Khi tỉnh dậy, ta đã ở trong Tĩnh Thần cung, Tĩnh phụ thân đang bón thuốc cho ta.
- Phụ… thân!
Người hơi giật mình. Chỉ một thoáng thôi nhưng ta thấy ánh mắt người có gì đó không bình thường.
- Âm nhi, con tỉnh rồi?
Ta thử ngồi dậy. Không có gì cản trở, sức lực của ta không còn yếu như
lúc trước nữa. Một thoáng thì ta nhớ ra mình đang trong căn phòng có ghế rồng. Ta hỏi:
- Phụ thân, lễ trưởng thành thế nào? Con có qua không?
Tĩnh phụ thân gật đầu. Ta chưa kịp vui mừng liền nhớ đến Phượng Dương.
- A Dương thế nào? Nàng có qua không?
- Con và Nhật Lương đều qua. Con được làm Thái tử còn Nhật Lương là Định Quốc tướng quân. Nàng ấy đã đến Hoả Hương học tập rồi.
Ta không tin vào tai mình. Hoả Hương là địa phận rối loạn nhất Nghi
quốc. Không chỉ thuỷ quái thường xuyên xuất hiện mà hàng năm, hải tặc
cũng luôn tới đây quấy rối. Dù có trọng binh nhưng ở Hoả Hương không một ngày bình yên, luôn có chiến tranh xảy ra. Nơi đó, ngoài binh lính thì
không còn bất cứ người dân nào. Ta không hiểu được Phượng Dương làm sao
có thể sống ở đó? Nàng mới có tám tuổi, hơn nữa đang bị thương nặng như
thế…
****
Mọi việc vẫn giống như bình thường nhưng bên cạnh ta thiếu đi một Phượng Dương. Khi ta đi học, các tỷ tỷ ngoài mặt thì hành lễ nhưng ta biết, họ rất ghét ta.
Trong lễ trưởng thành, Nhị tỷ Phượng Bích và Ngũ tỷ Phượng Kim đã chết.
Tam tỷ Phượng Phi đột nhiên phát điên. Chỉ có Tứ tỷ Phượng Thành được
chọn làm nữ tế, là người sẽ thay thế Quốc sư trong tương lai, tỷ ấy đã
đến núi Thất Nghịch để tu luyện. Đại tỷ Phượng Ngưng và lục tỷ Phượng
Ngoã còn sống. Họ sẽ thay thế cho Phượng Dương hoặc Phượng Thành nếu hai người họ có chết đi.
- Tham kiến thái tử.
Lại một vị phu tử lạ mặt. Từ ngày trở thành thái tử, không những việc
học của ta nhiều hơn mà thời gian ở bên Mẫu hoàng cũng nhiều hơn. Mọi
chuyện cũng thông suốt hơn nhiều.
Trong lễ trưởng thành đó, không chỉ tìm ra miếu phượng hoàng mà còn phải vào được những căn phòng kia. Căn phòng ở giữa, chính là căn phòng ta
vào, là nơi lưu giữ ngọc tỷ và ngai vàng, chỉ có đế vương mới có tư cách bước vào. Căn phòng chỉ mở ra với người có khả năng làm hoàng đế và
đóng lại khi người đó đã vào trong. Căn phòng ngoài cùng bên trái là
Tướng phòng, công chúa vào bên trong phải rút được thanh kiếm Trấn Quốc
mới được công nhận. Căn phòng bên phải là Thù phòng, người vào bên trong phải hít một loại hương liệu, chủ yếu là kiểm tra định lực của người
được chọn. Phượng Phi phát điên cũng do loại hương này.
Những phu tử đang dạy ta đây, đều là công tử của các vương hầu, tướng
quân. Họ sắp xếp dạy học cho ta là giả, muốn trở thành phu thị của ta
mới là thật. Trước kia, ta chỉ là một công chúa không được yêu thương,
không một kẻ nào ngó ngàng đến ta, thậm chí một cung tỳ nho nhỏ cũng dám khinh thường ta. Nhưng hôm nay, tất cả mọi người đều cúi đầu trước ta,
không kẻ nào dám nhìn ta giống lúc trước.
Nhưng… ta không vui. Một chút cũng không vui.
Ta không muốn tiếp tục nghe bọn họ nói linh tinh. Ta đứng dậy đi ra
ngoài, không một kẻ nào dám cản ta. Trước kia, phu tử có thể phạt ta
quỳ. Nhưng hôm nay, không còn kẻ nào ra lệnh cho ta được nữa.
Ta đến Thiên Viên các, nơi ở trước đây của Phượng Dương. Cách đây mấy
hôm ta mới biết còn một đường khác đến đây mà không cần vào Nhữ Tê cung
của Phượng quân. Phụ thân ta, Phượng quân của Nghi quốc Hạ Nghinh ngay
hôm Phượng Dương lên đường đi Hoả Hương đột nhiên mắc bệnh qua đời. Mẫu
hoàng ra lệnh để quốc tang ba ngày. Quả nhiên là phu thê tình thâm!
Nhữ Tê cung bây giờ vắng lặng, toàn cung phủ một màu trắng tang tóc,
nhìn rất nhức mắt. Mỗi lần đi ngang qua, tâm trạng của ta lại kém hơn
nhiều.
Kính Thiên đang chăm sóc Tiểu Bảo, con ngựa mà Phượng Dương tặng ta. Cả
cung điện rộng lớn này, thứ duy nhất gợi nhớ về Phượng Dương chỉ có một
người một ngựa trước mặt.
Kính Thiên thấy ta, hắn quy củ hành lễ.
Kính Thiên có gương mặt không tồi, so với các phu tử của ta cũng không
thua kém chút nào, nhưng ở hắn không có sự ôn hoà của quý công tử mà có
nét cứng rắn hơn. Kính Thiên cũng rất ít nói, hắn chỉ tận tuỵ làm việc
mà không nói nhiều, cũng không yêu cầu nhiều.
- Kính Thiên, có dự định gì không?
- ...
- Có muốn trở thành phu thị của ta không?
Hắn cúi đầu, một khắc sau lại ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt kiên quyết:
- Thái tử tha tội!
Có gì để tha tội chứ?
Ta vuốt ve Tiểu Bảo. Nó giậm giậm chân làm nũng với ta.
- Tỷ ấy… có thể sẽ không về...
- ...
Kính Thiên không nói. Cả ta và hắn đều biết, Định Quốc tướng quân của
Nghi quốc có ý nghĩa gì. Nghi quốc dựng nước hơn ngàn năm, chưa từng có
một công chúa nào trở thành Định Quốc tướng quân mà có thể sống quá hai
năm, tất cả đều chết trên chiến trường.
Định quốc tướng quân gì chứ? Là tử tội thì đúng hơn.
- Ngày mai ta sẽ xin chiếu chỉ phong ngươi làm phu thị của Phượng Dương, Thiên Viên các này sẽ ban cho Định Quốc tướng quân.
- Đa tạ Thái tử!
Ta không hiểu hắn đa tạ cái gì? Nếu hắn biết Phượng Dương vì nhường vị
trí Thái tử này cho ta mà trở thành Định Quốc Tướng quân, hắn có hận ta
không?
Trong cung cấm rộng lớn này, ta luôn cảm giác không nơi nào dành cho ta.
Bình luận
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 2
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 1