chương 411/ 1503


Cũng chỉ là cấp bậc Bảo khí, không có một kiện Linh bảo, Tô Triệt tùy tiện chọn hai pháp bảo công kích và hai pháp bảo phòng ngự, nhìn nàng nói:

- Còn lại những pháp bảo này, nàng giữ lại dùng đi. Nhưng linh thạch thượng phẩm này, hy vọng có thể lấy nhiều một chút.

- Làm gì mà lấy nhiều.

Thủy Nguyệt ôn nhu nói:

- Sư huynh nhận lấy toàn bộ là được, sau này nếu ta có cần, lại hướng sư huynh xin giúp đỡ là được.

- Đa tạ.

Tô Triệt cười gật đầu:

- Bất quá, những linh thạch thủy tính trong đó, nàng giữ lại dùng đi. Chúng ta trong lúc đó không cần phân chia rõ ràng như vậy, quan trọng nhất là theo như nhu cầu, ai có thể dùng đến, vậy thì người đó lấy.

Thủy Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, đối với cách làm người của Tô Triệt, sớm đã là kính nể không thôi, tin tưởng không nghi ngờ.

Vì vậy, Tô Triệt thu hồi hơn ba trăm viên linh thạch thượng phẩm, lưu lại hơn tám mươi viên linh thạch thủy tính cho Thủy Nguyệt.

Thiên Nhai Hải Các là môn phái thủy hệ, nguyên bản nhất định là dự trữ linh thạch thủy tính nhiều nhất.

Chắc hẳn là năm đó một hồi diệt phái phân tranh kia, linh thạch tiêu hao được không sai biệt lắm, chỉ còn những thứ này.

Thu pháp bảo xong, thu linh thạch xong, hai người lại đi đến trước mặt một cái khung trưng bày khác, phía trên đặt mười lăm cái chai cao hơn một thước. Xem ra giống như là bình sứ, kỳ thật cũng như cái chai mà Thủy Nguyệt vừa mới dùng để thu Thiên Nguyên Thủy Trọng, đều là pháp bảo đẳng cấp cao.

Thủy Nguyệt là "Chưởng môn nhân" thấp giọng giới thiệu:

- Lúc trước, Thiên Nhai Hải Các tổng cộng góp nhặt sáu mươi bảy loại linh thủy, sau đại nạn, chỉ còn mười lăm loại này. Đương nhiên, còn có Thiên Nguyên Thủy Trọng trọng yếu nhất may mắn bảo tồn xuống.

- Tất cả đều là linh thủy?

Tô Triệt âm thầm thất vọng, loại vật này ta lấy làm gì?

Thủy Nguyệt nhìn ra thất vọng của hắn, nhưng vẫn cầm lên hai cái chai, đưa tới trên tay Tô Triệt, phân biệt giảng thuật:

- Đây là Toàn Cơ Ngọc Dịch cấp chín, cũng là phẩm cấp cao nhất trong những linh thủy này, không phải sư huynh còn thiếu khuyết một loại âm hỏa cấp chín sao, có lẽ, lợi dụng linh thủy đồng cấp, có thể đổi đến cũng nói không chừng đấy chứ.

- Ừ, có đạo lý.

Tô Triệt cũng không có khách khí, liền thu bình linh thủy này vào.

Thủy Nguyệt còn nói thêm:

- Cái khác là một loại linh thủy cấp tám âm hàn, sư huynh chủ tu hỏa hệ, sớm muộn gì cũng cần một loại linh thủy cao cấp dung hòa chân nguyên, không phải sao?

- Đa tạ sư muội nghĩ đến chu đáo như thế.

Tô Triệt đương nhiên cũng biết sau này mình sẽ cần linh thủy, chỉ có điều, đó là vấn đề khi tới Nguyên Anh trung kỳ mới gặp phải, hơn nữa, yêu cầu đối với phẩm cấp linh thủy cũng không cao lắm.

Đến lúc đó đã là Nguyên Anh kỳ, tùy tiện tìm một loại linh thủy thất cấp trở lên, cái đó còn có khó khăn gì. Cho nên hôm nay, không muốn đoạt chỗ tốt của người, không muốn từ trên tay nàng chiếm những tiện nghi này.

Đương nhiên, giờ phút này nàng chủ động đưa cho mình, cũng không cần phải khiêm nhượng cái gì. Cái này nói rõ, đối với mấy linh thủy này, nàng cũng không phải là không thể bỏ.

Tô Triệt cũng không biết, trừ hai chai linh thủy cửu cấp cùng bát cấp này, mười ba bình còn lại, cũng chỉ là linh thủy dưới lục cấp. Luận giá trị, thu hoạch phương diện linh thủy, vẫn là mình chiếm nhiều.

Đây cũng là Thủy Nguyệt muốn tỏ vẻ cảm tạ, chỉ có điều, nàng không muốn nói trắng ra mà thôi.

