu hỏi, vừa nhìn thấy hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đã trắng bệch không còn chút máu, Tiểu Vũ bên cạnh mặt cũng trắng bệch cắt không ra giọt máu, ông trời ơi, tại sao lại là hắn, diễn viên trong phim con heo nàng xem hôm nọ. Dịch Thiên vừa nhìn thấy Miểu Miểu biến sắc, liền cau mày nhìn lại, người của Nam Cung gia, Vụ Huyền ở bên cạnh cũng cảm thấy khó hiểu giống vậy, có ý gì. “Làm sao vậy?” Dịch Thiên thấp giọng hỏi. “Cái kia… Xuân xung…” Miểu Miểu líu cả lưỡi. Dịch Thiên liền hiểu, mặt mày xám ngóet, đám người Vụ Huyền lập tức giác ngộ, Vụ Kiếm cười khẽ nói: “Không biết Nam Cung công tử có hứng thú hay không tự mình biểu diễn?” Ha ha ha, Nam Cung cười chứ không nói. Mọi người ở bên cạnh gãi gãi đầu, không nghe hiểu được ý tứ trong lời nói.

Chờ tất cả mọi người ngồi vào vị trí, Vụ Liệt đi ra kính rượu, đám người Vụ Huyền cũng tham gia tiếp đãi chu tòan. Miểu Miểu lôi tay Dịch Thiên lặng lẽ ra khỏi thính đường, Tiểu Vũ cũng theo phía sau trốn ra. “Hắn là ai?” Miểu Miểu hỏi đón đầu, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng a. “Nam Cung gia trưởng nam, Nam Cung Linh, là con trai duy nhất của Nam Cung gia tộc.” Dịch Thiên trả lời đơn giản. “Làm sao đây, hắn có phải hay không tìm chúng ta tính sổ?” Tiểu Vũ cướp lời, dù sao cũng là chính mình nhìn lén người ta trước, mình sai trước. Dịch Thiên còn chưa kịp trả lời, diễn viên trong cuộc đàm luận đã lên tiếng xuất hiện: “Yên tâm, không đâu, ta luôn luôn đại nhân đại lượng.” Miểu Miểu cùng Tiểu Vũ lập tức quay người nhìn lại, mỹ nam tử nhẹ nhàng bước đến, cười tà nói: “Không ngờ phu nhân cùng tiểu đệ đây có sở thích tốt như vậy.” Miểu Miểu vừa nghe trên mặt hiện lên một mớ hắc tuyến, lập tức quay miệng lại nói: “Ai bảo ngươi không phân biệt tình huống cũng chẳng phân biệt địa điểm, chúng ta chỉ là trong lúc vô tình chứng kiến.” Ừ, Tiểu Vũ ở bên cạnh cũng gật đầu, nói rất đúng. Nam Cung Linh cười cười, nhìn về phía Dịch Thiên nói: “Không biết chủ thượng Vụ Thiên Các đối với việc này thấy thế nào?” Dịch Thiên lạnh lùng nói: “Chỉ cần nàng thích, ta không phản đối.” Oa, Dịch Thiên, ngươi rất giữ thể diện cho ta, Miểu Miểu liền hưng phấn dựa vào trong lòng Dịch Thiên.

Dịch Thiên không đợi Nam Cung Linh trả lời, tiện tay ôm Miểu Miểu quay lại thính đường. Nhìn hai người dắt tay nhau, Nam Cung Linh mỉm cười. Ngày đó nhìn hai người chạy trối chết, chỉ biết là không phải người bình thường, nhìn thấy lọai sự tình này có thể không thẹn thùng chạy trốn mà còn ngồi ở ngòai cửa thưởng thức hương vị, nữ nhân như vậy rất hiếm. Chỉ là không nghĩ tới lai lịch lớn như vậy: phu nhân của Vụ Thiên Các Dịch Thiên. Mới vừa rồi được tập kích chuyện xảy ra, hắn cũng đi theo chứng kiến, thái độ của Dịch Thiên đối với nàng rõ ràng không giống người khác, một chưởng của nàng cũng khiến cho mọi người ngỡ ngàng. Xem ra lúc trở về phải tra xét kỹ người này, còn tên nhóc bên cạnh nữa cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ. Nếu như có thể được bọn họ trợ giúp, đối với sự nghiệp lớn của hắn hết sức có lợi, may là hôm nay lão cha ép hắn đến, nếu không đã bỏ lỡ một màn đặc sắc như vậy rồi. Có điều, nữ nhân này thật đúng là không giống người thường, nhìn lén việc tốt của hắn mà cũng không có một chút xấu hổ, ngọai trừ lúc mới nhìn thấy hắn thì hoảng sợ, còn lại toàn phản biện hắn không đúng. Lắc đầu, cười khẽ một tiếng. cầm chén rượu xoay người đi vào thính đường.

