chương 458/ 1503


Ồ?

Vừa nghe thấy làm ăn lớn, Lãng Lập lập tức nổi hứng thú, nghiêng người tránh đường, gật đầu nói:

- La Liêm sư huynh, vào trong nói chuyện.

- Được.

Tô Triệt cười gật đầu.

Bước vào động phủ, đóng cửa.

Một khắc sau, cánh cửa đá lại mở, Lãng Lập đi ra, La Liêm bốc hơi khỏi nhân gian.

Xử lý một Trúc Cơ sơ kỳ, thực sự quá đơn giản, Tô Triệt biến thành hình dáng Lãng Lập, đi đến khu vực cư trú của đệ tử chân truyền, xuyên qua từng tầng, kéo gần khoảng cách với Lô Trường Thanh...

Nhưng, sự tình không thể thuận buồm xuôi gió mãi như vậy, Tô Triệt vừa đi lên sơn đạo, liền nhìn thấy sơn ngoại bay đến một đường độn quang, không hề do dự vọt qua kết giới, bay thẳng về phía mình.

Một trưởng lão Thiên Anh Sơn, Kim Đan trung kỳ tu vi, tướng mạo trung niên, ánh mắt sắc bén, thần tình âm lạnh.

Lão Hắc lập tức đem ảnh tượng của hắn chuyển vào trong Tiên Ngục, cho Lãng Lập nhận biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ba!

Người này từ trên trời đáp xuống, chỉ cách Tô Triệt chưa đến ba trượng.

- Đệ tử Lãng Lập, bái kiến Hàn Ảnh sư thúc.

Tô Triệt kịp thời nhận được tin tức lão Hắc truyền đến, lập tức tiến lên chào hỏi.

Mặc dù nói, đối phương chỉ là Kim Đan trung kỳ, Tô Triệt hoàn toàn có có năng lực bắt giữ hắn, nhưng, nơi này trống trải, rất dễ bị các loại trận pháp giám sát của Linh Dược Sơn bắt được ảnh tượng chiến đấu.

Giống như Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận, có thể khiến mấy vị lão tổ quan sát sự tình phát sinh ở bất cứ vị trí nào trong sơn môn. Cho nên, việc bắt người chỉ có thể tiến hành trong phòng.

Hàn Ảnh nhìn Tô Triệt, trầm giọng nói:

- Vừa hay thiếu một người canh lò, đi theo ta.

- Vâng, sư thúc.

Tô Triệt khom người trả lời.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thẩm vấn Lãng Lập thật, được biết Hàn Ảnh trưởng lão này có vài tính xấu, những lúc mở lò luyện đan thường thích tiện tay bắt người giúp hắn trông coi lò đan, con ngươi vô cùng keo kiệt, xong việc không bao giờ thưởng cho đệ tử, không lý do sai phái người khác.

Rất rõ ràng, hôm nay hắn lại mở lò luyện đan, vừa hay nhìn thấy Tô Triệt trên sơn đạo, nên tiện tay bắt đến.

Yêu cầu như vậy, Tô Triệt khẳng định không cự tuyệt, con mồi chủ động dâng tận miệng, đợi vào đan phòng, vừa hay hạ gục luôn hắn, lợi dụng thân phận Kim Đan trưởng lão của hắn, kéo gần khoảng cách với Thiên Anh Sơn tôn chủ Lô Trường Thanh.

Lão Hắc thì thở dài nói:

- Chỉ đáng tiếc, tên này chỉ là luyện đan sư cửu phẩm, chỉ thiếu một phẩm nữa, có thể tính là luyện đan đại sư.

Ý tứ lão Hắc là, người này nếu là luyện đan đại sư, lấy nguyên thần hắn mở tầng thứ ba Tiên Ngục cũng được.

Nhưng, Tô Triệt thì không nghĩ vậy, hắn đã hứa qua với trưởng lão dược viên là phụ thân Linh Lung, trong vòng ba năm, sẽ giết chết Lô Trường Thanh, nói được thì phải làm được. Nếu ở đây có được nguyên thần của luyện đan đại sư khác, lão mạng của Lô Trường Thanh, lần này cũng vẫn phải lấy.

Hàn Ảnh dẫn Tô Triệt đến đan phòng trên đỉnh núi, tìm chấp sự trưởng lão mở một gian lô thất cửu phẩm, bên trong có một đan lô bảo khí cửu phẩm. Nhưng, linh hỏa dùng khi luyện đan thì cần tự mình giải quyết.

Lô thất cửu phẩm, trang trí bên trong cực kỳ xa hoa, trừ luyện đan phòng, phòng ngủ, phòng phách, phòng bếp và phòng vệ sinh thiết bị chẳng thiếu thứ gì. Bởi vì, luyện một lò đan dược cửu phẩm, hao phí một tháng thời gian là rất bình thường, luyện đan sư cần ăn ngủ ngay trong lô thất không thể ra ngoài.

Tô Triệt không thể cùng hắn luyện đan, dự định sau khi đi vào lô thất sẽ xử lý hắn, ai ngờ, Hàn Ảnh chỉ đứng ở cửa chứ không đi vào, lạnh giọng nói:

- Ngươi vào trước đợi ta.

