chương 103/ 112

Đau! Đau quá! Kì Hạnh Chi bị cơn đau như chết đi hành hạ cho tỉnh lại!

Nhóc con này được nuông chiều từ bé, ngay cả một ngọn roi cũng chưa từng bị, thế nhưng giờ phút này thân thể lại đau như bị ai xé rách.

“A…… Đau!” Hít một ngụm khí lạnh, Kì Hạnh Chi từ từ mở mắt, thứ đầu tiên ập vào trong mắt chính là khuôn ngực lớn ướt đẫm mồ hôi của thầy đầu gỗ.

Mục Sam nhịn đến khó chịu, anh đã muốn tận lực ôn nhu, nhưng mà hoa kính của heo con đối với phân thân cường tráng của anh mà nói vẫn là quá nhỏ hẹp, dù cho có thủy dịch bôi trơn nhưng vẫn là rất khó khăn để tiến vào. Sợ làm heo con bị thương, mỗi lần tiến thêm một chút đều khiến anh đổ đầy mồ hôi.

Thầy Kì heo con tỉnh lại, Mục Sam tạm thời ngừng một chút, cúi người nhẹ nhàng hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn đau đến vặn vẹo,“Ngoan! Thả lỏng, thả lỏng sẽ không đau !”.

Kì Hạnh Chi thả lỏng không được! Đau đớn làm cho thân thể theo bản năng co rút lại càng thêm siết chặt,“Đau! Thầy xấu xa!”.

Bị chỉ trích như thế lại khiến cho Mục Sam thả lỏng một chút, cười rầu rĩ, liếm lên cái lỗ tai nhỏ của cậu trêu tức,“Thật sự xấu xa sao? Vậy vì sao em còn thích anh?”.

Kì Hạnh Chi dùng sức nhéo Mục Sam một cái, mới đột nhiên phát hiệnh hai tay của mình đã khôi phục tự do, mang theo tiếng khóc nức nở lên án,“Thầy là đồ xấu xa ! Thầy làm đau em!”.

Mục Sam mặc cho cậu cấu nhéo, môi tìm được bờ môi của cậu, đầu lưỡi dây dưa với đầu lưỡi,“Vậy thế này thì sao? Còn xấu không? Có đau không?”.

“Ngô……” Trong miệng Kì Hạnh Chi chỉ còn lại có thoải mái rên rỉ, thầy hôn môi thật thoải mái nga! Luôn làm cho người ta không tự chủ được trầm mê. Tay của thầy cũng thực ôn nhu, xoa nắn đóa hoa nhỏ sưng đỏ trước ngực, làm cho tiểu ngọc hành vừa phát tiết lại có  dấu hiệu ngẩng đầu.

Cảm giác được thân thể của cậu trở nên thả lỏng, Mục Sam nhân cơ hội lại đẩy mạnh một cái.

“Á!” Kì Hạnh Chi ăn đau, hai tay vung lên đánh ông thầy xấu xa, lại bị chặn miệng không thể phát ra tiếng kháng nghị.

Mục Sam hôn càng thêm kiên nhẫn, tay cũng không ngừng lại mà liên tục vuốt ve khắp nơi trên thân thể cậu, dừng lại từng chỗ mẫn cảm dây dưa, từng chút từng chút, kiên định cũng không thiếu ôn nhu đem chính mình hoàn toàn vùi sâu vào trong cơ thể heo con.

Hôn nhẹ lên khắp mặt cậu,“Tốt rồi, vào được hết rồi! Không đau đi?”.

Quả thật, không đau. Thông qua miệng hoa chật hẹp tiến vào bên trong, dường như phía trong không khó chịu lắm. Kì Hạnh Chi thấy trừ bỏ cảm giác hơi trướng trướng do có dị vật cũng không còn khó chịu như lúc nãy. Nhẹ nhàng ừ một tiếng, xem như miễn cưỡng cho thầy qua cửa.

“Anh muốn động!” Mục Sam trước tiên thăm dò, mới bắt đầu từ từ luật động.

“Đau đau!” Hoa kính mềm mại dị thường mẫn cảm, một chút động tác rất nhỏ cũng không thể chịu nổi.

“Thả lỏng!” Mục Sam cảm thấy đêm nay mình nói nhiều nhất chính là hai chữ này, nhưng mà anh quả thật không có biện pháp giảm bớt khó chịu cho cậu, chỉ có thể dụ dỗ,“Lần đầu tiên đều là như vậy, nơi đó của em thật chặt, để cho anh động động, mở rộng ra sẽ tốt hơn, ngoan a, lập tức không đau!”.

