chương 1349/ 1503


Sau mười mấy giây, Tô Triệt cũng đã thấy rõ, thứ đang quấn trên tay hắn giống như là một con quái xà, chiều dài chí ít bảy thước, phần đầu sắc bén giống như mũi thương, trên bề mặt giăng đầy hoa văn với hình thù kỳ lạ, giống như vảy rắn.

Nhìn giống như một con rắn, nhưng Tô Triệt xác định, nó tuyệt đối không phải là một vật còn sống, mà là một pháp bảo có linh trí, mang theo bản năng giết chóc cùng hủy diệt. Chí ít cũng là một Hỗn Độn Linh Bảo.

Hắc hắc...

Nó còn đang liều mạng giãy dụa, mặc dù trên lực lượng không thể sánh bằng Tô Triệt, nhưng còn có một chút biện pháp khác.

Từng dãy lân phiến dựng lên, thật giống như răng cưa sắc bén vô cùng, thân thể xoay tròn vặn vẹo, muốn đem cánh tay Tô Triệt cắt nát.

Bất quá, loại thương tổn ở mức độ này, Tô Triệt cũng không thèm để ý, đáng sợ nhất của thứ này chính là tốc độ của nó, cùng với lực xuyên thấu vô cùng kinh khủng, một khi đã bắt được nó vào trong tay, vậy thì không thể để nó tránh thoát lần nữa.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Nó lại xuất ra thêm một loại thủ đoạn khác, nó bắt đầu phóng to lên, thân thể bành trướng cực nhanh, trong chớp mắt đã to như một con cự mãng.

Cách làm rất tốt, khi lớn lên một trình độ nhất định, có lẽ sẽ thoát ra khỏi tay của Tô Triệt, tránh thoát đi ra ngoài.

- Chỉ có ngươi mới biết biến hóa sao?

Tô Triệt cười lạnh một tiếng, thi triển ra năng lực biến thân của Vu tộc, thân thể cũng theo đó mà vù vù bạo tăng, tỷ lệ thân thể của hai người không thay đổi chút nào, khiến nó tại trên tay chính mình vẫn giống như một con rắn nhỏ.

Vù vù vù vù...

Tô Triệt biến thân thành Cự Nhân cao tám trăm trượng, Hắc Xà quấn quanh trên cánh tay cũng ngừng biến hóa, đoán chừng, biến hóa đến mức này đã là cực hạn của nó.

- Ha ha, không được nữa à?

Tô Triệt cười to:

- Lão tử còn mới biến thân mà, biến thân vạn trượng cũng không có vấn đề gì.

Dĩ nhiên, đây chỉ là một câu cuồng ngôn coi rẻ đối thủ. Lên cấp đến Đại La Kim Tiên trung kỳ, năng lực biến thân của Tô Triệt cũng có chút tăng trưởng. Nhưng cũng chỉ bất quá từ một ngàn tám trăm trượng, tăng lên tới hai ngàn năm trăm trượng mà thôi.

Khoảng cách vạn trượng thân thể còn xa xôi vô cùng. Vạn trượng thân thể, chỉ có Thập Nhị Tổ Vu mới có khả năng.

Một chiêu biến lớn này không dùng được, trường xà màu đen lại bắt đầu kịch liệt co rút lại, muốn biến hóa trở thành nhỏ, nhỏ đến trình độ nhất định, cũng có thể thoát ra mà chạy trốn.

Nhưng là đừng quên, nó hiện tại thật chặc quấn quanh ở Tô Triệt trên hai tay, một khi trở nên to lớn rồi, còn muốn nhỏ đi, vậy cũng không được. Trừ phi, nó có thể đem cánh tay của Tô Triệt vặn gãy. Hoặc là, nó có thể chấp nhận đem thân thể mình đứt đoạn.

Cùng lúc đó, Tô Triệt cũng phát hiện một tình huống cực kỳ có lợi, sau khi biến thân, mức độ phá hư thân thể của hai cổ lực lượng hủy diệt ở trong thân thể đã giảm bớt mấy lần.

