Thượng Quan Khinh Vãn nuốt nước bọt, mất tự nhiên hằng giọng một cái, nói:”Chuyện ban sáng phát sinh ở tiệm đồ cổ, bên ngoài tun tin vịt tá lả, chắc hẳn Bạch công tử cũng đã nghe qua…”
“Nga? Chỉ là tung tin vịt sao? Nghe nói quyển sách “Xuân cung bảy mươi hai thức” kia bị Vãn nhi cô nương mua một tặng một bán đi ra ngoài, bằng không… Tại hạ còn tính đến mượn của cô nương để xem thử.” Tiếng nói khàn khàn cũa Bạch Hoa Trần khôn khó nghe ra vẻ vui đùa trêu tức trong đó.
Thằng đến Thượng Quan Khinh Vãn luôn bình tĩnh tự nhiên, nhịn không được cũng cảm thấy hai gò mà một trận nón lên, nếu như là người khác châm chọc khiêu khích, nàng ngược lại nửa điểm cũng không them để ý đến, nhưng hắn cũng như là bằng hữu của nàng, ấy mà cũng lại vui đùa như thế, làm cho nàng nhất thời đỏ mặt.
“Hôm nay bản tiểu thư đến đây, chính là vì việc này.” Thượng Quan Khinh Vãn nha chóng chỉnh lại sắc mặt, đối mặt với ánh mắt trêu tức của hắn, như là đang nói cho hắn biết, bản thân không phải đang đùa giỡn.
Đôi chân thon dài của Bạch Hoa Trần, giờ khắc này đã đi đến trước mặt nàng, tuấn nhan phút chốt để sát vào, chỗ sâu nhất của cặp mắt thâm thuý như ưng kia, loé ra tinh quang mê mị bất định, nhìn chằm chằm mặt nàng nói:”Hay là Vãn nhi cô nương còn có một quyển khác, muốn đưa cho tại hạ?”
“Bạch công tử đừng tiếp tục nói hưu nói vượn nữa. Chuyện này ta là bị người khác hãm hại, đã hơn nửa đêm lại còn chạy đến Ngưu Lang điếm, chỉ là muốn dùng tiền thuê vị Ngưu lang ca ca đi giúp ta báo thù…” Thượng Quan Khinh Vãn vừa thẹn vừa cáu, đỏ mặt nhịn không được trắng mắt liếc hắn một cái, nhưng đúng là giờ phút này vẻ mặt thẹn thùng luống cuống của nàng làm cho đáy mắt thâm thuý của hắn quét qua một đạo hứng thú.
“Báo thù? Nghe qua có chút ý tứ, ngươi nói trước một chút nghe thử xem.” Vẻ trêu tức dưới đáy mắt của Bạch Hoa Trần từ từ suy giảm, nhưng mà nụ cười vẫn càng sâu hơn, nhìn xuống nữ nhân đang gần trn gan tấc.
Hắn từ trên cao nhìn xuống nàng, khiến cho Thượng Quan Khinh Vãn bị cảm giác áp bách không tên bao trùm, tuy rằng biết rõ nam nhân này là gay, nhưng vẫn không có biện pháp nào thích ứng được Long Tiên hương đang nhàn nhạt dật nhập vào chóp mũi.
Thượng Quan Khinh Vãn giả bộ trấn định, bước chân lui về phía sau, không lưu lại dấu vết kéo ra khoảng cách giữa nàng và hắn, sắc mặt của Bạch Hoa Trần vô động vô tịnh, giống như hoàn toàn không có chú ý tới động tác nhỏ của nàng.
“Quyển sách kia là do Tam nương cố ý kẹp vào trong giá y của ta, y nghĩ muốn hãm hại ta, không ngờ ta đúng lúc tâm huyết dâng trào, mang theo giá y đi tới hội bán đấu giá, cho nên… Kết quả Bạch công tử đều đã biết rồi, không cần bổn tiểu thư nói lại tỉ mỉ.” Thượng Quan khinh Vãn mở miệng hít một hơi dài, không ngờ chuyện này lại xuất hiện sai sót ngẫu nhiên, cũng là đang giúp tiện phụ Liễu thị kia, giờ phút này hai mẹ con hai người cứ chờ mà xem, bản thân các nàng sẽ bị chê cười thế nào.
“Thì ra là như vậy. Bất quá… Nghe nói Vãn nhi cô nương cùng Bắc Minh quốc có hôn ước trong người, không biết chuyện này nếu như truyền ra ngoài… Không biết sẽ có ảnh hưởng đến chung thân đại sự của cô nương hay không.” Bạch Hoa Trần ra vẻ tiếc hận khẽ thở dài, thoạt nhìn lại thật giống như là đã đem nàng trở thành bằng hữu, không khỏi thay nàng mà lo lắng.
“Nếu là có thể truyền đến Bắc Minh Quốc thì càng tốt, để cho bọn họ chặt đứt ý niệm này, cũng không biết thế nào lại cố ý nhìn trúng bổn tiểu thư, quả thật là không thể tưởng tượng…” Thượng Quan Khinh Vãn nói đến phần sau, không khỏi nâng tay đỡ trán, chuyện hôn ước kia căn bản chính là chỗ đau của nàng, Nam Cung Nguyên Thác bên kia một ngày không cho nàng một cái tin chính xác, trong lòng nàng sẽ không thể kiên định.
Bạch Hoa Trần nhìn chằm chằm dáng vẻ buồn rầu của nàng, cười mà không nói, cứ an tĩnh như vậy ngóng nhìn biểu tình biến hoá trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ trước mặt, cho đến khi Thượng Quan Khinh Vãn phục hồi lại tinh thần, ngưng trọng nhìn hắn nói:”Nói nửa ngày vì sao càng nói càng xa, chuyện ta cầu Bạch công tử, ngươi rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng.”
Bình luận
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1