Ý cười trên khoé môi Cao Hùng càng dạng càng sâu, nhìn chằm chằm cặp mắt trong suốt như nước của nàng, hỏi ngược lại:”Đến kỹ viện thì tất nhiên đều là buôn bán xác thân, còn có thể nói chuyện làm ăn?”
“Coi như là buôn bán xác thân, nhưng có phải ở trong này hay không, thời gian địa điểm đều do ta quyết định, giá cả thì do ngươi nói!” Thượng Quan Khinh Vãn đi thẳng vào vấn đề, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lãnh đột nhiên giơ lên một nụ cười nịnh nọt, giọng nói yểu điệu nũn nịu:”Tiểu hùng hùn, ngươi nói giá đi…”
Cao Hùng chỉ cảm thấy cả người nổi đầy da gà, tính tình của nữ nhân này thật đúng là mau thay đổi mà, cảm giác có chút âm tình bất định.
“Tại hạ nguyện ý tiếp nhận cuộc mua bán này của Thượng Quan đại tiểu thư, giá cũng không thay đổi, nhưng mà… Rời đi kỷ viện thì xem như không đúng quy định, chuyện này tại hạ không làm chủ được.” Cao Hùng thản nhiên nói, xem như là đang ngầm từ chối nàng.
Thượng Quan Khinh Vãn nhíu nhíu đầu lông mày, nói cách khác, chuyện này vẫn là phải để cho Bạch Hoa Trần định đoạt?
“Vậy hắn hiện tại có ở nơi này hay không?” Đôi mi thanh tú của Thượng Quan khinh Vãn hơi nhíu, nàng đã chạy đến đây một chuyến, Cao Hùng cũng đã đáp ứng rồi, nếu lúc này mà cứ thế buông tha cho thì đương nhiên sẽ không có lời.
Đáy mắt ánh lên một tia dị sắc không dễ dàng phát giác, Cao Hùng đột nhiên cung kính khom thắt lưng, dáng vẻ ưu nhã bày ra một tư thế mời:”Liền ở trên lầu, Thượng Quan đại tiểu thư nếu có thể thuyết phục được chủ tử của ta, tiểu nhân sẽ là của ngươi.”
Giọng nói của hắn mềm nhuyễn đến buồn nôn, đồng thời cũng làm cho Thượng Quan Khinh Vãn lạnh run, Cao Hùng thấy phản ứng của nàng, cũng thoải mái cười phá lên, Thượng Quan Khinh Vãn nhịn không được thưởng cho hắn một cái xem thường, đúng là vật nào chủ nấy, ngay cả một tên nô tài nho nhỏ của Ngưu Lang cũng cuồng vọng không kiềm chế được như thế.
--- ------ ----Dãy phân tuyến hoa lệ---- --------
Lầu ba của Ngưu Lang điếm, từ hành lang dài nhất đi thẳng vào bên tron, không khí càng ngày càng yêu tĩnh, hỉ nghe thấy một loạt tiếng bước chân trước sau của Cao Hùng cùng Thượng Quan Khinh Vãn, tự nhiên cảm giác được không khí bên trong rất quỷ dị.
“Thượng Quan đại tiểu thư mời!” Cao Hùng đột nhiên sửa lại thái độ bình thường, thái độ cũng thay đổi thành cung kính hơn, đẩy cửa phòng ra mời nàng đi vào.
Thoạt nhìn hắn như là đang tính toán không muốn đi vào, Thượng Quan Khinh Vãn gật gật đầu, trước khi bước vào trộm liếc mắt thăm dò hoàn cảnh bên trong trước, liếc mắt một cái liền nhìn thấy nam tử đang nằm an tĩnh trên tháp tựa được làm bằng gỗ trầm hương, mi túc như kiếm, đôi mắt khép chặt, đúng là Bạch Hoa Trần.
Gật gật đầu với Cao Hùng, Thượng Quan Khinh Vãn yên tâm đi vào phòng, chỉ nghe cửa ở sau người “phịch” một tiếng khép chặt lại, ngực không khỏi căng thẳng.
Nghe tiến, nam tử trên tháp tựa mới chậm rãi mở to mắt, cặp mắt kia tà vọng phảng phất như diêm la dưới địa ngục, giờ phút này trên nười hắn chỉ mặc một bộ cẩm y trắng bằng tơ lụa, dây thắt lưng bên hông đeo hờ hững, iống như chỉ cần một luồng gió nhẹ phất qua thì tuỳ thời sẽ rơi xuống.
“Ách… Có chuyện muốn nhờ Bạch công tử hỗ trợ…” Thượng Quan Khinh Vãn có chút khẩn trương, dây lưng trên áo bào của hắn thực sự rất lỏng, cơ bắp tinh tráng rắn chắc như ẩn như hiện, tóc dài ngang lưng tuỳ ý xoã xuống, ôn như sáng bóng, gió đêm ngoài cửa sổ phất qua, quét một luồng lên trên người hắn, lại làm cho người khác cảm nhận được vẻ tinh thuần thoát tục.
Một nam tử như vậy, có thể đem hai tà vọng, tinh thuần hai loại khí chất hoàn toàn đối lập này dung hoà đến hoàn mỹ, tuấn mỹ vô khuyết, giống như người từ bức hoạ đi ra, mỹ đến có chút không chân thực.
“Hỗ trợ? Vãn Nhi, ngươi quá khách khí. Có chuyện gì cần tại hạ đi làm, cứ mở miệng nói là được…” Tiếng nói khan khan thuần hương giống như rượu ngon mê người của nam tử dật ra, chậm rãi đứng dậy, dạ minh châu được khảm trên vách đá bạch ngọc phát ra hào quang, nhiều tia sáng thất lạc chiếu lên thân hình thon dài tinh tráng cao lớn của hắn, như thuỷ ngân lưu độn, phác hoạ đường cong kiên nghị hoàn mỹ, vầng sáng nhu hoà cũng che đấu không được hào quang diễm liễm lưu chuyễn trong dưới đáy mắt của hắn.
Bình luận
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1