Đây là bởi vì thân thể trở nên to lớn vô số lần. Nhưng hai cổ lực lượng hủy diệt này vẫn không có biến hóa. Muốn phá hủy thân thể Cự Nhân tám trăm trượng, so với thân thể bảy thước khó hơn nhiều.

- Chủ nhân, cứ như vậy! Ngươi kiên trì thêm một lát, rất nhanh, ta có thể đem bọn chúng dọn sạch rồi.

Lão Hắc cũng rất vui mừng, từ bây giờ, áp lực giảm xuống rất nhiều, Sinh Mệnh Năng Lượng từ trong Tiên Ngục quán thâu cũng theo đó mà bạo tăng mấy lần, là có thể đem tốc độ phá hư hoàn toàn áp xuống.

Hai cánh tay của Tô Triệt lay động, vẫn cùng trường xà màu đen đọ sức. Theo thân thể được bổ sung sinh cơ, lực lượng của thân thể cũng càng ngày càng mạnh, ứng phó càng thoải mái dễ dàng.

Lúc này, mới có thời gian ngẫm lại, vừa rồi thật là hung hiểm vô cùng, suýt nữa mất đi mạng nhỏ. Từ khi bước vào con đường Tu Đạo, đây là lần đầu tiên bị thương nghiêm trọng như vậy.

"Trong Hỗn Độn, quả nhiên là hung hiểm vô cùng, tùy tiện gặp gỡ mỗi một loại tập kích, ta thật khó có thể ngăn cản."

Tô Triệt nghĩ thầm.

Đối với Hỗn Độn, Tô Triệt đã có nhận thức rõ ràng hơn, cho dù tương lai, thực lực tấn thăng đến cấp bậc Tiên Tôn, rời gia viên đi ra những Vũ Trụ khác trong Hỗn Độn, trên đường rong ruỗi cũng không dám nói là có thể bình an vô sự.

Cứ như vậy, kiên trì hơn một phút, cuối cùng, lão Hắc thông qua Tiên Ngục Bảo Tháp đem hai cổ lực lượng hủy diệt kia trấn áp xuống, hơn nữa thu vào Tiên Ngục Không Gian.

Vù vù vù vù...

Đã không bị phá hư, năng lượng Sinh Mệnh vô cùng vô tận bắt đầu toàn diện chữa trị thân thể Tô Triệt, thân thể này, cuối cùng cũng giữ được.

- Giữ được rồi!

Tô Triệt thở phào một hơi, nếu mất đi thân thể này, mất đi năng lực tăng phúc gấp trăm lần, có thể là cho người ta đau lòng mà hộc máu ba thăng.

Trên hai tay, lực đạo giãy dụa của trường xà màu đen càng ngày càng nhỏ, cũng không phải nó không có khí lực, mà là lực lượng của mình càng ngày càng mạnh.

- Cái này rất có thể là một kiện Hỗn Độn Linh Bảo, nhưng thuộc tính lực lượng của nó cũng không cường hãn, pháp bảo nha, phải có người đến Ngự Sử, mới có thể xuất ra uy năng chân chính.

Đạo lý rất đơn giản, một binh khí sắc bén nhất thế gian, nhưng đặt ở một nơi, không người nào sử dụng, thì một khối đậu hũ cũng không phá được, chỉ có nắm giữ ở trên tay người có thể điều khiển, mới có thể chém vàng cắt ngọc, không gì không thể phá.

Pháp bảo cũng giống như vậy, nếu không người thao túng, chỉ bằng một chút bản năng của nó, ngay cả một phần mười uy năng đều không thể thi triển ra.

Trong Tiên Ngục, hai cổ lực lượng hủy diệt được chuyển đến chỗ Tạo Hóa Thần Thụ, lập tức bắt đầu chuyển hóa năng lượng, cật lực nghiên cứu ra thuộc tính năng lượng có thể khắc chế nó.

