Đem hai tay cậu gắt gao đặt ở trên đỉnh đầu, Kì An Tu ung dung đánh giá từ trên xuống dưới thân thể trắng mịn như tuyết đang giãy dụa cùng phản kháng lại làm cho hắn huyết mạch sôi sục.
Dưới ánh mắt gian tà của hắn, Diêu Nhật Hiên e lệ nhắm hai mắt lại.
Trên người cậu, còn lưu lại dấu vết xanh tím do hoan ái chưa tan hết, đây đều là ấn ký đêm đó lưu lại.
Kì An Tu rất là vừa lòng đưa tay xoa nắn hai điểm sưng đỏ trước ngực của cậu, rất nhanh liền khiến cho Diêu Nhật Hiên toàn thân run rẩy.
“Không cần…… Ngô…… xin anh …… Không cần……” Khí lực hoàn toàn đánh không lại kẻ này, Diêu Nhật Hiên đành phải cúi đầu cầu xin.
“Không cần cái gì? Là không cần mạnh như thế, vẫn là không cần nhẹ như thế?” Kì An Tu tà ác gia tăng thêm độ mạnh, dẫn theo chút hương vị làm nhục.
“Đau…… Ân…… A!” Diêu Nhật Hiên ứa nước mắt, không chỉ vì đau đớn mà còn vì khoái cảm không thể khống chế.
“Thế này thì sao?” Kì An Tu cúi người ngậm khỏa thù du bên trái, nhẹ nhàng hút vào.
“A!” Không nhịn được mà rên rỉ, nước mắt cuối cùng cũng trào ra.
Liếm hút một lúc thì thân thể phía dưới càng thêm run rẩy kịch liệt, Kì An Tu càng thêm đắc ý, bỗng nhiên dùng răng nanh cắn lên đóa thù du yếu ớt, “Anh bảo em ở nhà đợi anh, vì cái gì lại muốn chạy hả? Đừng nói với anh là em không nhìn thấy tin nhắn đấy!”
Không chạy mới có bệnh a!
Bất kỳ người nào sau khi say rượu tỉnh lại, phát hiện toàn thân mình trần trụi ngủ trên một cái giường xa lạ, trên người nơi nơi là dấu vết ***, bên cạnh còn có mẩu giấy nhắn tổng giám đốc tự tay viết, có thể lưu lại mới là lạ!
“Tôi…… tôi…… trong nhà có chuyện!”
“A! Nhẹ chút!” Tiểu bạch thỏ bị cắn ngao ngao kêu.
Ô ô, thảm thảm! Khẳng định lại bị nở hoa. Lúc trước cậu dưỡng hết ba ngày mới dám ra ngoài gặp người, lần này là mấy ngày đây?
Có nhân viên văn phòng nào số khổ như cậu không, ban ngày ở văn phòng làm việc vất vả, buổi tối còn bị ông chủ mang về nhà tiếp tục “làm việc vất vả”?
Hơn nữa, lại không có trợ cấp!
Nhưng mà, có trợ cấp thì cũng không thể làm đi?
Tiểu bạch thỏ vẫn rất có tôn nghiêm nha.
“Anh, anh đều…… đều đã làm …… buông tha cho tôi đi!” Diêu Nhật Hiên cố gắng cầu xin, mang theo tiếng khóc nức nở.
Không có biện pháp, đánh cũng đánh không lại người ta, ráng làm cứng chỉ có thêm mất mặt, hơn nữa đêm đó cũng không thể tính là cường bạo đi?
Tuy rằng không phải tự nguyện, nhưng cũng không hẳn là bị cưỡng bức? Nhiều nhất cũng chỉ là say rượu loạn tính.
Nếu đi tố cáo con heo này, không biết cảnh cục có thèm quan tâm không?
Mình tốt xấu gì cũng là một tên đàn ông! Bị một tên đàn ông khác cường bạo, truyền ra dễ nghe lắm sao?
Đáng thương cho Diêu Nhật Hiên, cảm thấy mình quả thực chính là Đậu Nga thời hiện đại. Không! Quả thực so với Đậu Nga còn oan hơn! Ông trời sao vậy không đổ một trận tuyết lớn để tỏ vẻ đồng tình với cậu một chút chứ?
Kì An Tu không biết trong cái đầu nho nhỏ này đang suy nghĩ loạn thất bát tao gì đó, cười đầy đen tối,“ Anh đã làm cái gì?”
Heo bại hoại! Heo thúi! Sắc heo!
