chương 10/ 55

_Anh nói cái quái gì vậy? Ai là của anh chứ?-cô tức giận.

_Thì em đó ngốc!-anh cúi xuống búng một cái vào cái trán trắng hồng của cô.

_Ui! Điên à?-cô xoa xoa cái trán đỏ chót của mình.

_Ừ! Điên mới chịu nổi em! Đồ ngốc!-anh nở nụ cười tỏa nắng.

_Anh...anh Huy thích con nhỏ này sao?-Hân từ đâu lên tiếng.

_Ừ! Linh là của anh.-anh bình thản trả lời.

......Tạch....tạch......

_Woa! Thích nha, chưa gì đã đc đại thiếu gia của Lâm Gia để ý rồi! Thua rồi Phong ơi.-Hân trêu chọc.

_Anh lấy cái quyền gì mà nói Linh là của anh?-cậu bây giờ mới lên tiếng.

_Thì không có quyền nhưng rồi sẽ có!-anh vẫn giữ nét bình thản.

_Cứ mơ đi đồ ảo tưởng! Bà đây sẽ không bao giờ thuộc về người như anh đâu.-cô hì mũi rồi nắm tay Nhi Như dắt đi.

Hắn điên à? Nghĩ sao vậy chứ, nguy to nguy to rồi. Hắn nổi tiếng hơn hẳn Phong, dính vào hắn chắc chắn cô sẽ chết. Chuyện cũ chưa nguôi chuyện mới lại thi nhau tìm đến. Sao không buông tha cô ra dùm cái.

Chuyện cô lo đã xảy ra nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy. Cô ăn nói sao đây? Rối quá đi.

_Linh! Chuyện là thế nào?-Nhi quay qua lay tay cô.

_Thì là...............- cô kể lại lúc lên phòng hội học sinh.

_Sao gan vậy má? Đụng đến Huy là ôi thôi rồi, ảnh sẽ tìm mọi cách để bà thua một cách thảm hại luôn đó!-Nhi cốc đầu cô.

_Au..đau nha! Bà đây chịu thua à? Mơ nhé con.-cô híp mắt suy nghĩ.

_Haizzz....làm hết hồn!-Như im lặng nãy giờ mới cất tiếng.

_Sao..sao chứ?-cô quay qua.

_Thì là...Như nhà ta để ý anh Khải Huy mấy năm nay rồi á mà!-Nhi cười hí hí.

_Chị Nhi kì nha!-Như đỏ mặt quay đi chỗ khác.

_Ui ui ui! Vậy mà giấu bấy lâu nay nha! Phạt nặng!-cô quay qua nhìn Như vẻ nghi ngờ.

_Okay! Một chầu kem!-Như quay qua cười hớn hở.

_Không! MỘT NGÀY SHOPPING!-cô và Nhi đồng thanh.

_What? Tiền của tui!-Như ngước mắt lên trời than vãn.

_Lớn rồi cũng phải phạt theo kiểu người lớn chứ!-Nhi cười rồi quay qua đập tay với cô.

Một buổi học cũng trôi qua. Cô uể oải gấp tập vào balo đứng dậy đi về.

_Oa....mệt quá!-cô ngáp một cái rõ dài rồi tung tăng đi xuống bãi xe.

$$$

_Linh!- anh gọi cô.

_What happened? - cô làm mặt ngầu.

_Em rảnh không?-anh ôn nhu.

_Không!-cô lạnh lùng.

_Không hay có gì cũng vậy! Em vẫn phải đi với tôi!-anh rút tay khỏi túi quần rồi nắm tay cô lôi đi.

_Bỏ ra! Hôm nay ba mẹ tôi đi công tác về rồi nên tôi phải có mặt ở nhà.-cô níu tay anh.

_Tôi xin phép bác Thành rồi! Đi đến chiều cũng được!-anh quay qua cười đểu với cô.

_Nhưng Phong đang đợi tôi!

_Cứ vào xe đi! Nói nhiều quá.-anh quẳng cô vào xe như quăng cái balo rồi phóng vụt đi.