Với tu vi cảnh giới của Tô Triệt, nếu theo lẽ thường mà nói, không thể nào luyện hóa một Hỗn Độn Linh Bảo, trừ phi tự thân phải mang năng lượng có thuộc tính hoàn toàn khắc chế nó.

Trước đó, Tô Triệt chỉ có thể duy trì cục diện giằng co cùng nó, tuyệt đối không dám thư giản chút nào. Một khi để nó thoát đi ra ngoài, lại dùng kiểu xuyên thấu ám sát thêm mấy lần, thật sự khó có thể giữ được tánh mạng.

Một canh giờ sau, cơ năng thân thể Tô Triệt được chữa trị xong toàn bộ, lúc này lão Hắc mới thoải mái một chút, ngồi bệt trên mặt đất thở dài thở ngắn:

- Tốt rồi, lúc nãy, làm ta sợ muốn chết!

Tô Triệt nói:

- Nếu có thể đem nó thu phục, biến thành một thanh lợi khí nắm trong tay ta, ở trong Hỗn Độn này, cũng có nhiều hơn một phần tự vệ lực.

- Cũng chỉ là một phần mà thôi.

Lão Hắc quả thật bị dọa sợ không nhẹ, thấp giọng nói:

- Rất khó nói, có thể hay không gặp phải thứ kinh khủng hơn. Chủ nhân, nếu không, ta hay là trở về đi thôi, cũng không thể lấy mạng nhỏ của mình đi mạo hiểm a.

Liên quan đến an nguy của Tô Triệt, lá gan của lão Hắc trở nên đặc biệt nhỏ.

- Vô phương.

Tô Triệt lập tức trả lời:

- Bỏ dở nửa chừng cũng không phải là thói quen cùng tác phong của chúng ta, kể từ khi tiến vào Tiên giới tới nay, vẫn luôn là xuôi gió mát mái, cơ hồ chưa bao giờ gặp cái gì hung hiểm. Ta cũng không thể mãi sống dưới sự bảo vệ của người khác, bản thân ta thật sự nguyện ý đi ra như vậy, thừa nhận nguy hiểm khảo nghiệm cùng ma luyện.

- A.

Lão Hắc chỉ có thể buồn bực đáp ứng, cũng là không nói thêm cái gì nữa.

Mấy ngày kế tiếp, Tô Triệt thủy chung vẫn duy trì thân thể cao tám trăm trượng, vẫn cùng trường xà màu đen trên tay phân cao thấp, không dám có chút lười biếng. Người bình thường nếu là đau khổ nhiều ngày như vậy, tất nhiên sẽ mệt chết, nhưng dù sao, Tô Triệt đã có tu vi là Đại La Kim Tiên, chút chuyện này cũng không coi vào đâu.

Rốt cục, Tạo Hóa Thần Thụ truyền đến một tin tức tốt.

- Chủ nhân, trải qua tầng tầng chuyển hóa, cuối cùng đã sáng tạo ra một loại năng lượng thuộc tính, có thể khắc chế loại hủy diệt lực lượng này, ngươi có thể thử một chút.

Tô Triệt có chút mừng rỡ, trong lòng gật đầu:

- Tốt, truyền cho ta!

Hô!

Nhất thời, một cổ năng lượng cực kỳ đặc thù từ trong Tiên Ngục truyền vào trong thân thể, không dừng lại chút nào, Tô Triệt đem cổ năng lượng này, thông qua hai cánh tay, mạnh mẽ rót cho trường xà màu đen kia.

Bịch bịch...

Trường xà màu đen kịch liệt giãy dụa, cư nhiên phát ra một loại tiếng vang kỳ dị, giống như là nó kêu to, cũng có thể, đây là tiếng kêu thảm thiết của nó.

- Ha ha, có tác dụng!

Tinh thần Tô Triệt rung lên, hướng Tạo Hóa Thần cây hô lên:

- Tiếp tục, càng nhiều càng tốt, tranh thủ một lần thu phục.

Vù vù vù vù...