Diêu Nhật Hiên mắng trong lòng, mắt lại nhắm lại, mặt đỏ hồng, ngoài miệng nhẹ nhàng nói, “Chính là làm……đã làm …… anh không biết là…… không cảm thấy tôi rất…… quái lạ sao?”
Nga! Bộ dáng đáng yêu này làm cho Kì An Tu cơ hồ không khống chế được dục vọng của mình, “Em thì có gì mà kỳ quái? Anh đều yêu đến chết hai đóa hoa nhỏ của em mà!”
Ở hạ thể của Diêu Nhật Hiên, che dấu hai điểm hấp dẫn chí mạng, trừ bỏ biểu tượng nam tính bình thường ra, còn có một đóa mật hoa nữ tính.
Kì An Tu đều đã hưởng thụ qua mềm mại cùng nhiệt tình của cả hai nơi, vô luận là nơi nào, đều có thể làm cho hắn dục tiên dục tử, tư vị mất hồn đến vậy, có muốn quên cũng không dễ dàng!
Đầu heo này quả nhiên không phải là người mà! Người bình thường sao lại có thể thích một kẻ song tính nhân như cậu? Diêu Nhật Hiên quả thực là khóc không ra nước mắt, “Anh…… anh buông tha cho tôi đi! Tôi…… tôi muốn từ chức!”
“Anh không nhớ rõ anh đã làm gì mà em lại muốn bỏ đi?” Trong ánh mắt hắn lộ ra một tia phẫn nộ.
Đáng chết! Tiểu gia khỏa này sao cứ luôn muốn chạy trốn?
Chẳng lẽ hắn còn chưa đủ vĩ đại? Hắn lớn hơ tiểu gia khỏa này chín tuổi, còn không đủ thành thục khiến cho cậu ta ghét bỏ sap? Tuổi này của hắn chẳng phải là thời điểm mà mị lực đàn ông phát triển mạnh mẽ nhất sao? Sao không thể mê hoặc được vật nhỏ này chứ? Cần đả kích tự tin của hắn đến thế à?
“Là tiền lương của công ty khiến em không hài lòng?”
Lắc đầu.
Diêu Nhật Hiên tuy là tốt nghiệp đại học chính quy, nhưng cũng không coi là người nổi tiếng gì, ở xã hội này, vừa mới ra trường đã tìm được một công việc như thế này đã khiến bao nhiêu bạn học hâm mộ không thôi.
“Là đồng sự đối với em không tốt?”
Lắc đầu.
Đồng sự rất tốt với cậu, rất nhiệt tình.
“Vậy tức là…… biểu hiện đêm đó của anh khiến cho em không hài lòng?”.
Lắc đầu.
A! Không đúng.
Diêu Nhật Hiên mở choàng mắt, lại bắt gặp đôi mắt âm trầm của Kì An Tu, nhất thời trong lòng cả kinh, cậu hốt hoảng quay đầu, muốn tránh né.
“Xem ra! Là do anh khiến cho em không hài lòng, như vậy bây giờ để cho anh thỏa mãn cho em đi, Tiểu Diêu Diêu đáng yêu của anh.”
Diêu Nhật Hiên sợ tới mức lại quay đầu trở lại, đầu heo này sao cũng biết cách gọi thân mật này, còn gọi như thế nhưng lại càng thêm uy hiếp mười phần?
“Anh, anh muốn làm cái gì?”
“Em nói xem?” Kì An Tu cởi quần trong ra, giải phóng cho tiểu huynh đệ của hắn đã sớm dựng lên như cọc lều.
Đây là lần đầu tiên Diêu Nhật Hiên trực tiếp nhìn thấy thứ hung khí này, mấy ngày nay, đầu sỏ khiến cho cậu cả người đau nhức, chính là hung khí đỏ thẩm tráng kiện này! Rất…… đáng sợ!
“Tôi muốn rời khỏi cương vị công tác!” Tiểu gia khỏa đột nhiên hét lên một câu, “Anh…… anh không thể ngăn cản!”
***.
Cơm móng heo nóng hầm hập đến rồi đây! Hắc hắc, cám ơn các bằng hữu nga! Xem ra Hoa Quế nấu cũng không tệ lắm, sẽ tiếp tục cố gắng nga!
Lễ vật hai ngày trước ta thu nga, các bằng hữu có rảnh nhớ đưa thêm vài cái đến cáp! Còn có không thể vote a vote a! Hôn nhẹ mọi người!
——————————-
Bình luận
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1