Còn có một quầy đặt gì đó, Tô Triệt đang muốn qua xem, Thủy Nguyệt lại nói:

- Những thứ kia đều là đan dược, đan dược bảy vạn năm trước, ai còn dám dùng, không nhìn cũng được.

Tô Triệt gật đầu, trong lòng tự nhủ:

- Trừ khi là Tiên đan chính thức, đan dược của Tu Chân Giới, đừng nói bảy vạn năm, bảy ngàn năm cũng sẽ biến thành kịch độc, huống hồ nơi này Linh Đan thủy hệ là chính, mình nuốt vào càng thêm khó coi.

Kể từ đó, tất cả vật phẩm trong bảo khố dưới mặt đất, coi như là vơ vét không còn gì.

Dù sao cũng là tông môn bảy vạn năm trước chịu khổ diệt phái, trên cơ bản đã là sơn cùng thủy tận. Còn có thể bảo tồn nhiều vật phẩm như vậy, đã là rất không tồi.

Ra khỏi Tàng Bảo Các, hai người lại đến Truyền Công các.

Công pháp Thủy hệ, Tô Triệt một mực không cần đi lấy, chỉ là tất cả sách cổ còn có thể bảo tồn, đều thu vào trong túi. Tri thức cũng là tài phú, nói không chừng có thể từ đó thu hoạch đến chỗ tốt rất lớn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thủy Nguyệt thu tất cả ngọc giản công pháp vào, chủ động nói ra:

- Sư huynh, những công pháp này, sau khi trở về, ta lại chậm rãi lựa ra tất cả công pháp cao cấp, sau đó sao một phần giao cho ngươi.

Tô Triệt nhẹ gật đầu, cũng không có quá mức để ý.

Thiên Huyền Tông chính là một siêu cấp môn phái, các loại công pháp mênh mông như biển, trong đó có hơn mười môn công pháp cực phẩm, mình cũng có quyền lực tu tập, nhưng vẫn rút không ra thời gian, lại há có thể nhìn trúng công pháp thủy hệ của Thiên Nhai Hải Các.

Tàng Bảo Các và Truyền Công các tất cả đều nhìn rồi, như vậy, hành trình thu thập bảo vật của Thiên Nhai Hải Các, phải dừng ở đây sao?

Không cần Thủy Nguyệt giảng thuật, Tô Triệt cũng có thể đoán được, nếu không nghĩ sai mà nói, tìm tòi tất cả trong bí cảnh một lần, tất nhiên còn có thể thu hoạch đại lượng vật phẩm vụn vặt, giá trị không nhất định rất cao, nhưng số lượng khẳng định không ít.

Đã thấy đến, ánh mắt Thủy Nguyệt lộ ra chút ít giảo hoạt:

- Sư huynh, Thiên Nhai Hải Các còn có một vật bảo vật trấn phái, ngươi đoán là cái gì?

- Ta đoán?

Tô Triệt thoáng tưởng tượng, nhân tiện nói:

- Nếu không phải cái chìa khóa này, thì chính là tòa Chưởng môn đại điện, đúng không?

- Không đúng!

Thủy Nguyệt nhẹ giọng cười, bay lên giữa không trung, ngoắc tay nói:

- Đi theo ta.

Tô Triệt tùy theo đuổi kịp.

Có vị chưởng môn nhân tạm thời này dẫn đường, không cần phải lo lắng chút ít trận pháp cùng cấm chế trên không trung kia, rất nhanh liền đi tới cạnh kỹ trường ở trung tâm tông môn bí cảnh.

Cạnh kỹ trường được xưng tụng là một tòa kiến trúc hùng vĩ nhất trong bí cảnh, không gian bên trong rất là to lớn, chỉ là độ cao cũng có hơn sáu mươi trượng.

Trong sân vờn quanh mười tám lôi đài, vị trí trung tâm nhất đứng sừng sững một pho tượng Kim Long cự đại.

Giờ phút này, hai người Tô Triệt đứng ở trước pho tượng Kim Long, lúc này liền nhìn thấy, Kim Long bay lên dĩ nhiên là phá thành mảnh nhỏ, cắt thành vài đoạn, cuối cùng một đoạn đuôi rồng hoàn toàn biến mất, không biết hạ lạc nơi nào.

Thủy Nguyệt chậm rãi giảng thuật:

- Pho tượng Kim Long này, chính là bảo vật trấn phái của Thiên Nhai Hải Các, lịch đại môn nhân tin nó chở đầy số mệnh của Thiên Nhai Hải Các, một ngày nào đó ở bảy vạn năm trước, pho tượng Kim Long bởi vì nguyên nhân không rõ gặp phải hủy hoại, phần đuôi không biết tung tích, biểu thị số mệnh tiêu tán, đại nạn buông xuống...

Tô Triệt lẳng lặng lắng nghe, không có phát biểu bất luận cái gì, khí vận quá mức hư vô mờ mịt, không phải giai đoạn hiện tại mình có thể nghiên cứu minh bạch.

Bình luận





Chi tiết truyện