chương 494/ 1503


Ý niệm của Tô Triệt ngưng tụ lại một điểm trên Huyễn Ma Thiên La Ô, tâm niệm khẽ động phóng ra thần thông hạng nhất vừa mới lĩnh ngộ.

Đại Lạc Lôi Thuật.

Răng rắc!

Một đạo thiên hỏa lôi tự hồng sắc tự nhiên xuất hiện, chuẩn xác bổ vào vị trí yếu nhất trên Thiên La Ô.

Một tiếng nổ lớn vang lên, Thiên La Ô ngay cả một cọng tóc cũng không có hao tổn, một chút dấu ấn cũng không có lưu lại. Thế nhưng vẫn có một chút ảnh hưởng, lực hút đối với Cự Phú quả thực đã có chút buông lỏng.

Răng rắc!

Theo sau đó lại một đạo thiên lôi bổ xuống.

Lực hút rõ ràng ngày càng yếu hơn rất nhiều.

Mượn cơ hội này, Cự Phú mạnh mẽ lủi về phía trước, giống như là một chú ngựa bất kham, muốn giãy ra khỏi sự khống chế của dây cương.

Răng rắc.

Thiên Lôi tiếp tục đánh xuống, thời gian Tô Triệt ở Thiên Huyền Tông luyện tập thực không uổng phí, có thể chuẩn xác đánh tới mục tiêu trên bản thể to lớn hiện tại của Thiên La Ô chính là chuyện không hề dễ dàng.

- Đây là loại thần thông gì?

Đối với uy lực của Thiên Hỏa Lôi, Huyễn Ma giáo chủ không có chút kinh ngạc, nàng chỉ nghĩ, thần bí nhân này có thể dẫn Thiên Lôi trở thành một thủ đoạn công kích của bản thân, loại thân thông này có chút giống với Đại Lạc Lôi Thuật của một vị giáo chủ Huyễn Ma giáo trong truyền thuyết. Người đó có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, đạo hạnh cao thâm, đối với thuật đại đạo cũng có sự lý giải không ít, lúc này trong lòng nàng thầm nghĩ:

- Chỉ là, Đại Lạc Lôi Thuật chân chính, uy lực không chỉ có thế. Nếu như thực sự là pháp thuật tiên gia, tùy tiện một đạo thần lôi cũng có thể khiến cho kẻ khác hóa thành tro bụi.

- Người này rốt cuộc là ai?

Không ngừng có các câu hỏi xuất hiện trong đầu, Huyễn Ma giáo chủ không chút hoang mang bay đến trên mặt Thiên La Ô, tay áo khẽ vung lên, liền cuốn một đạo Thiên Hỏa Lôi vào trong tay áo, giống như là đá chìm vào đáy biển, không còn tung tích.

Thiên Hỏa Lôi, uy lực không đủ để làm ảnh hướng tới Nguyên Anh trung kỳ, vì vậy đối với Huyễn Ma giáo chủ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, càng không có một chút uy hiếp.

- Ài! Thực lực cách xa quá lớn, không bù đắp nổi a!

Tô Triệt thở dài trong lòng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Kim Đan trung kỳ và Nguyên Anh hậu kỳ, sự chênh lệch trong đó nhìn cũng biết, nếu như không có Cự Phú bảo hộ, Huyễn Ma giáo chủ chỉ cần tiện tay đánh ra một kích, là có thể cướp đi cái mạng nhỏ của Tô Triệt.

Tốc độ phi hành của Cự Phú ngày càng chậm lại, giống như một con ngựa nhỏ kéo xe, vô cùng khó khăn.

Không có biện pháp a, Cự Phú cũng không phải là một kiện pháo bảo phi hành, lại thêm sức nặng của bản thân, vì thế sẽ không lấy tốc độ làm điểm mạnh, lại thêm không có Nguyên Anh tu sĩ đồng cấp thôi động, quả thực rất khó chống đỡ tổ hợp Huyễn Ma giáo chủ và Thiên La Ô.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc...

Thiên Hỏa Lôi tiếp tục hạ xuống, không ngừng nghỉ chút nào, chỉ là bất quá, đổi vị trí công kích khác mà thôi.

Vị trí yếu nhất trên Thiên La Ô đã được Huyễn Ma giáo chủ thủ hộ, rơi vào bước đường cùng, Tô Triệt cũng chỉ có thể lựa chọn vị trí khác hạ thủ, hiệu quả tuy rằng cực kỳ nhỏ bé, thế nhưng chung quy so với không được chút nào vẫn hơn a.

Vô lực giãy dụa, thật là muốn mắng to vài câu.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai trưởng lão Nguyên Anh kỳ của Huyễn Ma giáo lúc này vẫn còn duy trì công kích liên tục đối với Cự Phú, không cho nó cơ hội phản kháng.

Nhìn bọn họ thật giống như hai kẻ trộm thay nhau đánh vào mai rùa, không cho nó có cơ hội mở rộng tứ chi, đào thoát về biển rộng.

