Diêu Nhật Hiên mệt mỏi đến mở mắt cũng không nổi, nhưng cậu vẫn có thể cảm nhận được mình đang nằm ở một nơi khô ráo mềm mại.
Là giường a! Cuối cùng cũng có thể ngủ, cậu mơ mơ hồ hồ nghĩ, định vươn tay kéo chăn, lại ôm được một khối thân thể ấm áp. Quên đi, kệ nó, chỉ cần ấm áp thì tốt rồi.
Đèn bàn đặt đầu giường tản mát ra ánh sáng mờ mờ màu hồng phấn ái muội, chiếu vào làn da vì mới trải qua *** mà hồng hồng của Diêu Nhật Hiên, khiến cho càng thêm mê người.
Nhan sắc này thật là tuyệt mỹ, về nhà chắc hẳn phải chăm sóc kỹ càng hơn! Kì An Tu một mặt tính toán, một mặt rất hài lòng nhìn tiểu gia khỏa dùng sức chui vào trong lòng hắn, yêu thương nhung nhớ như vậy đương nhiên là không nói gì ám chỉ muốn hắn tiếp tục vận động a!
Là một người đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh đầy nam tính, hắn đương nhiên không thể cự tuyệt. Không chỉ có không cự tuyệt, mà còn phải đầy đủ, hết sức, hoàn toàn thỏa mãn tình nhân của mình mới được.
Cho nên hắn không chút do dự cùng chi tứ chi giao triền, triển khai một đợt tiến công mới.
Diêu Nhật Hiên đang ngủ chợt cảm thấy toàn thân giống như bị một tảng đá lớn đè lên, khiến cho cậu thở không nổi, trong miệng dường như được đút vào một cây kem, nhưng cây kem này sao lại nóng như vậy, lại còn chạy lung tung trong miệng, muốn liếm cũng liếm không được.
Mật hoa ở hạ thân còn có một cây kem nóng ở bên ngoài không ngừng cọ xát, lại không chịu đi vào, khiến cho cậu ngứa ngáy khó chịu. Nhịn không được khẽ xoay eo, muốn cho cây kem nóng bỏng kia nhanh chóng tiến vào trong thân thể, lấp đầy hoa huy*t đói khát từ lâu, lại luôn bị cố ý né tránh.
Thấy hạ thân của cậu xoay tới rối tinh rối mù, hoàn toàn không thể khống chế muốn đón nhận mình, Kì An Tu mới xấu xa vuốt ve khuôn mặt của Diêu Nhật Hiên, hỏi, “Muốn anh đi vào sao?”
“Ân……” Diêu Nhật Hiên nhắm mắt ậm ừ đáp lại, còn tự động nâng người lên.
“Là muốn anh đi vào đóa hoa nhỏ phía trước của em, phải không?”
“Ân……” Cảm giác được đầu cây kem nóng muốn tiến vào, Diêu Nhật Hiên càng thêm hưng phấn, phát ra rên rỉ triền miên.
Kì An Tu thiếu chút nữa nhịn không nổi, toàn bộ vọt vào. Cố gắng khắc chế chính mình, lại lui ra, còn hỏi,“Có muốn nhị đệ của anh tiến vào trong thân thể em không?”
“Ngô……” Đột nhiên mất đi cây kem chỉ mới hơi tiến vào, Diêu Nhật Hiên rất là không vui nhíu mày, hạ thân không ngừng cọ cọ vào người hắn.
Nếu đã đáp ứng rồi, vậy còn đợi gì nữa? Kì An Tu vô cùng cao hứng đem phân thân vùi vào trong đóa mật hoa.
Thực con mẹ nó thích quá! Đầu heo không thể nghĩ ra từ thích hợp nào để hình dung, cưỡi lên người Diêu Nhật Hiên tận tình rong ruổi.
Loại tư thế cơ thể như thế này tuy rằng cổ lỗ sỉ, nhưng mọi người thường dùng là có đạo lý. Bởi vì loại tư thế này có thể khiến cho động vật giống đực có cảm giác hoàn toàn nắm trong tay hết thảy, chinh phục đến khoái cảm tối cao.
“Ngô…… Ân……” Nghe thấy thiên hạ dưới thân không ngừng phát ra tiếng rên rỉ sảng khóa, Kì An Tu biết cậu cũng đang hưởng thụ khoái hoạt. Nhưng này còn chưa đủ, hắn đem một chân của Diêu Nhật Hiên đang vô ý thức quấn chặt lấy thắt lưng mình kéo lên trên, tiểu gia khỏa vẫn còn trẻ, thân thể còn mềm dẻo, nhẹ nhàng gác lên vai hắn.
