Cuộc sống vui vẻ cùng khổ sở của Tô Tiểu Mễ cuối cùng đã kết thúc, ngay cả công việc cũng từ chức, ngày ngày ở nhà bận rộn làm đề cương luận văn của mình, bất quá có một điều không thay đổi, đó là mỗi lần Nghiêm Ngôn vừa đi cậu ở nhà sẽ suy nghĩ lung tung, cả ngày cũng không động một nét bút, đến khi Nghiêm Ngôn trở lại, cậu mới vờ như rất chuyên tâm làm đề cương luận văn.
Hôm nay, Nghiêm Ngôn tan việc trở về liền đến thư phòng, thấy Tô Tiểu Mễ gần như dán hai mắt vào màn hình máy tính, hắn ôm tay đi tới trong lòng cứ cảm thấy có điểm không đúng, Tô Tiểu Mễ sao lại chăm chỉ đến dường này.
Bàn tay Tô Tiểu Mễ run lên bần bật vì Nghiêm Ngôn đứng sau lưng quan sát cậu. Đột nhiên Nghiêm Ngôn cúi người nhìn mấy hình vẽ trên màn hình vi tính Tô Tiểu Mễ, sau đó cầm lên bàn tay cầm chuột của Tô Tiểu Mễ, mở ra mấy trang ngổn ngang trên màn hình, trong miệng lẩm bẩm: “Cuộc sống buồn cười ở rừng mưa nhiệt đới? Phải thế nào mới là một người thời thượng? Cuộc thi người mẫu lần thứ 13 tại Âu Mĩ? Dùng tiền của một người đàn ông thế nào mới thích hợp? Mấy cặp vợ chồng hiện đại thường xảy ra vấn đề gì”
Sống lưng Tô Tiểu Mễ bắt đầu chảy dài mồ hôi lạnh.
Nghiêm Ngôn lạnh lùng vỗ Tô Tiểu Mễ một cái: “Anh có nên khen em ham học hỏi mấy chuyện này không nhỉ?”
“Đừng, đừng nói vậy, Ngôn ~ em không biết người nào mở mấy trang này, chứ em vẫn chăm chỉ học mà”
Nghiêm Ngôn đưa tay rút ra dây mạng, nhét vào trong túi: “Thành thật làm bài cho anh”
“Em phải lên mạng tra tài liệu?” Tô Tiểu Mễ nhìn dây mạng bị Nghiêm Ngôn rút đi, khuôn mặt cau có không cam lòng.
“Muốn lên mạng tra tài liệu cứ đến tìm anh, anh sẽ ở bên cạnh giám sát em”
“Ban ngày anh đi làm thì thế nào?” Tô Tiểu Mễ vùng vẫy giãy chết
“Bởi vậy thừa dịp anh ở nhà thì tra tốt tài liệu, ban ngày chuyên tâm làm bài cho anh” Nghiêm Ngôn hoàn toàn không bị dao động
Đành chấp nhận thua cuộc, Tô Tiểu Mễ hối hận không thừa dịp trước khi Nghiêm Ngôn, quả thực quá không cẩn thận ( T/g: Tại sao cậu không hối hận chuyện mình không thật tình học tập a..)
Đến ngày hôm sau Tô Tiểu Mễ phát hiện Nghiêm Ngôn không chỉ giấu đi dây mạng của cậu mà còn ngắt dây đài TV, làm Tô Tiểu Mễ mỗi lần mở TV chỉ có thể ngắm bông tuyết, giận đến suýt nữa nhảy từ tầng 30 xuống tự vẫn. Không thể tiếp tục nhún nhường, đợi Nghiêm Ngôn trở về liền cằn nhằn một trận, sau đó chắp tay sau lưng muốn thẻ, ngón tay còn chỉ vào Nghiêm Ngôn, phát tiết lửa giận: “Là anh bức em đến tuyệt độ, là anh dấy lên chiến tranh giữa hai chúng ta! Đừng trách tại sao em quá tàn nhẫn đấy” Tô Tiểu Mễ còn cố ý làm biểu tình hung dữ trừng Nghiêm Ngôn.
