chương 184/ 1503


- Oa a…

Gầm lên giận dữ, Tu La mới ngã xuống đất, làn da màu đỏ sậm biến thành màu xám đen, địa phương bị Thần Lôi đánh trúng, đều sinh ra một cái động lớn, rõ ràng có thể thấy được cốt cách cùng nội tạng.

Tô Triệt ám toán lần này, đã làm hắn bị thương nặng, chỉ là, Tô Triệt một chút cao hứng cũng không có.

Nếu đổi lại là nhân loại, bị thương nghiêm trọng như vậy, sức chiến đấu tất nhiên là giảm bớt đi nhiều; Nhưng mà, Tu La không phải nhân loại, thân là Ma tộc, tánh mạng của bọn hắn cực kỳ ương ngạnh, chỉ cần không chết, có thể một mực chiến đấu đến cùng. Thậm chí, bị thương càng là nghiêm trọng, càng có thể kích phát ra tàn bạo cùng hung hãn của chúng nó.

Ma tộc bị thương, càng đáng sợ hơn.

Tô Triệt thở dài thật sâu:

- Đã tận lực, lại vẫn bị thất bại.

Viên thần lôi này, chính là công kích mạnh nhất mà Tô Triệt có thể lấy ra, nếu như cái này cũng phách không chết hắn, như vậy, lần khảo nghiệm này chỉ có thể dùng thất bại mà chấm dứt, kế tiếp, phải tranh thủ thời gian chạy trối chết.

Hành trình lịch lãm thiếu niên lang Vu tộc, từ đó chấm dứt.

Pằng, ăn vào một quả Độn Địa Đan, Tô Triệt lập tức tiềm nhập mặt đất, lúc này liền định lui lại.

Oanh!

Tu La thoáng cái nhảy lên, điên cuồng hét lên nói:

- Đi ra cho ta.

Hô ~~~

Một gợn sóng dùng mắt thường có thể thấy được từ trong miệng hắn phun ra, cơ hồ bao trùm cả khu vực này.

- Dám trêu đùa độn địa thuật trước mặt Ma tộc chúng ta.

Mặt đất cứng rắn giống như thủy triều nhấc lên cuộn sóng, phần phật hạ xuống, muốn lật Tô Triệt đi ra.

Tô Triệt vừa mới độn xuống dưới đất vài chục trượng, lại không nghĩ rằng, nhịp đập đại địa mà hắn rất tinh tường kia đột nhiên đã xảy ra thay đổi, cộng minh hài hòa biến thành mãnh liệt bài xích, làm cho Tô Triệt từ sâu trong lòng đất thoáng cái bị bắn ra.

- Ha ha ha ha, ta biết mà...

Tu La nhét ruột trở về trong bụng, cùng lúc đó, còn có thể ngửa mặt lên trời cười to:

- Ngươi chỉ là một tiểu tử Vu tộc, còn không có nắm giữ biến thân chi đạo, cái kia chẳng khác gì là một con rệp mà thôi, bị ta nhẹ nhàng sờ, sẽ... Ha ha ha ha, thật tốt quá, bắt ngươi khai đao, chết cũng nhắm mắt. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Trước kia, Tu La nói nhảm nhiều như vậy với Tô Triệt, đó là bởi vì, hắn ngộ nhận không phải là đối thủ của Tô Triệt, hiện tại, cuối cùng thấy rõ thực lực chân chánh của Tô Triệt, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù Vu tộc đáng quý này.

- Ngươi đến cho ta…

Tu La khoát tay, trong nháy mắt chế tạo ra một cổ hấp lực cường đại, như một xiềng xích vô hình buộc lên trên người Tô Triệt, kéo hắn từ bên ngoài hơn mười trượng từng chút từng chút giật qua.

Cổ hấp lực này, dựa vào năng lực của Tô Triệt, hoàn toàn không thể ngăn cản. Kim Đan kỳ cùng Luyện Khí kỳ, chính giữa cách xa nhau là khác biệt trời đất, cách xa vạn dặm không đủ để hình dung, thật sự động thủ, Tô Triệt ở trước mặt Tu La, xác thực không thẹn với đánh giá "con rệp".

Từ cự ly hơn năm mươi trượng, bị kéo đến hơn ba mươi trượng, Tô Triệt dĩ nhiên là lộ vẻ sầu thảm cười hỏi:

- Lão huynh, còn muốn thịt bò nướng không?

- Ha ha...

Tu La liếm môi cười nói:

- Ăn ngươi là được, so với thịt bò càng thơm, càng non.

- Được rồi, đây là ngươi bức ta.

Tô Triệt đầu tiên là nhìn Tu La, trầm thấp nói một câu như vậy. Sau đó, lại ngẩng đầu nhìn trời, hét lớn:

- Nhìn thấy không, đây là ngươi bức ta.

Tu La dữ tợn cười nói:

- Bức ngươi thì có sao, chuẩn bị chết đi.

Bá!

Tô Triệt giương một tay lên, trong nháy mắt lấy ra một thứ gì đó.

Một lệnh kỳ kim sắc.

Lệnh kỳ Di Tiên.