Đến lúc này, Kì An Tu có thể xâm nhập càng sâu. Lại thêm nơi hai người ái ân hoàn toàn lộ ra trước mắt, kích thích hai mắt hắn một mảnh màu đỏ, càng thêm cuồng dã.
“A! Ngô!” Thanh âm Diêu Nhật Hiên bắt đầu thay đổi, trở nên cao vút, luật động quá mạnh mẽ làm cho thân thể cậu có chút ăn không tiêu. Tay bất giác vươn ra ôm lưng Kì An Tu, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Đau đớn truyền đến càng thêm kích phát thú tính của heo, càng thêm liều lĩnh muốn chinh phục khoái cảm, đem cái chân còn lại của cậu cũng nhấc lên cao, tư thế này khiến cho đóa mật hoa thần kỳ mất đi chỗ dựa, hoàn toàn mặc cho người đến ngắt lấy.
Bản năng nguy hiểm làm cho Diêu Nhật Hiên cuối cùng cũng miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn thấy là Kì An Tu ở trên người cậu, lại yên tâm. Chỉ dùng giọng nói khàn khàn bảo, “Đừng…… đừng bắn vào trong……”.
Nói giỡn sao? Không bắn vào trong, vậy còn có ý nghĩa gì chứ?
Tạo hóa ban cho động vật giống đực bản năng tiến công sinh sản, cho dù là đồng tính luyến ái đi chăng nữa, thì bên chủ công nhất định cũng sẽ muốn từng tấc từng tấc trong cơ thể đối phương lưu lại dịch thể của mình, làm bằng chứng đánh dấu lãnh thổ.
Cũng giống như chơi bóng đá vậy, có cầu thủ nào vất vả đưa bóng đến tận khung thành rồi mà không công phá thành trì, chuyện này có khả năng sao? Có khả năng sao ?!
Đầu heo căn bản là khinh thường trả lời những vấn đề kém cỏi như thế, bản thân vẫn tiếp tục anh dũng chiến đấu, còn không ngừng điều chỉnh tư thế cơ thể, một chút một chút đem hai chân cậu tách rộng ra, để cho nhị đệ của mình xâm nhập đến tận cùng của mật hoa.
“A a a!” Diêu Nhật Hiên hét ầm lên, thật sự là quá sâu! hoa huy*t bị đâm đến tận trung tâm vừa đau lại vừa sảng khoái, làm cho cậu vô cùng khó chịu, lại mang theo lực hấp dẫn trí mạng, luyến tiếc dừng lại.
“Anh muốn bắn! Anh bắn vào nhé ?!” Heo không phải hỏi, không phải thương lượng, mà là tuyên cáo!
“Ừ……” Thần trí Diêu Nhật Hiên hoàn toàn mơ hồ, cảm nhận được hoa huy*t của mình theo bản năng co rút lại, căn bản không có kháng cự, ngược lại dùng sức bóp chặt lấy phân thân của hắn, làm cho hai người đạt tới cao trào.
Thật sự là hoàn mỹ! Kì An Tu nằm ở trên người Diêu Nhật Hiên, ồ ồ thở dốc, hưởng thụ dư vị sau cao trào.
Diêu Nhật Hiên thì sao ? Đương nhiên lại…… ngủ tiếp.
Nhiêu đây sao đủ? Nghỉ ngơi một lát, lại đem Diêu Nhật Hiên lật sấp lại, lấy gối đầu lót dưới thắt lưng cậu, đem hai chân cậu xếp lại thành tư thế quỳ, làm cho tiểu thí thí đáng yêu vểnh lên để lộ hai đóa hoa kiều diễm.
Nhưng mà, nên chiếu cố đóa nào đây? Kì An Tu phải mất một phen cân nhắc. Lựa chọn bỉ bên nào cũng khổ a!
Quên đi, vẫn là làm phía trước, phía sau làm xong còn phải đi tẩy trừ, phía trước thì khỏi cần.
Chủ ý đã định xong, liền theo phủ lên trên người Diêu Nhật Hiên, dùng phương thức thú giao cổ xưa chiếm cứ giống cái.
Bởi vì tư thế này, một lượng lớn tiểu nòng nọc có thể tấn công vào sâu trong cơ thể Diêu Nhật Hiên, mà không bao lâu sau, phía sau lại tới một đám quân đầy đủ sức lực trợ giúp.
Vốn là đồng bọn, giờ phút này lại trở thành kẻ đối địch.
Không có cách nào khác, tất cả sẽ phải chết, chỉ có một có cơ hội có thể sống sót, kẻ mạnh thì sống, còn kẻ yếu thì phải chết! Rốt cuộc ai là quán quân may mắn đây? Mười tháng sau sẽ biết kết quả!
***
Bình luận
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1