chương 377/ 1503


Oanh một cái, Tô Triệt cảm giác được bên ngoài mười trượng, khu vực mà Thiên Vật Tôn Giả đứng, hết thảy đều muốn phân băng tan rã, phá thành mảnh nhỏ, ngay cả thần trí của mình cũng là như thế.

Sư!

Tô Triệt phong bế thần thức, đồng dạng đánh một quyền hung mãnh.

Phá Diệt!

Ngọc Thanh cự ly xa, Tô Triệt cự ly gần, tuy thời gian ra tay có kém một chút, nhưng lực đả kích lại đồng thời tác dụng trên người Thiên Vật Tôn Giả.

Đại Băng chi lực chính thức, cùng Phá Diệt chi lực lại tụ hợp đến cùng một chỗ lần nữa!

Nhà giam bị nghiền nát, sau đó, một mảnh không gian trước người Thiên Vật Tôn Giả bị nứt ra, phong bạo có thể xé nát vạn vật không gian gào thét mà ra.

Dù sao tu vi của Thiên Vật Tôn Giả rất cao thâm, không có khả năng bị kéo vào không gian phong bạo, thân hình vừa động, cấp tốc lui ra sau, nhưng cũng ném ra một chuỗi huyết vụ thật dài.

Tô Triệt và Ngọc Thanh dốc hết toàn lực ám toán, cuối cùng làm cho hắn bị thương.

- Thiên Vũ, ta đi Chưởng giáo đại điện chờ ngươi!

Lời còn chưa dứt, Thiên Vật Tôn Giả hóa thành một đạo tiêu quang, trong chớp mắt biến mất nơi chân trời.

Tô Triệt biết rõ, Thiên Vật Tôn Giả xác thực bị thương, bất quá, còn không đến mức đánh mất sức chiến đấu. Phỏng chừng, hắn tính toán trình diễn ra khổ nhục kế, chạy tới chỗ Chưởng Giáo Chí Tôn cáo trạng mình.

Đơn giản chính là cái gì làm bạn cùng ma, ý đồ mưu sát trưởng bối sư môn, y theo môn quy, hẳn là bãi miễn thân phận Thủ tịch chân truyền của mình.

***

- Như thế nào?

Ngọc Thanh thấp giọng hỏi. Hắn cũng đoán được rắp tâm của Thiên Vật Tôn Giả.

- Không có việc gì.

Tô Triệt không thèm để ý chút nào.

Ngọc Thanh nhẹ gật đầu, hỏi:

- Đạo phục này của ngươi, đại biểu loại thân phận nào?

- Thủ tịch chân truyền.

Tô Triệt chi tiết nói ra:

- Ta lập Bách chiến lôi đài.

- Nói như vậy, ta thật phải gọi ngươi là đại sư huynh rồi?

Ngọc Thanh lộ ra nụ cười cổ quái.

- Chuyện này không quan trọng.

Tô Triệt ha ha nói:

- Dù sao, ngươi vĩnh viễn đều là sư huynh của ta.

Ngọc Thanh nhàn nhạt lắc đầu, cũng không biết trong nội tâm là cảm tưởng gì, sau đó lại nói:

- Ta còn muốn đi một chỗ, trong hai ba năm, chỉ sợ là không thể phản hồi sư môn, ngươi thay ta giải thích với bọn họ.

Bọn họ, chỉ chính là sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả, Dược Viên trưởng lão, cùng với bọn người Linh Lung.

Tô Triệt không tiếng động gật đầu, cảm giác bí mật trên người hắn, so với mình còn nhiều hơn, cũng không nên hỏi nhiều.

- Ba năm sau, ta và ngươi đánh một hồi.

Ngọc Thanh nói đi là đi, nhanh chóng bay xa, tiếng nói ẩn ẩn truyền đến:

- Người nào thắng, mới là sư huynh.

Cáp! Tô Triệt lắc đầu mà cười.

Sau khi trở về sơn môn, Tô Triệt trực tiếp đi Chưởng giáo Thiên Phong, trong nội tâm biết được, Thiên Vật Tôn Giả khẳng định chạy tới cáo trạng, đương nhiên không thể cho phép hắn nói ẩu nói tả.

Bị thẩm vấn mà thôi, ai sợ ai!

Hôm nay, trong Chưởng giáo đại điện, chỉ có Chưởng Giáo Chí Tôn và Thanh Huyền sư tổ, Thiên Vật Tôn Giả ngồi ở vị trí phía bên tay phải.

Lúc Tô Triệt tiến đến, ba người bọn họ đều không có nói chuyện, rất hiển nhiên, chuyện tình nên nói, Thiên Vật Tôn Giả đều đã nói xong tất cả.

Sau khi chào hỏi, Tô Triệt ngồi xuống vị trí của mình, vừa vặn mặt đối mặt cùng Thiên Vật Tôn Giả.

- Huyền Cơ Phong thật đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp a.

Mục quang Chưởng Giáo Chí Tôn nhìn về phía Tô Triệt, vẫn là trước sau như một hòa ái hiền lành:

- Thiên Vũ, Ngọc Thanh vẫn chưa tới ba mươi tuổi đúng không?