Một kiện thượng phẩm đạo khí như Cự Phú, lúc này không có một chủ nhân có tu vi vừa đủ để thôi động nó, cho nên lúc trở về Tu Chân Giới mới chịu khuất nhục như vậy.

Mấy nghìn năm trước, nó cùng với Cự Phú cung chủ dưới sự giáp công của quần hùng thiên hạ vẫn có thể chạy thoát, lại không biết chịu bao nhiêu công kích mạnh mẽ, thế nhưng hiện nay, số phận có chút thương cảm a.

Chỉ là, thân là một pháp bảo phòng ngự, cũng chỉ có số phận chịu đòn mà thôi, đây đã là việc định trước rồi.

Huyễn Ma giáo chủ đột nhiên nói:

- Chỉ là vẻ bên ngoài, không hiểu thấu đáo bên trong, uy lực quả thực làm cho ta thất vọng.

Lời còn chưa dứt, tay áo nàng vung lên, phật một cái, một đoàn mây mù nhàn nhạt hiện lên, che phía trên Thiên La Ô.

Kể từ đó, Tô Triệt triệu hoán Thiên Lôi Hỏa giống như là đang triệu hoán một cái châm rơi vào trong ao, tõm vài tiếng đã không còn hình bóng, cũng không gặp được Thiên La Ô nữa.

Thì ra, Huyễn Ma giáo chủ vừa rồi đã nghiên cứu Lôi thuật của Tô Triệt, căn bản không có chăm chú đối phó với hắn.

- Lão yêu bà, ghê tởm!

Tô Triệt cắn răng, không tiếc bại lộ thân phận, dự định xuất ra Phá Diệt Quyền có uy lực lớn nhất hiện tại muốn đánh vào mặt bên của Thiên La Ô, thế nhưng khi khí huyết vừa mới vận chuyển, hắn lại lắc lắc đầu, ngừng việc này lại.

Vì sao lại buông bỏ?

Bởi vì, Tô Triệt đã thấy, từ phía xa bay đến mấy đạo quang mang, bằng vào tốc độ vô cùng kinh khủng đang gấp rút chạy tới.

Huyễn Ma giáo chủ đang ở trên Thiên La Ô cũng phát hiện ra, quay đầu nhìn về phía Chưởng môn nhân Thái Ất Môn - Thái Hư, đang đứng trên Trung phẩm đạo khí Thái Ất Du Long Kiếm, lập tức vượt qua nghìn dặm, bay tới đây.

- Huyễn Ma đạo hữu, ngươi tới trước ta một bước a.

Thoạt nhìn ban đầu Thái Hư chưởng môn quả thực là một người tiên phong đạo cốt, khuôn mặt đầy chính khí.

Huyễn Ma giáo chủ nhẹ nhàng chắp tay, không tiếng động đáp lại.

Tính cách ít nói của nàng, Thái Hư chưởng môn đã sớm quen thuộc, sẽ không cho rằng đây chính là miệt thị đối với bản thân hắn.

- Chưởng môn sư huynh.

Thái Võ cũng lập tức chạy tới.

Sưu!

Thái Hư vung tay lên, bên người lại xuất hiện thêm một người, đây chính là thủ tịch trưởng lão Thái Hạo, cũng là một nhân vật nổi bật ở chỗ này.

Kể từ đó, Huyễn Ma giáo ba người, THái Ất Môn ba người, Huyễn Ma Giáo có hai kiện hạ phẩm đạo khí, Thái Ất Môn có một kiện trun phẩm đạo khí, có thể nói, thực lực ngang nhau, bất quá chỉ sàn sàn mà thôi.

Tô Triệt biết, bọn họ khẳng định sẽ vì Cự Phú mà tranh chấp, so đấu cao thấp, chỉ là không biết phương thức mà thôi.

Trước tiên trấn áp Cự Phú rồi mới tranh đoạt sao?

Như vậy, ai sẽ là người trấn áp đây?

Mặc kệ nói thế nào, trong lòng Tô Triệt hiện tại đều vô cùng rõ ràng, ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, không có khả năng tiếp tục xuất hiện nữa. Thái Hư chưởng môn và Huyễn Ma giáo chủ là hạng nhân vật bậc nào, tuyệt không tồn tại khả năng bị lừa.

Ánh mắt Thái Hư rơi xuống hai người Tô Triệt. Đối với sự tồn tại của hai người này, hắn không có một chút kỳ quái nào, bởi vì trước đó đã nghe thấy tin tức từ phía Bắc Hoang đảo, đã biết Thái Võ và Phong Vận tranh đoạt Cự Phú, lại bị người âm thầm tính toán.

- Bắc Hoang đảo thuộc về phạm vi quản hạt của Thái Ất Môn, hai vị không chút chào hỏi, từ cảnh nội chúng ta mang đi Cự Phú, liệu có phải nên giải thích một chút hay không?

Bình luận





Chi tiết truyện