Lúc ta tỉnh dậy đã thấy nằm trong Thiên Viên các, Phượng Âm lạnh lùng ngồi bên cạnh. Thấy ta tỉnh, nàng thở dài một hơi, mở miệng muốn nói nhưng cuối cùng chỉ chốt lại được một câu:
- Tỷ nghỉ ngơi cho khoẻ đi.
Nói rồi đứng dậy đi mất. Ta biết nàng giận nhưng cũng đành thôi. Nàng cũng không thể giết ta được.
Tiếng bước chân vang lên, Kính Thiên bước vào. Ta chán nản nhìn lên đỉnh giường, không lên tiếng.
Hắn rót một ly trà mang qua, nói:
- Nàng uống chút nước đi.
Ta làm như không nghe, vẫn nhìn lên trần nhà. Kính Thiên hơi thở dài. Hắn ngồi xuống giường, đỡ ta lên, nói:
- Nàng vẫn giận sao?
Ta nhìn hắn, đây là lần đầu tiên chúng ta nhìn nhau như vậy kể từ khi ta mất đi hài tử. Kính Thiên vẫn nhìn ta, trong mắt hắn có chút bi thương. Đôi mắt ngày nào trong sáng như thế, nay chỉ còn nhuốm màu bi thương.
Dựa vào gối, ta không trả lời mà uống ngụm nước hắn đưa. Kính Thiên nói:
- Ta nghĩ nàng sẽ lập Hàn Niệm Chi làm phu quân.
Ta lắc đầu:
- Ta từng thề đời này chỉ có một mình ngươi là phu quân, có lập phu thị cũng qua ý kiến ngươi. Hơn nữa, ta với Hàn Niệm Chi là không thể. Thân phận hắn thế nào, ta rõ ràng. Chúng ta từ đầu không có gì.
Kính Thiên cúi đầu xuống không nói. Ta hỏi hắn:
- Ngươi làm sao vậy? Sao tự nhiên lại nghĩ thế?
Hắn vẫn cúi đầu:
- Chuyện ở núi Thất Nghịch, rồi chuyện của hài tử, tất cả đều là tại ta mà ra. Nếu ta không đến gặp phụ thân, nàng cũng vì thế mà mệt nhọc cưỡi ngựa, còn phải chứng kiến…
Ta nắm lấy tay hắn:
- Núi Thất Nghịch không phải lỗi của ngươi, chúng ta đều không ngờ phò mã lại làm thế. Còn hài tử, là tại ta không chú ý…
Thân thể của ta không thể mang thai. Dù không đến núi Thất Nghịch thì cũng không thể sinh nó ra…
Kính Thiên ôm chặt ta, vùi mặt vào vai, giọng hắn khàn đi:
- A Dương, xin lỗi! Là ta có lỗi với nàng!
Ta giật mình, vết thương bị động vào nhưng ta không thấy đau. Hơi ấm từ người Kính Thiên xoa dịu đi tất cả. Vòng tay ôm lấy hắn, siết chặt. Ta cắn chặt môi không cho mình khóc, là lỗi của ta nhưng hắn lại không một lời trách móc.
Tại sao?
Bình luận
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1