Càng nhiều năng lượng được truyền tới, hai tay Tô Triệt nắm chặc phần đuôi và phần đầu của Hắc Xà, đồng thời quán thâu loại năng lượng này cho nó.

Có lẽ, loại năng lượng này đối với nó mà nói, giống như độc dược tuyệt mệnh, chỉ cần số lượng tích lũy tới trình độ nhất định, pháp bảo mạnh nhất cũng sẽ hoàn toàn bị phá hủy. Nếu cái này có bản năng sợ chết, rất có thể sẽ đầu hàng, hướng Tô Triệt tỏ vẻ khuất phục.

Linh trí của pháp bảo vô cùng đơn giản, ở trạng thái vô chủ, một khi gặp phải sinh linh cường hãn có thể khắc chế mình, thường thường sẽ thuận lợi nhận chủ.

Đây chính là ý nghĩa tồn tại của bọn chúng, không thể đánh giá nó là "nhu nhược", "không có cốt khí"… Dù sao, bọn chúng cũng biết, phải có một chủ nhân, mới có thể có thể thi triển toàn bộ uy lực của bản thân.

Pháp bảo không sợ mất đi tự do, không sợ bị người nắm giữ, bọn chúng chỉ biết có thể xuất ra hết giá trị bản thân mà thôi.

Ông...

Cũng không lâu lắm, trường xà màu đen đã mềm nhũn ra, giống như là hoàn toàn bỏ qua chống cự, lân phiến toàn thân phát ra một loại kỳ dị tiếng kêu, mặc dù nghe không hiểu, Tô Triệt cũng có thể đoán được, đây là một loại khuất phục tư thái.

Đầu hàng!

- Tốt!

Tô Triệt đối với nó nói:

- Ngươi rất là thông minh, vậy thì, cho ngươi nếm thử thêm một loại năng lượng khác.

Năng lượng trong bàn tay được thay đổi, Tô Triệt đem Hỗn Độn Chi Lực của bản thân truyền tới tới, đây là hướng nó biểu đạt: "Ta có thể nắm trong tay lực lượng Hỗn Độn thuần khiết, có tư cách làm chủ nhân của ngươi."

Ông...

Lân phiến trên toàn thân trường xà màu đen lại phát ra một loại tiếng ông ông với tần số khác, rõ ràng đang trả lời lại Tô Triệt.

- Không cần chống cự, ta đem ngươi đưa đi tới một địa phương khác.

Nói xong câu đó, Tô Triệt thử đem nó thu vào Tiên Ngục, nó không có chống cự chút nào, phi thường thuận lợi.

Một khi vào Tiên Ngục, nó sẽ phải đụng phải thiên đạo lực lượng trong Tiên Ngục thế giới ngăn cản, dù bản lãnh lớn hơn nữa, nó cũng không thể thoát khỏi không gian này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bất quá, hiện tại chẳng qua là tạm thời khuất phục nó, vẫn chưa được xem lại luyện hóa được nó.

Pháp bảo chưa qua luyện hóa, Tô Triệt không thể khống chế nó, không cách nào Ngự Sử nó chiến đấu cùng địch.

Dựa vào lực lượng của mình, căn bản không thể nào luyện hóa Hỗn Độn Linh Bảo, cái này Tô Triệt đương nhiên biết rõ, chuyện này, hay là giao cho thiên đạo lực lượng của Tiên Ngục làm đi.

Cho nên, hắn chỉ việc nghỉ ngơi và hồi phục, tiến thêm một bước khôi phục các loại thương thế do lần hung hiểm này tạo thành.

Một lần chờ này, chính là qua mấy tháng, đến một ngày, tâm niệm Tô Triệt vừa động, một cây trường thương màu đen xuất hiện ở trong tay.

Thô như trứng ngỗng, dài đến một trượng, toàn thân ngăm đen, gắn đầy hoa văn như lân phiến, mủi thương chừng hai thước, cũng màu đen như cán thương.