Ngay sau đó đeo lên ba lô cười khúc kha khúc khích chạy về nhà, mình về nhà xem ti vi cùng chơi máy tính, không nhất định cứ phải ở nhà hắn mới được, Tô Tiểu Mễ đắc ý chạy một mạch đến trước cửa nhà, lại bị mẹ Tô nhéo lỗ tai đá ra ngoài: “Tiểu Ngôn đã nói cho mẹ biết con không chịu học hành, mẹ nói trước đừng có làm mẹ xấu hổ đấy, trở về ngoan ngoãn học bài. Nếu không tốt nghiệp coi chừng mẹ sẽ tống con ra khỏi nhà, xem như không có đứa con trai này”
Nói xong ‘Rầm” một tiếng đóng sập cửa, Tô Tiểu Mễ đứng bên ngoài gõ cửa: “Mẹ, mở cửa, con thật đáng thương, đáng thương”
“Người đáng thương là mẹ mới phải, nuôi con không lớn đến dường này, không ngờ lại là một đứa không có tiền đồ. Nhanh trở về cho mẹ, nếu không mẹ sẽ gọi điện báo Tiểu Ngôn” Mẹ Tô biết Tô Tiểu Mễ rất sợ Nghiêm Ngôn.
“Đừng đánh, đừng đánh, con lập tức biến mất trước mặt mẹ” Bị ăn đòn tới tấp Tô Tiểu Mễ không ngừng lui về phía sau, nghiến răng nghiến lợi nghĩ, không ngờ mẹ cũng bị tên đó mua chuộc, may mình có rất nhiều bạn, nơi này không chứa ắt có nơi khác chứa. Ánh mắt Tô Tiểu Mễ lại chuyển sang nhà Lô Y Y , hiện tại Lô Y Y đang làm việc, mẹ cô ấy nhất định mở cửa cho mình.
Tô Tiểu Mễ lại đến gõ cửa nhà Lô Y Y , mẹ Lô Y Y vừa mở cửa phát hiện người đến là Tô Tiểu Mễ , vẻ mặt xin lỗi, nói: “Tiểu Mễ, ngại quá, sáng nay Y Y có dặn bác tuyệt không thể mở cửa cho cháu vào, cũng vì tốt cho sau này của cháu, cho bác xin lỗi” Nói xong vô tình khép cửa, Tô Tiểu Mễ uyển như bị sét đánh giữa trời quang.
Dùng ngón tay chỉ thẳng lên trời, gầm rú: “Thật không tin nỗi, hôm nay không tìm được chỗ chứa chấp, thề không làm người”
Địa điểm tiếp theo Tô Tiểu Mễ đến là nhà Dương Huy, Dương Huy tỏ vẻ đồng tình nói với Tô Tiểu Mễ: “Nếu phải lựa chọn mình chết hay cậu chết, tôi đành phải cắn răng chọn cậu chết”
Mà Lưu Ứng Tinh còn quá đáng hơn, rõ ràng từ cửa sổ phòng có thể nhìn thấy Tô Tiểu Mễ đứng bên ngoài, vậy mà bất luận Tô Tiểu Mễ gõ cửa thế nào, hắn vẫn vờ như không có ai trong nhà.
Quả nhiên bạn bè Nghiêm đều không đáng tin, vẫn nên tìm bạn mình thì hơn. Nào đâu Chu Cương nói TV nhà hắn mới hư, Liêu Phi thì than máy tính cùng TV của hắn bị trộm lấy mất, Cung Gia Hoa khoa trương nhất nói nhà hắn từ trước đến nay ăn uống kham khổ, cuộc sống nghèo túng làm gì mua nổi máy tính cùng TV. Đến tận lúc này Tô Tiểu Mễ mới ngẩm ra thật sự quen bạn bè quá ít, quanh đi quẩn lại chỉ có mấy người đều bị Nghiêm Ngôn thu phục hết.