Chứng kiến Chưởng giáo sư thúc lộ ra vẻ vui mừng, trong nội tâm Thiên Vật Tôn Giả lộp bộp thoáng cái:

- Mới vừa nói bậy về Tô Triệt, thái độ của Chưởng giáo sư thúc lại còn như thế, chẳng lẽ, tiểu tử này thật sự vô cùng trọng yếu hay sao?

Những Tôn Giả đứng đầu mười ngọn chủ phong như bọn họ, mặc dù thân phận cao, nhưng vẫn không thể tiếp xúc đến chuyện trọng yếu nhất trong tông môn, một ít bí ẩn tối trọng yếu nhất, tựa như Thiên Lô Tôn Giả ngày đó vậy, lý giải đối với Thủ tịch chân truyền, chỉ là ở mặt ngoài.

Tô Triệt đáp:

- Chưởng giáo sư tổ, Ngọc Thanh vừa vặn ba mươi tuổi, thực lực chân chính, hẳn là không kém gì đệ tử, cũng là người mang đại bí mật. Chỉ có điều, kiếp số quá nặng, ẩn tình rất sâu.

Chưởng Giáo Chí Tôn quay đầu nhìn Thanh Huyền sư tổ nói:

- Ba mươi tuổi tấn chức Kim Đan kỳ, trong lịch sử tông môn, cũng là cực kỳ hiếm thấy.

Thanh Huyền Đại trưởng lão gật đầu đồng ý, lại hỏi Tô Triệt:

- Thiên Vũ, ngươi nói thực lực chân chánh của Ngọc Thanh không kém gì ngươi, lời ấy có phóng đại hay không?

- Không hề phóng đại.

Tô Triệt thực sự trả lời:

- Chính là bởi vì thực lực hai người chúng ta tương đương, phối hợp ăn ý, mới có thể liên thủ đánh bị thương cường giả như Thiên Vật sư bá vậy.

Lời này vừa ra, Thiên Vật Tôn Giả ở đối diện không khỏi xấu hổ, đồng thời cũng thật không ngờ, Tô Triệt lại lớn mật như thế, trực tiếp thừa nhận chuyện đánh mình bị thương.

Vì vậy, hắn vội vàng nhìn Chưởng Giáo Chí Tôn cùng Thanh Huyền Đại trưởng lão thi lễ nói ra:

- Chưởng giáo sư thúc, sư tôn, Ngọc Thanh này dĩ nhiên nhập ma, có thể kích phát tiềm năng gấp mười lần, mới có thể có được thực lực như thế.

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động, thế mới biết, Thanh Huyền sư tổ dĩ nhiên là sư tôn của Thiên Vật Tôn Giả, loại quan hệ này, đối với mình mà nói, ngược lại có chút bất lợi. Sư phó giữ gìn đồ đệ, một chút cũng không kỳ quái.

- Nhập ma?

Dù vậy, Tô Triệt cũng không hề sợ, cười lạnh mỉa mai nói:

- Người nhập ma còn có thể nhận ra được địch ta? Còn biết cùng ta dắt tay đối kháng địch nhân? Thực nếu là nhập ma, ta cũng có thể gặp công kích của hắn mới đúng, Thiên Vật sư bá chớ quên, dù sao ngươi cũng hơn ba trăm tuổi, ngay cả chút phán đoán ấy cũng không có.

Ý tứ trong lời nói là, chẳng lẽ, ngươi một đống tuổi, lại không chút chút phán đoán nào, đây không khác gì súc sinh?

Thiên Vật Tôn Giả lòng dạ sâu đậm, nghe được rất tức giận, phản kích nói:

- Ngọc Thanh ở đâu? Cho hắn tới đây, hết thảy tự có kết quả. Trình độ của hạt giống ma tính kia, quả thật là lần đầu tiên ta thấy. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

- Hắn còn có việc muốn làm, trong ba năm sẽ không phản hồi sư môn.

Tô Triệt bình tĩnh trả lời.

- Quả thế!

Thiên Vật Tôn Giả nghe vậy vui mừng nói:

- Ta liền đoán được, hắn sẽ lẩn trốn! Nguyên bản, ý của ta cũng không phải là muốn diệt sát hắn, thầm nghĩ mang hắn về sư môn, triệt để hóa giải trận ma kiếp này, đây mới thực sự là cứu hắn. Chỉ là Thiên Vũ sư điệt ngươi, nghĩ mọi cách làm khó dễ, tìm mọi cách ngăn trở, không đếm xỉa một phen hảo tâm của ta, quay đầu lại, lợi dụng tín nhiệm của ta đối với ngươi, không đề phòng đối với ngươi, dĩ nhiên là dẫn đầu phát động đánh lén, ta mới có thể bị thương. Thiên Vũ sư điệt, đối với hành vi như thế, chẳng lẽ, ngươi thật sự không thẹn với lương tâm sao?

Lời này nói được lẽ thẳng khí hùng, chánh nghĩa lẫm nhiên, Tô Triệt không thể không thừa nhận, hắn sống một đống tuổi, thật đúng là không có sống uổng.

Bình luận





Chi tiết truyện