Lúc ra khỏi Từ ninh cung, thời gian đã không còn sớm nữa, Thái hậu nương nương đối với mẹ con Thượng Quan Khinh Vãn rất yêu thích, cố ý lệnh cho Nam Cug Nguyên Liệt tự mình đưa mẹ con các nàng đến cửa cung.
Nam Cung Nguyên Thác im lặng ra khỏi Từ ninh cung, người có tính cách luôn luôn sáng sủa dí dỏm như hắn đột nhiên lại trở nên an tĩnh dị thường, không nói một lời, cũng ngẫu nhiên vụng trộm liếc mắt nhìn về phía Thượng Quan Khinh Vãn vài lần, không khó nhìn ra tâm trạng hắn lúc này rất nặng nề, một bộ dáng tâm tư đầy cõi lòng.
“Tam đệ đứng ở đây đi! Để vi huynh đưa mẹ con Thừa tướng phu nhân đến của cung là được rồi.” Nam Cung Nguyên Liệt đột nhiên mở miệng, đánh vỡ không khí tĩnh mịch hiện tại.
“Cũng được. Ách…. Tam ca đừng quên chuyện Hoàng nãi nãi giao cho, không bằng thuận tiện rời cung đến Do gia phủ một chuyến a, đem mọi chuyện giải quyết thoả đáng đi!” Nam Cung Nguyên Thác có chút do dự, lại nhịn không được liền nhắc nhở nhị ca, có một số việc ngay cả Nam Cung Nguyên Liệt cũng không rõ ràng, chỉ có trong lòng hắn là biết rõ nhất.
Thấy Nam Cung Nguyên Thác đem chuyện Thượng Quan Khinh Vãn xem thành quan trọng như vậy, trong lòng Nam Cung Nguyên Liệt có chút không vui, lại không thể vì việc này mà phát hoả, chỉ có thể lạnh mặt gật đầu :”Không cần ngươi nhắc nhở, bổn vương cũng sẽ xử lý thoả đáng.”
Thấy hắn nói ra lời hứa hẹn, Nam Cung Nguyên Thác mới âm thầm thở dài một tiếng, ngước mắt vừa lúc chạm phải cặp mắt tựa tiếu phi tiếu sáng ngời của Thượng Quan Khinh Vãn, tiếng nói dịu dàng nhu thuận nhẹ phát ra :”Chuyện hôm nay, còn phải cảm ơn tam hoàng tử một lần nữa, ngươi thật đúng là người tốt.”
Người tốt?! Gò má Nam Cung Nguyên Thác không khỏi nóng lên, hắn cũng không phải là người tốt gì! Sở dĩ giúp nàng như vậy là có nguyên nhân, nếu để cho nàng biết rõ chân tướng, chỉ sợ không chỉ không nói hắn là người tốt, nói không chừng còn có thể nhấc ghế đến đánh hắn đi!
“Khụ… Bổn vương chỉ là không muốn nhìn thấy một cô nương xinh đẹp như vậy chịu uỷ khuất thôi, chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc đến.” Nam Cung Nguyên Thác mất tự nhiên hằng giọng một cái, ôn quyền cáo từ.
Mẹ con Thượng Quan Khinh Vãn liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt Vân Tử Mạn lộ ra tia vui sướng nhàn nhạt, thật không ngờ chuyến đi cầu tình Thái hậu nương nương này, mọi chuyện thế nhưng lại thuận lợi như vậy, không chỉ có tam hoàng tử ra mặt nói giúp, Thái hậu nương nương còn cố ý để cho nhị hoàng tử tự minh đi giải quyết việc này.
Trực tiếp leo lên xe ngựa trước, đến cửa cung, Vân Tử Mạn từ bên trong xe nhô đầu ra, cung kính nói :”Nhị hoàng tử đưa đến đây là được rồi, nô tì cùng Vãn Nhi có thể tự mình trở về.”
“Bổn vương không phải muốn đưa mẹ con các ngươi về, chỉ là vừa lúc tiện đường đi đến Do phủ thôi.” Ánh mắt Nam Cung Nguyên Liệt cơ hồ ngay cả liếc mắt nhìn phụ nhân cũng không liếc, miệng lạnh nhạt thản nhiên nói.
Vân Tử Mạn thấy mình tự làm mất mặt, đỏ mặt lúng túng, đầu ngoài cửa sổ cũng nhanh chóng thu trở về.
Thượng Quan Khinh Vãn thấy mẫu thân bị người nhìn cũng không nhìn, trong lòng tự nhiên rất không thoải mái, thăm dò nhìn ra cửa sổ, chỉ thấy nam tử cưỡi con ngựa cao to, dáng vẻ thản nhiên tự đắc kiêu ngạo, vừa đi vừa nhàn nhã thưởng thức cảnh sắc ven đường.
Ánh mắt xẹt qua một tia khinh miệt, vị nhị hoàng tử này thật đúng là một tên cuồng vọng tự đại, một dáng vẻ xem thường người khác, hắn chướng mắt nàng, nàng đây còn chướng mắt hắn hơn!
Bình luận
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1