chương 71/ 112

“Đau quá ──” Hà Gia Duyệt có cảm giác như bị ai lấy dao xé nát thân thể của cậu, liều mạng lắc đầu, cố gắng kéo người chạy trốn.

Kì Nhạc Chi vội giữ chặt hai vai của Hà Gia Duyệt, không cho cậu ta di động, nhưng mà kế tiếp nên làm sao đây, cậu cũng không biết. Chính là không muốn nghe thấy Hà Gia Duyệt cự tuyệt, liền dùng môi mình che kín miệng của cậu ta.

Lại một lần triền miên nữa, thân thể rất nhanh lại có khoái cảm.

Cảm giác được thân thể cứng ngắc của Hà Gia Duyệt dần dần thả lỏng, Kì Nhạc Chi đột nhiên hiểu được, cuối cùng cũng nhận ra, miệng vẫn tiếp tục hôn, tay lại chạm đến hai đầu nhũ nho nhỏ đã bị khai phá.

Hiệu quả liền càng thêm rõ ràng, hai đóa tiểu anh đào nhô cao căn bản không thể chịu nổi một chút đụng chạm, tùy tiện lộng một chút, Hà Gia Duyệt liền cảm thấy chỗ đó tựa hồ phóng ra vô số luồng điện lưu, ở trong cơ thể chạy loạn, làm cho xương cốt cả người cậu đều nhuyễn ra. Trong khi đó đóa tiểu mật hoa cũng bắt đầu trào ra càng nhiều yêu dịch. Xuân thủy trào ra càng nhiều thì nụ hoa nho nhỏ cũng từng chút từng chút mở rộng ra.

Quả nhiên là mình đã đoán chính xác, Kì Nhạc Chi tìm được bí quyết rồi vui mừng khôn xiết, không ngừng cố gắng âu yếm toàn thân Hà Gia Duyệt, môi cũng rời khỏi môi của cậu ta, cố gắng nhớ lại những cảnh trong phim AV, tìm kiếm khắp thân thể của cậu. Khi môi của Kì Nhạc Chi chạm tới tai của Hà Gia Duyệt, Hà Gia Duyệt nhịn không được bật ra tiếng rên rỉ. Hô hấp rõ ràng trở nên dồn dập, tiếng nức nở lại nghe như tiếng ngâm nga kiều mỵ. Kì Nhạc Chi mới vươn đầu lưỡi nếm thử định trêu đùa một chút.

“Ân……” Tiếng rên rỉ của Hà Gia Duyệt càng thêm kiều mỵ, thân thể gầy gò của thiếu niên ngây ngô nhiễm một tầng phấn hồng.

Thử liếm lại một vòng.

“Ngô…… Ngô……” Cả người Hà Gia Duyệt đều kịch liệt run rẩy, hoàn toàn xụi lơ, nhắm hai mắt lại, mặc cho Kì Nhạc Chi muốn làm gì thì làm.

Tay lại sờ xuống dưới, đóa hoa nhỏ kia lại bắt đầu ồ ồ trào ra xuân thủy ướt đẫm. Phân thân nho nhỏ đã bắt đầu đứng thẳng lên, đáng thương hề hề chờ mong được an ủi.

Nhưng Kì Nhạc Chi ngay cả chính mình còn chưa được an ủi, làm sao quản được nhiều như thế? Lại thử đem phân thân đưa vào hoa huy*t, lúc này Hà Gia Duyệt không còn cảm thấy đau đớn nữa, chỉ là hơi trướng trướng khó chịu. Thân thể liền cũng không chống cự nữa mà chỉ còn có chút khẩn trương, đôi chân dài còn vô ý nhẹ cọ cọ thắt lưng đối phương.

Cuối cùng đem đầu đỉnh đẩy vào, Kì Nhạc Chi lập tức cảm nhận được ấm áp bên trong, bèn dùng sức cắm xuống, dũng đạo kia lại lập tức mãnh liệt co thắt.

“Đau…… đau đau……” Hà Gia Duyệt lại nhíu mày kêu lên.