Trong thính đường Hách Liên Trạch thấy bọn họ một trước một sau tiến vào, nheo hai mắt lại. Hôm nay nhận mệnh lệnh của phụ thân đại nhân đến Vụ Thiên Các kết giao, thì ra ngày hôm đó hắn suy đóan đúng, nam nhân kia quả nhiên là Dịch Thiên, chỉ là không nghĩ đến nữ nhân đó lại đương nhiên là phu nhân của hắn, xem một chưởng của nàng hôm nay, cũng đủ để đứng ngang hàng với Dịch Thiên. Nếu như để Nam Cung gia nẫng tay trên cùng bọn họ kết giao trước, đối với Hách Liên gia rất bất lợi. Mới vừa rồi ở tiền sảnh, Nam Cung Linh nói như thế rõ ràng là có biết phu nhân của Dịch Thiên, xem ra bọn chúng nhanh chân hơn rồi.

Một đám người đều chăm chú uống rượu, vừa nói chuyện đâu đâu. Vụ Kiếm vỗ tay một cái, ca múa đòan của hắn lướt vào. Đi đầu là một nữ tử hướng mọi người cúi người, ôn nhu nói: “Khúc hát này là do phu nhân sọan, làm lễ vật tặng cho hôn lễ của Vụ Liệt đại nhân, khúc hát tên là ‘Hôm nay nàng phải gả cho ta’.” Dứt lời, một nhóm mỹ nữ dẫn đường đi lên múa. Miểu Miểu thiếu chút nữa phun rượu ra, bài này không phải do nàng sọan a, ai lại bảo các nàng nói như vậy, nhìn về phía Vụ Kiếm, Vụ Kiếm chớp chớp mắt, chẳng lẽ không phải do ngươi bảo? Hừ, không có cách nào tra vấn cái vấn đề này, tốt nhất không thèm để ý đến.

Khúc hát vừa xong, hiệu quả rất rõ ràng a, lặng ngắt như tờ, rất cảm động rồi, có thể đem tình yêu trực tiếp hát lên như thế là rất hiếm có. Nam Cung Linh mỉm cười nhìn về phía Miểu Miểu, quả thật rất lớn gan, có điều khúc hát không tệ, rất mới mẻ, ngọt ngào dễ đi vào lòng người, đối với những bài hát thường nghe cảm giác rất khác. Một tiếng vỗ tay bắt đầu, lập tức tiếng vỗ tay, xúyt xoa vang lên ầm ỹ. Miểu Miểu trừng mắt nhìn Nam Cung Linh, ai bảo ngươi nhiều chuyện. Nam Cung Linh quay lại liếc mắt một cái, thú vị.

Tiệc rượu mãi cho đến khuya mới từ từ chấm dứt, cá cược ở hậu viện lại vẫn tiếp tục bát nháo. Bởi vì Dịch Thiên mặc kệ không nói gì, mọi người lập tức không thèm kiếng nể gì, Tiểu Vũ, Miểu Miểu đều làm nhà cái ở mỗi góc của mình. Dịch Thiên cũng phải ngồi canh bên người Miểu Miều, nhìn nàng khóai trá như vậy, leo cao như vậy, chỉ sợ nàng xẩy chân lộn cổ khỏi ghế. Miểu Miểu thắng liên tục, miệng cười muốn rách rồi, “Nam Cung Linh, mau nộp, mau nộp.” Miểu Miểu hét lớn, dám làm bẽ mặt ta, ta cho ngươi thua chết luôn. Nam Cung Linh cười ha ha, xá mệnh bồi quân tử*, nàng thích bạc thì ta cho nàng.

*nguyên văn “舍命陪君子 Xá mệnh bồi quân tử”: Nguyện bầu bạn với người, bỏ mạng cũng không hối tiếc.

Bình luận





Chi tiết truyện