Mặc dù có nụ hôn của thầy, nhưng hiệu quả trấn an không tốt như hồi nãy, Kì heo con thật sự cảm thấy rất khổ sở, cái này là chuyện gì chứ, một chút cũng không thoải mái! Ô ô,“Em không muốn làm!”.

Loại chuyện này sao có thể nói làm liền làm, nói không làm sẽ không làm? Mục Sam dù có thương hương tiếc ngọc đến đâu cũng không thể chống lại dục vọng bản năng, tận lực an ủi heo con, lại vẫn không chịu dừng lại, bắt đầu luật động.

Đau đến chết lặng, Kì Hạnh Chi đành cam chịu thuận theo, trong lòng chính là âm thầm ra quyết định, sau này sẽ không cùng thầy giáo thối làm loại chuyện này, một chút cũng không thoải mái!

Nhưng mà thân thể từ từ phản bội lại quyết định của lý trí, địa phương trời sinh để tiếp  nhận sau khi thích ứng với dị vật xâm nhập, quả thực dưới ma sát vận động không ngừng lặp lại dần dần mở rộng ra, bắt đầu phân bố càng nhiều mật nước, làm cho tiểu đầu gỗ hoạt động trở nên càng thêm dễ dàng.

Thân thể chặt chẽ kết hợp, Mục Sam đương nhiên có thể cảm nhận được biến hóa của Kì Hạnh Chi, trêu đùa cắn lên cổ của cậu,“Thư thái đi? Bây giờ em sẽ thích đến mức luyến tiếc bắt anh dừng lại !”.

Mới không đâu! Kì Hạnh Chi chỉ mới cảm thấy không đau, sao lại đi thích bị người không ngừng ra ra vào vào như vậy đi?

Thấy cái miệng nhỏ nhắn sưng đỏ chu ra, Mục Sam đương nhiên muốn cắn một cái. Tên nhóc con này, thật sự là yêu cậu đến mức hận không thể đem cậu khảm nhập vào trong thân thể mình!

Mục Sam không có lừa cậu, khi tiểu đầu gỗ dần dần thi triển quyền cước, Kì Hạnh Chi bắt đầu cảm thấy có chút kì quái, một tia cảm giác tê dại từ chỗ hai người kết hợp từ từ lan tỏa, thấm dần đến tứ chi bách hải.

“Ân…… a…..” Nghe tiếng rên rỉ thoải mái phát ra từ miệng heo con, Mục Sam đã biết, xấu xa ngừng lại,“Còn muốn làm không ?”.

Vô nghĩa! Kì Hạnh Chi mở to đôi mắt trong veo như nước hung hăng oán hận liếc anh một cái, người ta vừa mới thư thái, đương nhiên là còn muốn!

Mục Sam lại nhất định phải hỏi ra kết quả,“Muốn nữa không?”

“Ngô ──” Heo con dùng tiếng rên kiều mị đáp lại.

“Nói cho anh biết, Hạnh Chi!” Mục Sam gắt gao đem cậu ôm vào trước ngực, ghé vào lỗ tai cậu nỉ non,“Nói cho anh biết em thực thoải mái, rất muốn anh!”.

“Ân!” Kì heo con là đứa nhỏ thành thật, liền thừa nhận,“Muốn thầy!”.

Trong mắt Mục Sam tràn đầy ngọt ngào,“Thầy cũng muốn em! Muốn em cả đời!”.

Tựa như muốn chứng minh lời nói của mình, Kì Hạnh Chi có thể cảm giác được động tác của tiểu đầu gỗ trong người cậu càng lúc càng mạnh hơn, Mục Sam giống như muốn đóng dấu trên thân thể cậu, từng cái từng cái càng thêm dùng sức, từng cái từng cái càng thêm mạnh mẽ.

Nhưng mà thoải mái, thật là thoải mái! So với vừa rồi thầy giúp cậu khẩu giao hay đem lưới luồn vào trong hoa kính còn thoải mái hơn!

Kì Hạnh Chi hoàn toàn mở rộng thân thể, hai chân mở ra, nghênh đón thầy xâm nhập, hoàn toàn bị *** che lấp suy nghĩ, phát ra mệnh lệnh hoàn toàn không biết sống chết,“Thầy! Sâu một chút, sâu hơn một chút!”.

Lời mời chào như vậy khiến Mục Sam sao có thể bảo trì bình tĩnh? Cá tính tà ác toàn bộ bộc lộ, cố ý ngừng lại trêu đùa,“Vì sao lại sâu một chút? Sâu quá em không đau sao?”.

“Không đau!” Kì Hạnh Chi tự mình vặn vẹo nâng tiểu thí thí lên.

