chương 153/ 1503


- Không được, làm người há có thể vô tình như thế, dù sao thân thể này là huyết mạch tương liên cùng bọn họ, nói như thế nào, cũng có thể coi là nữa phần thân nhân.

Tô Triệt trả lời:

- Nếu như có thể giúp bọn họ chút ít, đó cũng là chuyện tình không sao cả. Không nên làm kẻ vô tình vô nghĩa, như vậy sẽ không tốt lắm.

Lão Hắc gật đầu nói:

- Như thế, nếu là thanh danh xấu, tương lai lúc cạnh tranh đệ tử chân truyền, cũng sẽ bị người lên án, bị đối thủ cạnh tranh mượn lực lượng dư luận đối phó ngươi.

Vì vậy, Tô Triệt ngự khí phi hành, rất nhanh đuổi tới Nội Sự đường của Huyền Cơ thành, gặp được hai người Tô gia một già một trẻ.

Vị lão giả kia kỳ thật cũng không tính là già, tuổi thật chỉ có hơn bốn mươi tuổi, huống hồ hắn cũng là người tu luyện, bề ngoài thoạt nhìn càng thêm tuổi trẻ, chỉ giống như là 30 tuổi mà thôi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuổi còn nhỏ, là một tiểu nha đầu chỉ có mười hai tuổi, nhìn về bên ngoài giống như một con búp bê, thật là đáng yêu, thật là xinh đẹp.

- Triệt nhi.

Phụ thân Tô Triệt Tô Thanh Lâm mang theo chất nữ, một mực đợi ở trong sân Nội Sự đường, vừa thấy được Tô Triệt đi vào cửa chính, mặt đầy kích động đón chào.

- Ba.

Dựa theo trí nhớ trước kia, người này chính là phụ thân của Tô Triệt, hắn đều là xưng hô như thế này với cha của mình, đây cũng là đặc điểm phong tục địa vực ở Tô gia, hơn nữa, trong trí nhớ cảm tình phụ tử hai người rất tốt, Tô Thanh Lâm đối với đứa con này cũng không có thua thiệt cái gì, vì để đưa con đến Thiên Huyền Tông, hắn cơ hồ bán sạch tất cả thứ đáng giá...

Chứng kiến Tô Thanh Lâm ở trong trí nhớ là Luyện Khí tầng ba, giờ qua bốn năm, cũng không có đột phá đến Luyện Khí trung kỳ, trong nội tâm Tô Triệt, dĩ nhiên là tồn tại một chút chua xót. Tuy thân thể này đã thay thế một linh hồn khác, nhưng mà huyết mạch tương liên, cũng là sự thật không cách nào thay đổi, Tô Triệt cũng không phải một người lãnh huyết vô tình, nhất định sẽ bị ảnh hưởng.

- Hảo, hảo, hảo.

Tô Thanh Lâm đi nhanh tới phụ cận, hai tay vịn chặt bả vai Tô Triệt, trên mặt kích động cùng tiếu dung khó có thể kiềm chế, tiếng nói run rẩy nói:

- Hảo nhi tử, có tiền đồ, thật là đệ tử nội môn, thật là đệ tử nội môn.

Tô Triệt chỉ có thể gật đầu không nói, thần sắc hơi có chút mất tự nhiên, dù sao người trước mặt này, cũng không phải là thân sinh của mình.

Lúc này, trong đại điện Nội Sự đường đi ra một tên quản sự đệ tử, hơn hai mươi tuổi, thân phận chỉ là đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng sáu. Hắn bước nhanh đi tới, cúi người hành lễ, cực kỳ cung kính nhìn Tô Triệt nói ra:

- Gặp qua nội môn sư huynh, xin hỏi sư huynh, có cần an bài chỗ ở cho bá phụ hay không?

- Tốt, làm phiền ngươi an bài thoáng một chút a.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.

Tô Thanh Lâm đứng ở một bên, nhớ lại lúc trước tới Huyền Cơ thành, được quản sự đại nhân của Nội Sự đường rất kính trọng, lại tôn kính đối với con của mình như thế, trong nội tâm bay lên một cảm giác tự hào, nhưng vẫn chỉ là một ý niệm rất đơn giản: con của ta quả nhiên bất phàm, thật là hỗn ra danh tiếng.

Đi theo quản sự đệ tử kia, ba người đi tới một tiểu viện tao nhã lịch sự đằng sau Nội Sự đường, quản sự đệ tử cung kính hành lễ lần nữa, sau đó mới rời đi.

Tô Triệt mang theo tô Thanh Lâm và tiểu cô nương kia vào trong phòng ngồi xuống, hỏi:

- Ba, lộ trình gần ngàn dặm, sao ngươi lại đích thân tới đây?