Kì Nhạc Chi đã muốn gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, nhưng vẫn bị kẹt trong thế tiến thoái lưỡng nan, không thể không lại cúi xuống vừa hôn vừa sờ để trấn an Hà Gia Duyệt lần nữa. Đợi một lúc sau Hà Gia Duyệt tạm thích ứng, Kì Nhạc Chi lại có thể tiến về phía trước một chút.

Nguyên lai là như vậy a! Kì Nhạc Chi tuy rằng lòng nóng như lửa đốt, nhưng vẫn để ý đến cảm thụ của Hà Gia Duyệt, cứ như thế từng chút từng chút một chậm rãi tiến vào.

Có một số việc không cần phải dạy, chỉ cần bản năng điều chỉnh vài lần, thân thể sẽ dần dần tự động nhận ra.

Kì Nhạc Chi kéo hai cánh tay của Hà Gia Duyệt hướng về phía mình, dùng giọng nói khàn khàn ra lệnh,“Ôm chặt mình!”

Hà Gia Duyệt nửa mở nửa khép đôi mắt không có tiêu cự, ngoan ngoãn làm theo, đôi chân dài cũng tự động quấn quanh thắt lưng Kì Nhạc Chi, nghênh đón lần lột xác trọng đại nhất của cuộc đời.

“Bạn học Hà Gia Duyệt! Bạn học Hà Gia Duyệt lập tức đến hậu trường sân khấu gấp!”

Chiếc loa công suất lớn của trường học bỗng nhiên vang lên tiếng thông báo lỗi thời, lập tức khiến cho đôi tiểu uyên ương bừng tỉnh.

Hà Gia Duyệt bỗng nhiên mở to mắt, chặn lại, Kì Nhạc Chi cũng động dạnh thất kinh, hai người đều ngây người ra. Hà Gia Duyệt nhìn lại chính mình trần truồng dây dưa với người ta, đột nhiên cảm thấy ngượng không chịu nổi, một phen đẩy Kì Nhạc Chi ra, quấn mình vào trong chăn,“Hỗn đản! Mau đi ra! Đi ra ngoài!”

Kì Nhạc Chi đang trần như nhộng có thể lăn đi đâu được? Cái loa công suất lớn lại thông báo một lần, dù không cam tâm cũng không có cách nào làm tiếp nữa, đành phải đứng lên nhặt quần áo chui vào toilet.

Hà Gia Duyệt cũng tung chăn ra vội vàng ăn mặc chỉnh tề. Sau khi mặc xong quần áo nhìn nhau, hai người lại càng thêm xấu hổ vạn phần.

Hà Gia Duyệt thở hồng hộc định mở cửa đi ra ngoài, Kì Nhạc chi một phen kéo cậu lại.

Bị tay Kì Nhạc Chi vừa đụng tới, Hà Gia Duyệt nhất thời nhảy dựng lên như mèo bị dẫm trúng đuôi, “Cậu muốn làm gì?”

Kì Nhạc Chi nhìn gương mặt phiếm hồng của cậu ta, còn có mái tóc bù xù,“Cậu…… cậu không định đi rửa mặt sao?”.

Hà Gia Duyệt hiểu ra, hung hăng trừng mắt nhìn Kì Nhạc Chi một cái, đi vào trong soi gương.

Trời ạ! Một đôi mắt to ngập nước, nhìn đầy ẩn tình, gương mặt đỏ bừng rõ ràng mang theo màu *** chưa tan, môi bị hôn cho sưng phồng lên, may mà Kì Nhạc Chi còn chưa có kỹ thuật, trên người cậu không lưu lại ấn ký gì rõ ràng.

Hà Gia Duyệt một quyền phẫn nộ đánh lên bồn rửa mặt, tất cả đều là tên hỗn đản đó làm hại! Trong lòng lại vô cùng ảo não, chính mình sao lại ngu ngốc đến vậy, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện với tên hỗn đản đó. Quả thực là tai nạn chết người!

May mắn chuyện còn chưa thành, bằng không, chính mình khẳng định sẽ hối hận đến chết! Hà Gia Duyệt căm giận suy nghĩ, lại thật sự rất nhanh liền hối hận, đáng tiếc cũng hối hận không có làm thành……

Hà Gia Duyệt tức giận lấy nước lạnh dội cho hết màu đỏ ửng trên mặt mới dám đi ra ngoài, Kì Nhạc Chi giống như cái đuôi to lẵng nhẵng chạy theo sau.