///

Cậu bên đây đã đợi cô hơn 20' thì có một tin nhắn qua điện thoại cậu.

_{Về đi nhé! Tớ có việc nên đi trước. Cảm ơn vì ở bên tớ 3 ngày qua. Ba mẹ tớ về rồi., cậu về nhà cậu luôn đi nhé.}

_Đi đâu vậy?-cậu phóng xe về nhà cô. Sau khi đỗ vào gara thì cậu cũng mở cửa đi về nhà cậu. Dù sao ba hôm nay cậu cũng không bước chân vào nhà rồi còn gì.

***

Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cậu khi bước vào nhà là anh Hoàng đang nằm chễm chệ trên chiếc ghế salon giữa phòng khách, kế bên là Trúc Mai-hôn thê của Hoàng.

_Ba ngày rồi nha em trai!-Hoàng thấy Phong thì bật cười.

_Rồi sao?-cậu lạnh lùng.

_Em thua rồi! Em thua anh Huy rồi nhóc à!-Mai cười.

_Thua gì chứ?-cậu khó hiểu.

_Thì Khải Huy đã thừa nhận Băng Linh là người yêu của nó. Còn có bài báo đưa tin Linh bước vào xe của Huy khi về nữa kìa.-Hoàng chỉ vào màn hình tivi.

_Vậy ra là đi với tên đó à?-cậu cười đểu đau khổ rồi bước một mạch lên phòng.

Sao cô có thể làm vậy với cậu, bảo cậu về trước để đi với tên đó à? Không đâu, chắc là có sự hiểu nhầm gì ở đây thôi. Không sao đâu, cô thích cậu mà. Đúng vậy mà, không được nghĩ nhiều.

&&&

_Anh đưa tôi đi đâu thế hả?-cô ngồi trên xe mà bực mình.

_Đi chụp hình!-anh bình thản.

_Gì chứ? Hình..hình gì cơ?-cô hoảng.

_Tạp chí Rainbow đang thiếu người mẫu nữ nên cô sẽ thay thế!-anh vẫn giữ chất giọng ngàn năm ấy.

_Nhưng mà tôi...tôi có biết gì là làm người mẫu đâu. Nhưng ít ra anh phải hỏi rằng tôi có đồng ý hay không chứ!-cô nghênh mặt.

_Từ giờ em phải làm theo tất cả những gì tôi yêu cầu trong 3 tháng. Nếu không thì toàn thế giới này sẽ biết em đã làm gì với một vị thần tượng quốc dân đấy. Các FC của tôi sẽ không tha thứ cho em đâu. Và còn bố tôi, em nghĩ ông ấy sẽ để yên cho con nhỏ mà dám tát con trai bé bỏng của ông ấy à?-anh quay qua lắc đầu với cô.

_Nhưng...nhưng mà...-cô ngập ngừng.

_Không nhưng nhị gì hết!-anh dứt khoát rồi đạp một mạch đến tòa soạn.

Tại phòng chụp hình của tòa soạn.

_Chị Min, có người mẫu nữ cho chị rồi đây!-anh nắm tay cô dắt đến bên một người con gái khá cuốn hút.

_Woa...công khai nhanh vậy ta! Cô bé đáng yêu lắm!-chị Min quét mắt một lượt rồi nói.

_Chị biết rồi ạ! Người của công chúng khổ thật đấy.-anh tỏ vẻ mệt mỏi nhưng trong lòng không khỏi vui sướng.

_Cái thằng này, đi thay đồ đi rồi chụp sớm về sớm nè.-Min hối anh.

_Nhưng tháng này sẽ chụp về chủ đề gì đây chị?-anh hỏi tiếp.

_À! Chủ đề Sexy Love(Tình yêu quyến rũ)!-Min lựa đồ cho cả hai và trả lời.

_Oh! Cảm ơn chị.-anh nhận lấy đồ trên tay chị Min rồi bước đi. Cô nãy giờ đứng như trời trồng. Cái gì chứ? Sexy Love à...chết cô thiệt rồi!