Sờ sờ túi quần xẹp lép, buổi sáng hôm nay Nghiêm Ngôn chỉ cho cậu 10 đồng, nãy giờ đi lại tiêu xài chỉ còn lại một đồng, ngay cả muốn ra nét cũng không đủ, Tô Tiểu Mễ ủ rũ về nhà, đi đến dưới lầu lại nghe được âm thanh TV, hả ? Tô Tiểu Mễ nhìn màn hình TV cực lớn treo đối diễn cao ốc, mặc dù chỉ chiếu qua lại mấy cái quảng cáo không đâu, tuy nhiên có TV còn đỡ hơn không có, Tô Tiểu Mễ giống như kẻ ngốc đứng dưới lầu xem TV, đang nhìn đến quên mình bỗng nhiên Nghiêm Ngôn xuất hiện ngay phía sau, oán hận nói: “Mẹ nó, chỉ muốn em làm tốt đề cương luận văn, khó vậy sao?”
Bị giọng nói đột ngột làm cho giật mình, Tô Tiểu Mễ quay lại nhìn Nghiêm Ngôn: “Ngôn~ là anh hả, làm em sợ muốn chết, anh đi sao không có tiếng động vậy” Cố ý không nhìn khuôn mặt giận đến tái xanh của Nghiêm Ngôn, lúng túng chuyển đề tài.
“Về nhà” Nghiêm Ngôn quẳng lại một câu đi vào thang máy, Tô Tiểu Mễ lẽo đẽo chạy theo phía sau.
Vừa vào cửa, Tô Tiểu Mễ vô cùng biết điều ôm lấy chân Nghiêm Ngôn: “Ngôn~ anh muốn đánh em, mắng em gì cũng được, xin đừng tước đoạt quyền lợi của em a”
“Ông đây sẽ tước đoạt quyền lợi của em, da mặt em sao dày quá vậy” Vừa nói tay cũng niết hai má Tô Tiểu Mễ, dùng sức nhéo, nhéo đến khuôn mặt Tô Tiểu Mễ biến dạng.
“Ngôn ~ anh không thể trách em, em biết đã hứa với anh nhất định phải tốt nghiệp, bản thân em cũng rất muốn tốt nghiệp nhưng cái đầu em mỗi lần nghĩ đến chuyện học hành đều nhức đến muốn vỡ ra, nếu không anh cho rằng sao thành tích của em lại kém, em thật sự không thể ngồi yên” Tô Tiểu Mễ mặt dày nói ra quỵt toẹt.
“Còn biết để ý chuyện đó rồi sao?” Nghiêm Ngôn buông ra khuôn mặt Tô Tiểu Mễ, đá cậu một cái.
“Tô Tiểu Mễ, em có còn muốn kết hôn không”
Tô Tiểu Mễ nghe thấy lời này, lập tức đứng thẳng người, hô lớn: “Em muốn, em muốn chứ”
“Em muốn thì bay vào làm tốt đề cương luận văn cho anh, siêng năng đọc sách đi”
“Em lực bất tòng tâm, một mình em thật sự..không làm nổi”
“Nên một tuần lễ tới công việc trong công ty sẽ do Âu Dương quản lý, bắt đầu từ hôm nay ông đây sẽ canh chừng em, không cho xem TV, không cho lên mạng, không cho gọi điện thoại nói với người khác, không cho làm mấy chuyện nhàm chán, quan trọng nhất là phải cấm dục. Nếu em không nghe lời bị anh phát hiện thì cứ chờ chết đi. Hiện tại đi làm cơm, mau, anh đói bụng!”
Cái gì gọi là ngũ lôi oanh đỉnh, lần này Tô Tiểu Mễ coi như đã thấu hiểu cặn kẽ. Cuộc chiến tranh này còn chưa khai hỏa, Nghiêm Ngôn đã hoàn toàn chiến thắng.
Bình luận
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1