Nếu nói không muốn cho cậu ta đi cùng, nhưng đêm nay vốn là buổi công diễn, tất cả học sinh nếu không phải đến biểu diễn, thì chính là đến xem.

Khi đi vào sau hậu trường, anh tuấn kỵ sĩ đã gấp đến phát điên rồi, một phen kéo người đẹp của mình,“Em làm cái gì mà lâu vậy? Mau đi thay trang phục đi!”

Hà Gia Duyệt khó chịu giật khỏi bàn tay mềm mại giống mình của hội trưởng đại nhân,“Biết rồi!” Theo cô vào phòng hóa trang.

Kì Nhạc Chi tuy có chút bất mãn, nhưng thấy được hành động của Hà Gia Duyệt, lập tức liền đắc chí. Cún con vẫn là thích mình hơn! Buổi tối trở về, có phải có thể hảo hảo nói chuyện, càng tiến thêm một bước nữa không? Kì Nhạc Chi mơ màng nghĩ, vào chỗ hàng ghế khán giả, tìm vị trí tốt.

Nhưng mà vừa ngồi xuống liền buồn bực, ô ô! Hội trưởng đáng ghét muốn hôn cún con của mình! Tuy rằng nụ hôn đầu tiên của cún con đã cho cậu, nhưng cậu cũng không muốn người khác hôn cún con a!

Kì Nhạc Chi âm thầm hạ quyết tâm, sau này sẽ không cho cún con tham gia diễn mấy vở kịch thế này nữa.

Buổi biểu diễn thực thành công, cũng thực thuận lợi. Đương nhiên đã bỏ qua vô số tình tiết cẩu huyết cùng với vài tình huống khác, nhưng mà, một đám học sinh nhiệt tình như vậy, chỉ cần cố gắng hết sức thì mọi người đều ủng hộ nhiệt liệt.

Hơn nữa ở màn cuối cùng, khi kỵ sĩ hôn mỹ nhân say ngủ, không khí toàn trường đạt tới cao trào. Mọi người nhiệt liệt vỗ tay, kết thúc, kết thúc.

Bởi vì có biểu diễn, Kì gia đã hẹn trước sáng hôm sau sẽ đến đón Kì Nhạc Chi về nhà. Kì Nhạc Chi định hảo hảo thổ lộ với cún con, nhưng sau khi Hà Gia Duyệt thay đồ xong, không thèm để ý đến Kì Nhạc Chi, hùng hổ trở về.

“Tiểu Duyệt! Cậu nghe mình nói!”.

“Tôi không cần với nói chuyện với tên hỗn đản như cậu! Tôi phải đi dọn đồ về nhà! Sang tuần tôi sẽ xin đổi phòng ngủ!”.

Không ít học sinh đứng gần bọn họ, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn sang. Kì Nhạc Chi đành phải im lặng đi theo bên cạnh Hà Gia Duyệt.

Khi đi ngang qua rừng cây, bỗng nhiên có một đám người lao tới, cầm đầu đúng là Lâm Anh Hào, bĩ bĩ ngăn lại đường đi.

“Mỹ nhân! Diễn hay lắm!”

“Mày muốn làm cái gì?” Hà Gia Duyệt cảm thấy bữa nay đúng là ngày đại xui xẻo của cậu, sao mọi người cứ nhảy ra gây phiền toái cho cậu? Lâm Anh Hào này dưỡng cánh tay mấy ngày đã đi học lại, chưa hề hé răng chuyện gì, sao hôm nay lại đột nhiên nhảy ra sinh sự?

Kì Nhạc Chi che chắn trước người Hà Gia Duyệt,“Thực xin lỗi, bọn mình còn có việc, đi trước!”.

Thấy bọn họ người đông thế mạnh, cậu không muốn gây chuyện, kéo Hà Gia Duyệt định nhanh chóng rời khỏi, nhưng Hà Gia Duyệt lại giật tay ra,“Chuyện của tôi, không cần cậu quản! Cậu là cái gì của tôi chứ?”.