Trước kia hắn một mực không dám lấy ra, là sợ dẫn phát biến đổi lớn không thể vãn hồi, giờ khắc này, mệnh còn một đường, Tô Triệt cũng chẳng quan tâm những chuyện kia, phải lấy cứu mạng phù ra.

Lệnh kỳ vừa ra, thiên địa biến sắc.

Oanh…

Một cổ lực lượng vô hình hội tụ mà đến, trong nháy mắt bao phủ toàn thân Tô Triệt.

Đạp, đạp, đạp.

Tu La bị cổ lực lượng này đánh sâu vào, thân thể thối lui ba bước, lại đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, hấp lực trên tay tiêu tán thành không, ruột vừa mới nhét trở lại trong bụng lại trào ra.

- Đoạt…

- Đoạt…

- Đoạt…

Tô Triệt huy vũ lệnh kỳ, hướng về phía Tu La hô lớn:

- Đoạt thiên địa tạo hóa, đoạt vạn vật tinh hoa, đoạt Tiên Nhân nguyên thần, đoạt yêu ma khí vận...

- Đoạt đoạt đoạt…

Hô...

Lệnh kỳ chỉ hướng Tu La, ra lệnh một tiếng:

- Đoạt hồn phách của hắn …

- A…

Tu La kêu thảm thiết một tiếng, vẻ hoảng sợ trong nháy mắt đông lại trên mặt, một đạo hư ảnh hơi mờ từ trong thân thể của hắn bị thu lấy đi ra...

Phong thủy luân chuyển, giờ khắc này, đổi thành Tô Triệt mặt như sắt thép, quát lên từng chữ:

- Ngươi…qua… cho… ta…

Hồn phách của Tu La bị kéo thành một sợi dây nhỏ, bị hút di vào bên trong lệnh kỳ Di Tiên.

- Ha ha ha ha, thân thể này không tệ, nó thuộc về ta.

Ngay sau đó, lão Hắc hình thể Thiên Ma lại từ trong Tiên Ngục phát ra, nghênh ngang chui vào ma thân của Tu La.

Thừa dịp sinh cơ của ma thân này còn tồn tại, lập tức chiếm được, mới có thể kịp thời tiến hành cải tạo đối với nó, luyện thành một khôi lỗi ma thân.

Trong Tiên Ngục, bản thể của lão Hắc là hình một con chuột, tuy cũng là một thân thể thật sự, nhưng hắn thân là khí linh của bảo tháp Tiên Ngục, bản thể là không thể đi ra ngoài, chỉ có thể dùng hình thái Thiên Ma hư ảo chạy ra khỏi Tiên Ngục, lại cũng không thể rời khỏi Tô Triệt quá xa.

Cái này tốt rồi, có thân thể cường hãn của Tu La, lão Hắc có thể luyện chế ra một ma thân khôi lỗi thượng giai, tuy lợi hại kém xa khi Tu La còn sống, nhưng mà, thời điểm chiến đấu phóng ra, do lão Hắc thao túng giúp cho Tô Triệt hành động thoáng một phát, đó cũng là tương đối khá.

Thiên Ma chi hồn, điều khiển khôi lỗi ma thân, đây mới là phối hợp tốt nhất.

Tô Triệt chạy tới, lấy ra Vu tộc chiến phủ mà lực lượng thủ hộ ban thưởng cho hắn, keng keng keng vài cái bổ chém, xiềng xích giam cầm Tu La một ngàn năm kia, bị Tô Triệt chặt đứt tận gốc.

Xiềng xích kia cũng không phải là vật thần kỳ gì, chỉ là bởi vì đồ đằng của cột đá phía sau sinh ra tác dụng đặc thù, mới khiến cho Tu La không cách nào bức đứt nó, giờ phút này, Tô Triệt sử dụng chính là lợi khí Vu tộc, nên hiệu lực của đồ đằng kia bị triệt tiêu.

Phần phật, Tô Triệt thu ma thân Tu La vào trong Tiên Ngục, lần nữa vũ động lệnh kỳ Di Tiên, ngẩng đầu nhìn trời, yên lặng thầm nghĩ:

- Hiện tại, nhìn ngươi làm ra phản ứng gì...

Lệnh kỳ vừa ra, Tô Triệt liền cảm thấy một cổ lực lượng cuồn cuộn gia trì đến trên người mình.

Mượn nhờ cổ lực lượng này mà thoải mái thu phục Tu La, giờ khắc này, càng sinh ra một cảm giác khống chế toàn cục, Chúa Tể vạn vật.

Chỉ là, Tô Triệt cũng biết rõ, loại cảm giác bành trướng kia, giờ phút này làm không tốt sẽ hóa thành bọt biển...

Ầm ầm!

Mấy hơi sau, địa chấn bắt đầu dao động, ở chỗ sâu trong điện phủ dưới mặt đất, phảng phất bị một bàn tay vô hình từ trong núi lửa đào đi ra, Tô Triệt chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, ngẩng đầu, lại thấy được thiên không của Tiểu Di Tiên Cảnh.

Bình luận





Chi tiết truyện