Tô Triệt thoáng ngây người, thấp giọng hỏi:

- Sư thúc, hôm nay không định mở lò sao?

- Ta sắp xếp, ngươi được hỏi sao?

Hàn Ảnh ánh mắt thoáng lạnh, thái độ cực kỳ đáng ghét.

Tô Triệt và lão Hắc đồng thanh chửi thầm một tiếng, nhưng ngoài mặt, chỉ có thể im lặng ngoan ngoãn đi vào lô thất. Bởi vì, người ra vào đan phòng rất nhiều, không thể động thủ với hắn trên hành lang.

Bành!

Đại môn đóng lại, Hàn Ảnh không biết đi đâu.

Chờ đợi hả, Tô Triệt không thiếu chút kiên nhẫn này, lấy ra một tấm đệm mỏng khoanh chân ngồi xuống, bình tâm tĩnh khí xem lão Hắc thẩm vấn Lãng Lập bên trong Tiên Ngục.

Hơn một canh giờ, cũng đã khai quật được tất cả những gì liên quan đến Hàn Ảnh trong đầu Lãng Lập, từ nay về sau, Lãng Lập cũng mất đi giá trị thẩm vấn.

Đợi một lúc lâu, Hàn Ảnh vẫn chưa thấy xuất hiện, lão Hắc lo Tô Triệt sẽ vì thế mà bực bội, liền kiến nghị:

- Chủ nhân, Hắc Sát lão quỷ bắt vào đã hai ngày, vẫn chưa khai thác hắn, có nên...

Dụng ý của lão Hắc rất rõ ràng, đó chính là thông qua trừng phạt kẻ thù cũ, giải buồn cho chủ nhân.

Hai ngày nay cứ bận rộn chuẩn bị cho việc xâm nhập Linh Dược Sơn, cộng thêm, Hắc Sát lão quỷ lúc bị bắt bị thương hôn mê, cho hắn thời gian mấy ngày dưỡng thương, mới có thể đủ thể lực tiếp nhận đào tạo của lão Hắc.

Tô Triệt ừ một tiếng, sau đó, lão Hắc liền đem Hắc Sát lão quỷ triệu đến trước mặt.

Hắc Sát lão quỷ uống đan dược trị thương, toàn thân tu vi ở trong trạng thái phong ấn, may mà, tố chất thân thể của hắn mạnh hơn người thường.

- Ngươi là...

Hắn là lần đầu tiên nhìn thấy lão Hắc hung hãn uy vũ như ma vương, mặc dù có Kim Đan trung kỳ tu vi và kinh nghiệm, vẫn không khỏi giật mình hoảng sợ.

- Lão khốn nạn ngươi, trong danh hiệu cũng dám mang một chữ hắc?

Lão Hắc tiếng vang như sấm, hắn tên là Hắc Ma, nên cho rằng cái tên Hắc Sát đã phạm húy mình.

- Các hạ đây là ý gì?

Hắc Sát lão quỷ mặc dù không biết mình đang ở đâu, nhưng biết, hiện tại mình đang bị nhốt trong tù, rất khả năng bị người ta thu vào không gian pháp bảo mang theo bên người. Hảo hán không chịu thiệt, trước sự trông coi của ma tộc, tốt nhất nên tạm thời nhẫn nhịn, từ từ tìm cơ hội thoát thân.

- Lão khốn nạn, ngươi có biết, mình rơi vào tay ai không?

Lão Hắc hỏi.

- Nếu đoán không lầm, có lẽ là Thiên Huyền Tông thủ tịch đệ tử chân truyền, Thiên Vũ.

Hắc Sát lão quỷ sớm đã biết, năm xưa ở Kinh Hồn Lĩnh phường thị, thiếu niên bị mình truy sát mấy ngàn dặm, đã trở thành tu chân giới tuyệt thế thiên tài. Hai ngày trước, thông qua khúc dân ca quê nhà của Tô Triệt, hắn đã đoán ra thân phận thực sự của Tô Triệt.

- Đây chính là có oán báo oán.

Lão Hắc tiếp tục hét:

- Năm xưa, ngươi sinh sát cơ với chủ nhân ta, truy sát mấy ngàn dặm, suýt nữa ép chúng ta vào tuyệt cảnh... Uy phong ngày đó, sao có thể nghĩ đến kết cục hôm nay?

Hắc Sát lão quỷ thản nhiên cười, không trả lời, xem ra, cũng có chút cứng đầu.

Nhưng, lão Hắc thông qua thuật đọc tâm, đã biết được câu trả lời của hắn:

- Thiên Vũ chi danh, ngày một vang dội, đúng là từng nghĩ quá, sẽ có một ngày bị hắn báo thù...

Ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt như một người ngoài cuộc, im lặng quan sát tất cả, trong lòng cũng cực kỳ bình tĩnh.

Thù hận ngày xưa, từ khoảnh khắc bắt hắn vào Tiên Ngục, đều đã tiêu tán hết.

Với thái độ cứng đầu mà Hắc Sát lão quỷ thể hiện, lão Hắc thân là giám ngục, đương nhiên nhìn không quen.

Bình luận





Chi tiết truyện