Chỉ nhìn riêng bề ngoài, hoàn toàn không tưởng tượng nổi, thuộc tính xuyên thấu của nó kinh khủng bực nào. Lực lượng phòng ngự của Tô Triệt tuyệt đối không thua kém Tiên Đế Cửu Trọng Thiên, ở trước mặt nó, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to, hoàn toàn không có tác dụng ngăn cản đối với nó.

Phải biết rằng, đây vẫn chỉ là bản năng công kích của tự thân pháp bảo, một phần mười uy năng cũng không có bày ra.

Mà bây giờ, nó có chủ nhân, ở trong tay Tô Triệt, không biết nó sẽ hung hãn đến loại trình độ nào.

Cây thương này, Tô Triệt đặt cho nó một cái tên đơn giản là Hỗn Độn Diệt Ma Thương.

Thân là Hỗn Độn Linh Bảo tự nhiên mà hình thành, nó chỉ có một chút linh trí cơ bản nhất, nói đúng hơn là bản năng sinh tồn.

Chút linh trí cũng không thể xưng là khí linh, vì vậy, không có khả năng dùng đến câu thông trao đổi, chỉ cần trực tiếp dùng phương thức thao túng nó là được.

Uy năng của pháp bảo này mạnh như thế nào, tạm thời mà nói, Tô Triệt còn không có khái niệm rõ ràng, bởi vì trong Hỗn Độn rộng lớn, căn bản không mục tiêu để thử thương.

Bất quá, Hỗn Độn Linh Bảo đã là pháp bảo chủ lực của Tiên Tôn cấp cường giả rồi, còn chưa nghe qua người nào cầm trên tay Hỗn Độn Chí Bảo, một loại pháp bảo cao hơn một cấp.

Có lẽ có, nhưng dấu đi mà không công khai.

Từ lúc này bắt đầu, trong khi Tô Triệt thăm dò Hỗn Độn, trên tay luôn ôm một thanh Diệt Ma Thương này, thương này sinh ra ở đây, sinh trưởng ở nơi này, đối với khu vực này phi thường quen thuộc, mặc dù nó không nói chuyện, nhưng nên biết nơi nào an toàn, nơi nào tồn tại nguy hiểm.

Nếu gặp phải nhân tố có thể làm nó cảm thấy e ngại, Tô Triệt sẽ cao bay xa chạy, tuyệt đối sẽ không tới mạo hiểm.

Chỉ mỗi cây thương này, cũng đã làm cho mình thiếu chút nữa vứt bỏ mạng nhỏ, nếu gặp kẻ nào hung hãn hơn nó, chắc chắn Tô Triệt sẽ không dám trêu chọc.

Đi mấy chục năm, trước sau nhặt được bốn vật, đều là tài liệu có tính chất bảo vật trong Hỗn Độn, tất cả đều thu vào Tiên Ngục, coi như là chuẩn bị tài liệu luyện khí.

Một ngày kia, Tô Triệt theo lộ tuyến đã sớm vạch ra lúc trước, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, nhưng là, Diệt Ma Thương trong tay đột nhiên phát ra một trận rung động, ý nói: "Không thể hướng bên kia đi!"

Hỗn Độn Linh Bảo tựa như động vật hoang dại. Có địa bàn và lãnh địa riêng của mình.

Đây chính là bản năng sinh tồn, không cần giải thích cái gì.

Tô Triệt không chút lựa chọn, thay đổi phương hướng, tìm một đường khác, cho dù bên kia có Hỗn Độn Chí Bảo, cũng không quan trọng bằng tính mạng của mình. Vòng đi một đường khác, quả nhiên, Diệt Ma Thương không hề cảnh báo nữa, Tô Triệt tính toán, thứ làm nó cảm thấy e ngại, hẳn là cách đây hơn trăm vạn dặm. Liền ném ra mấy Hỗn Độn Quả ra xung quanh, thiết lập tọa tiêu. Đợi đến tương lai, thực lực đầy đủ, có thể trở lại tìm kiếm.

Bình luận





Chi tiết truyện