_Đây...em đi thay đồ rồi ra mấy chị sẽ trang điểm và làm tóc cho em.- Min đưa đồ cho cô rồi nói. Cô chỉ cầm lấy rồi gật gật đầu.

Cái gì thế này? Chỉ là một chiếc áo sơmi màu hồng dài chưa đến nửa đùi và chiếc quần sọt sát lên trên màu đen. Sao mà được đây, ghê thế này mà bắt mặc chụp hình thiệc à.

Cô lấy hết can đảm bước ra ngoài, anh đang ngồi trên chiếc ghế để họ làm tóc. Anh mặc cũng chiếc áo sơmi hồng đó nhưng không gài hai nút trên. Chiếc quần cũng màu đen ngắn đến đầu gối. Nhìn anh thật phong độ. Ai như cô!

_Em xong rồi à? Ra đây làm tóc nè.-Min ngoắc cô lại chiếc ghế gần đó.

_Body em chuẩn thiệc đó nha! Mặc rất hợp còn tôn lên đường cong nữa chứ.-chị Min cười tươi nhìn sang anh nhưng anh vẫn bình thản. Ánh mắt chẳng thay đổi gì.

Sau 45' thì cũng đã xong khâu chuẩn bị. Mái tóc cô được thắt bím một nửa và tạo kiểu hoa hồng trên đầu. Phần tóc dưới nhuộm màu nâu đỏ rất nổi bật. Gương mặt trang điểm nhẹ nhằm tôn lên sự sắc sảo của cô.

Còn anh, mái tóc nhuộm màu nâu đỏ nhưng được tạo kiểu dựng lên rất soái ca à nha.

_Được rồi! Chúng ta bắt đầu nhé.-Min vỗ vỗ tay ra hiệu.

Cảnh đầu tiên là trên một chiếc ghế sofa mang đậm chất quý tộc và nhiệm vụ của hai người là phải thể hiện tình yêu của mình sao cho thật quyến rũ.

Vì là một người mẫu khá nổi tiếng nên anh rất thành thạo hạ thấp người mình và áp sát mặt vào cô. Còn cô đây là lần đầu tiên chụp hình như vậy, ngại chết được nên cô chẳng diễn giống là mấy nhưng tạm ổn.

Đến cảnh thứ hai là trên một chiếc xích đu trắng. Anh bỗng hạ miệng mình lại gần tai cô.

_Cô mà không diễn đạt tôi sẽ tăng thời hạn lên đấy. Quên con người Đại Băng Linh đi, bây giờ cô sẽ là một cô gái đang yêu nồng cháy hiểu chưa!-anh gằn giọng. Cô gật gật đầu.

Đúng thật là lần này cô trông thoải mái và có vẻ thành thạo hơn trong từng cử chỉ nét mặt hay ánh mắt. Cũng không còn ngại ngùng khi tiếp xúc khá gần gũi.

_Okay, okay! Đây là bức cuối nên hãy hôn đi! Sẽ nhanh thôi.-Min nói.

Chết chắc rồi chết chắc rồi! Nụ hôn đầu của cô mà, sao lại để tên này cướp mất chứ. Không được không được.

Anh từ từ hạ mình xuống thì cô nhích người ra, anh hạ thì cô nhích ra biết bao nhiêu lần nên làm anh cáu.

_Ngồi im! Nhanh rồi về.-giọng anh lạnh lùng.

Anh hạ đầu xuống, cô chỉ biết ngồi im. Anh nghiêng đầu qua để máy không thấy sắc mặt cô đang nóng bừng bừng, hai tay đang vào nhau và thế là:*KISS*

Cô muốn khóc thiệc chứ, first kiss của cô mà. Không chịu đâu! Cô làm mặt lạnh lùng cho đến khi về đến nhà.

_Em cứ ở nhà! Sáng mai tôi sẽ đến đón em đi học. Cấm bàn cãi!-anh nói rồi đạp ga chạy đi.

Cô không thèm quan tâm mà mở cửa chạy vào nhà. Ba mẹ cô chắc lên công ty rồi, điều trước tiên cô làm là kiếm gì ăn đã. Đói quá!

End Chap

Bình luận





Chi tiết truyện