Thần sắc Tô Thanh Lâm trì trệ, rõ ràng cảm giác được, trong giọng nói của Tô Triệt lộ ra một cảm giác lạ lẫm, cảnh này khiến trong lòng của hắn đau xót, rồi lại trong nháy mắt chuyển hóa thành áy náy cùng tự trách thật sâu. Những năm gần đây, nhất định lànhi tử đi không dễ dàng, muốn từ trong hơn một trăm vạn đệ tử tự học trổ hết tài năng,chỉ dùng thời gian năm năm, liền trở thành đệ tử nội môn cao cao tại thượng, trong khoảng thời gian đó, hắn nhất định là đã gặp phải không biết bao nhiêu đau khổ, không biết bao nhiêu ủy khuất... Ai, đây cũng là bởi vì, làm cha vô năng a, Tô Triệt có thể nhìn ra một ít hoạt động tâm lý của hắn, lại bởi vì trong nội tâm bốc lên một cổ nhiệt tình không được tự nhiên, rất khó buộc mình làm ra những cử động cùng ngôn từ thân cận, chỉ có thể thông qua phương thức khác đền bù a.

Tô Thanh Lâm điều chỉnh tâm tính, ấm giọng nói ra:

- Một là vì, hơn hai năm không có thu được tin tức của ngươi, vi phụ thật là lo lắng, chỉ có thể tự mình đi một chuyến ...

Nói đến đây, càng là kéo tiểu cô nương đứng bên người vào trong ngực:

- Là đường muội Niệm Nhân của ngươi, ngươi còn nhớ rõ chứ? Tư chất của nàng không tồi, cũng muốn giống như ngươi, đi vào Thiên Huyền Tông phấn đấu một phen, cho nên, ta liền mang nàng đến.

Mục quang Tô Triệt chuyển đến trên người tiểu cô nương, vận chuyển pháp nhãn, lập tức nhìn ra, linh căn của nàng là kim, thủy, thổ ba thuộc tính, tư chất Tiên Thiên cũng giống như mình, chỉ có thể coi là trung đẳng, nhưng mà đối với một gia tộc Tu Chân nhỏ mà nói, có thể sinh ra đệ tử có tư chất như thế, cũng đã rất không tồi.

Tiểu cô nương nhút nhát e lệ nhìn Tô Triệt, nhỏ giọng nói:

- Tô Triệt ca ca, ngươi còn nhớ rõ Niệm Nhân không?

- Đương nhiên nhớ rõ.

Tô Triệt tìm kiếm vài thân ảnh mơ hồ trong trí nhớ, mỉm cười nói:

- Bím tóc năm đó, đã lớn như vậy.

Thần sắc Tiểu cô nương ngẩn ngơ, lập tức lộ ra một chút thất vọng, thanh âm nho nhỏ cải chính:

- Tô Triệt ca ca, ta không phải bím tóc, bím tóc là thất muội, nàng không có linh căn, không thể tu tiên.

- Nha...

Tô Triệt xấu hổ cười, tự giải thích nói:

- Các ngươi lớn lên rất giống, làm cho ta nhầm lẫn.

- Ừ, không quan hệ.

Tiểu cô nương cúi đầu xuống khẻ lên tiếng, nhưng trong lòng thì nói:

- Ta cùng thất muội một chút cũng không giống nhau.

Tô Triệt nhìn tô Thanh Lâm nói ra:

- Có thể được. Ba! Dùng thân phận của ta, có thể trực tiếp dẫn Niệm Nhân vào cửa, không cần phải từ đệ tử tự học cấp thấp nhất bắt đầu.

- Cái này rất tốt, cái này rất tốt.

Tô Thanh Lâm cười gật đầu, nhưng mà, trong nội tâm càng cảm giác được, tính tình đứa con này đã cải biến rất nhiều, có lẽ, đây cũng là nói, hắn đã trưởng thành, có thể giương cánh bay lượn. Nhưng mà, khoảng cách với cha mẹ sẽ càng ngày càng xa a...

Tô Thanh Lâm ở lại Huyền Cơ thành một đêm, sáng sớm ngày thứ hai liền rời đi.

Lúc chia tay, Tô Triệt cho phụ thân một cái túi càn khôn, bên trong tự nhiên là một ít pháp khí mình đào thải xuống, năm trăm linh thạch, cùng với đặc sản Âm Phong Hạp Cốc giá trị một ngàn linh thạch.

Những vật này, đối với Tô Triệt mà nói, chỉ là một chút lòng thành, nhưng mà đối với Tô gia, một gia tộc xuống dốc như vậy mà nói, lại là một số tài phú phi thường khả quan. Mặt khác, bởi vì Tô Triệt đã trở thành đệ tử nội môn của Thiên Huyền Tông, khiến cho địa vị của Tô Thanh Lâm lên cao, lúc này trở về gia tộc, chuyện tình cạnh tranh tộc trưởng kế tiếp, đã là chuyện rất dễ dàng.

Bình luận





Chi tiết truyện