Lại bị Mục Sam đè xuống không cho nhúc nhích,“Không phải em vừa kêu đau sao ? Sao giờ không đau nữa?”

“Bên trong ngứa, ngứa quá! Thầy mau động động!” Kì Hạnh Chi thành thật nói ra phản ứng thân thể mình.

Ánh mắt Mục Sam càng thêm thâm trầm, đem đôi chân đang lộn xộn bên hông anh gác lên vai, thay đổi tư thế dễ dàng xâm nhập,“Như vậy thì sao!”.

“A a!” Tuy rằng bị chạm đến tận hoa tâm nhưng heo con lại muốn đổi ý ,“Quá sâu, không muốn, không muốn!”

Không còn kịp rồi! Cung đã giương lên, tên sao có thể không bắn, tư thế như thế này làm cho chỗ hai người ân ái hoàn toàn lộ ra trước mặt, nhìn cái miệng nhỏ phấn nộn ở hạ thể của heo con bị mở rộng đến cực hạn, đang cố gắng phun ra nuốt vào phân thân của mình, Mục Sam càng thêm điên cuồng! Dục vọng dã thú hoàn toàn bị kích thích bùng phát, không cần quan tâm đến chuyện nương tay nữa mà mãnh liệt tiến vào.

Kì heo con nhận lấy hậu quả xấu, bị đâm đến sợ hãi thét lên liên tục, lại vẫn là ngăn không được khoái cảm lan đến tận xương cốt. Trong tình huống hoàn toàn không có gì an ủi, huynh đệ heo con lại một lần nữa bắn ra. Cùng lúc đó, toàn bộ hoa kính siết chặt lại, mang đến khoái cảm trí mạng cho Mục Sam!

Cố nén xúc động muốn bắn tinh đợi cậu qua khỏi cao trào, Mục Sam mới bắt đầu mãnh liệt tiến công. Thân thể sau cao trào hoàn toàn xụi lơ như bùn, mặc cho anh bỡn. Kì Hạnh Chi cảm thấy như mình sắp tan ra thành nước, trơ mắt nhìn ánh sáng trước mắt càng ngày càng xa, lại vô lực phản kháng, chỉ có thể tùy ý cho quái thú dục vọng đem cậu kéo sâu xuống đáy nước. Đem toàn bộ ý thức tất cả đều vứt bỏ, chỉ để lại dây thần kinh mẫn cảm, tất thảy tuân theo bản năng.

Cuối cùng sau khi ở sâu trong cơ thể heo con gieo rắc tinh hoa sinh mệnh cháy bỏng, Mục Sam có thể mãnh liệt cảm nhận được ở chỗ sâu trong hoa huy*t co thắt lại, hoan nghênh thứ vừa bắn ra.

Đợi cho dư vị cao trào đi qua, còn luyến tiếc rời khỏi cơ thể của cậu, mới đem chân Kì Hạnh Chi thả xuống, mươn tư thế ân ái ôm lấy heo con ôn tồn.

Nhưng khi bàn tay vô tình chạm đến cái mông nhỏ kia thì, Mục Sam cảm thấy có chút kì lại, tại sao ngay cả tiểu cúc huyệt phía sau cũng đều theo hé ra khép lại ?

Ngón tay ở bên ngoài nhẹ nhàng đảo một vòng,“Hạnh Chi, nơi này xảy ra chuyện gì?”.

Heo con ngốc còn đang thả hồn lên mây thành thành thật thật trả lời,“Đừng có sờ! Nơi đó…… cũng ngứa……”.

Tiểu yêu tin nàyh! Thật đúng là không dễ thỏa mãn! Mục Sam chợt tức giận cúi đầu cắn cái mông nộn nộn thịt thịt một ngụm, dù sao đây cũng là lần đầu của cậu, thôi thì hảo tâm trước buông tha chỗ đó.

Vận động với cường độ cao như thế, heo con đã sớm mệt không chịu được, nhắm mắt lại liền ngủ.

Cắn cắn cái mông nhỏ một lúc, Mục Sam mới cảm thấy mỹ mãn ôm lấy bảo bối của mình cùng ngủ.

Tắm rửa? Đó là chuyện của sáng mai, trước để cho tiểu nòng nọc nhà mình du ngoạn cái đã!

Cục cưng! Mục Sam tưởng tượng đến một em bé mềm mềm tròn tròn, đôi mắt giống như mình, cái mũi giống Hạnh Chi, lông mi giống như mình, cái miệng giống heo con, còn mềm mại gọi mình là cha……

Ha ha ha ha! Anh trong lúc ngủ mơ cũng không nhịn được mà mỉm cười.

———————

Mệt chết te~~~

Bình luận





Chi tiết truyện