Lâm Anh Hào cùng đám người kia ồn ào,“Đúng vậy, mày đâu phải là cái gì của cậu ta, dựa vào cái gì mà quản chuyện của cậu ta chứ? Mau cút đi!”.

Kì Nhạc Chi xấu hổ, đành phải tạm thời im lặng.

Hà Gia Duyệt lạnh lùng nhìn Lâm Anh Hào,“Chó ngoan thì đừng có sủa bậy, mày cũng mau biến đi!”

Lâm Anh Hào cũng chẳng tức giận, tà tà cười,“Mỹ nhân, sao lại khó tính như thế? Dù cho thằng ngốc đó có chọc cưng, cưng cũng đừng đổ lên đầu anh chứ!”

“Mày rốt cuộc muốn cái gì? Tao không rảnh nhiều lời với mày đâu!”

“Thống khoái!” Lâm Anh Hào vô liêm sỉ nói,“Cưng bẻ tay của anh, đừng tưởng rằng như vậy sẽ không sao! Hiện tại cho cưng cơ hội chuộc tội, đêm nay cưng theo anh đi, hảo hảo hầu hạ anh thoải mái, chuyện cũ chúng ta liền xóa bỏ, từ nay về sau theo anh, thứ tốt không thiếu phần cưng đâu !”

“Nằm mơ!” Hà Gia Duyệt khinh bỉ,“Với thứ súc sinh như mày quả nhiên không cần phải nói nhiều!”

Trong mắt Lâm Anh Hào hiện lên một tia âm độc, lại rất nhanh che giấu,“Vậy nếu mày là đàn ông thì đánh với tao một trận, lần trước đó không tính, là do tao chưa kịp chuẩn bị, mới để cho mày đánh lén. Nếu mày lại có thể đánh thắng tao, tao sẽ không gây phiền toái cho mày nữa!”

“Được!” Hà Gia Duyệt tạo thế, “Vậy đến đây đi!”.

Lâm Anh Hào lại lắc đầu,“Trong trường học nhiều người, nếu đánh nhau sẽ bị phạt hết, nếu mày dám, chúng ta ra bên ngoài đánh!”

“Không được đi!” Kì Nhạc Chi lúc này cảm thấy có vấn đề,“Lâm Anh Hào, lần trước cậu cũng có chỗ không đúng, Tiểu Duyệt lại không thật sự làm cậu bị thương, sao cậu lại cứ bức người quá đáng như thế?”

Lâm Anh Hào chưa kịp lên tiếng, Hà Gia Duyệt đã mắng,“Tôi đã nói chuyện của tôi không cần cậu quản!”

Lâm Anh Hào nhìn ra một chút không thích hợp, châm ngòi quan hệ của bọn họ,“Tiểu Duyệt? Kêu thật thân thiết! Hà Gia Duyệt, nếu mày thừa nhận từng bị nó thượng qua, tao sẽ bỏ qua cho mày, dù sao, quân tử không đoạt người của kẻ khác!”

Ha ha! Một đám người ồ lên cười khinh bỉ.

Hà Gia Duyệt tức giận đến mặt đỏ bừng, nhớ tới một màn buổi chiều, càng thêm tức giận Kì Nhạc Chi, nhất thời xúc động đáp ứng,“Được, chúng ta lập tức đi ra ngoài đánh!”

“Không được……” Kì Nhạc Chi định tiến lên ngăn cản. Lâm Anh Hào nháy mắt, đám người kia lập tức bao vây cậu.

Gã còn xúi giục Hà Gia Duyệt,“Mày có muốn hộ hoa sứ giả này đi theo không?”

Hà Gia Duyệt quay đầu tức giận rống Kì Nhạc Chi,“Nếu cậu dám đi theo, có tin tôi sẽ là người đầu tiên đánh cậu không!”

Kì Nhạc Chi biết cậu ta đang ở nổi nóng, vô kế khả thi, đành phải trơ mắt nhìn Hà Gia Duyệt cùng Lâm Anh Hào nghênh ngang bỏ đi.

Bình luận





Chi tiết truyện