“Ai không nhận ra cô a, tôi dám nói người trong quân khu chúng tôi đều biết cô, toàn bộ đội chí ít có 1/3 người đều biết cô, cô không phải là con dâu nhỏ của tham mưu trưởng của quân khu chúng tôi sao?”
Tô Noãn nhất thời mờ mịt, nghi hoặc nhìn vị quan quân này, cho dù là có nghe nói tới xì căng đan, nhìn thấy ảnh chụp trên báo chí, cũng không thể lập tức liền nhận ra cô, quân nhân có mắt nhìn rất tốt, nhưng chưa từng nghe qua nhãn lực cũng tốt như vậy.
Quan quân nhìn bộ dạng vô cùng buồn bực của Tô Noãn, cười cười, nói chuyện với lính gác cửa, liền chủ động yêu cầu dẫn Tô Noãn vào, Tô Noãn không có cự tuyệt cơ hội tốt như vậy, khoát túi xách lên, gắt gao đuổi theo.
Tô Noãn đi theo rẽ vào một khúc quanh, liền nhìn thấy doanh trại to lớn cùng chiếc xe chiến thuật, xe công trình và xe vận tải đỗ chỉnh tề bên cạnh, đều có cùng màu ô liu, nhìn qua khí thế to lớn mạnh mẽ.
Thỉnh thoảng còn có quân nhân một thân cao lớn mặc đồ rằn ri đi ngang qua, tự nhiên cũng không còn keo kiệt nhìn về phía Tô Noãn vài lần, Tô Noãn xấu hổ mím chặt môi, cô tuyệt không cho rằng mị lực của mình bắn ra bốn phía, mê đảo một đám binh lính.
Quan quân đi một bên dẫn đường cười ha ha nhìn Tô Noãn quẩn bách, vô cùng khéo hiểu lòng người quan tâm: “Có phải cô tò mò tại sao có nhiều người nhìn cô như vậy hay không?”
Tô Noãn khẽ trợn to đôi mắt phượng hẹp dài, ánh mắt trong suốt vô cùng tò mò, nhưng không có vội vàng bắt lấy người ta hỏi, quan quân cười cười, dừng bước lại, bỗng nhiên nâng tay chỉ về một phía: “Ảnh chụp được dán nhiều như vậy, cô nói xem chúng tôi ở đây còn có ai có thể không nhận ra cô chứ?”
Ánh mắt Tô Noãn hướng thẳng về phía trước, theo ngón tay của quan quân quay đầu nhìn lại, là hình ảnh phóng đại được thông báo bên cửa, bên cạnh còn có vài tấm ảnh nhỏ, Tô Noãn thấy không rõ lắm, nheo mắt lại đồng thời bước tới hai bước.
Bên trên cửa sổ cũ kỹ dán thông báo vốn nghiêm túc, rành rành là vài tấm hình, trong tấm hình là người Tô Noãn tự nhiên quen thuộc, không phải là hình ảnh cô cùng Lục Cảnh Hoằng tay cầm tay lộ ra nhẫn cưới hay sao.
Cô tiếp tục nhìn xuống phía dưới bức ảnh nhìn thấy một cái tiêu đề: trai tài gái sắc, tình yêu đầu tiên.
Tám chữ mạnh mẽ có lực, mỗi một nét bút đều nói lên hết tâm tình thoải mái của người viết, Tô Noãn nhìn mấy chữ kia, nội tâm lặng lẽ kêu rên, bưng trán nhất thời im lặng, thậm chí cô còn nhìn thấy phía dưới một bài tuyên bố khác: Về việc chính uỷ Thẩm Mậu Xí nói xấu con trai của tham mưu trưởng Lục Tranh Vanh tiến hành xin lỗi, đặc biệt thông báo thanh minh ở đây?
“Có phải cảm thấy rất giật mình không, nói thật chúng tôi lúc đó đột nhiên nhìn thấy cái này cũng kinh ngạc không ngừng, bu quanh ở đây xem ước chừng hơn nửa canh giờ.”
Tô Noãn không biết nên trả lời câu hỏi như thế nào, cũng lấy tay không để lại dấu vết che từ lỗ mũi xuống, tên quan quân kia cũng đi đến bên cạnh cô, ngẩng đầu hứng thú nhìn mấy tấm ảnh kia.
“Trong quân đội các anh cho phép dán ảnh như vậy sao? Tôi cho là ban thanh tra kỷ luật nhìn thấy hẳn là sẽ phải xé đi, sau đó xử phạt người dán ảnh bậy bạ, từ việc này cho thấy, người này quả là không thành thục.”
Tô Noãn rốt cuộc nhịn không được oán hận, ngữ khí có chút nghiến răng nghiến lợi, quan quân chỉ là đưa tay nắm thành quyền, đặt ở bên miệng cười khụ một tiếng, hai cánh tay khoanh lại, hồi phục quan sát Tô Noãn: “Trong bộ đội này cũng chú ý tới khái niệm bỏ cũ lập mới, đến nỗi ảnh chụp này ban thanh tra kỷ luật cũng mặc kệ, cũng phải xem là ai dán lên, quy cũ là chết, thuận người là sống, khó có được trường hợp ngoại lệ làm cho cuộc sống bình thản của chúng tôi gia tăng niềm vui.”
Tô Noãn nhìn vị quan quân tràn đầy cảm khái bên cạnh này, chú ý tới phù hiệu đeo tay trên quân trang của anh ta, chức vụ chính là cấp bậc thiếu tá, Tô Noãn không hiểu rõ lắm chuyện trong quân đội, nhưng cũng đoán được vị quan quân dẫn đường giúp mình này chức vụ không thấp.
Chú ý thấy ánh mắt đánh giá của Tô Noãn, quan quân nhìn về phía Tô Noãn, ha ha nói: “Thời gian không còn sớm, tôi còn dẫn cô đi tìm người, nếu để cho các người không gặp nhau, tôi thế nhưng không đúng rồi.”
Tô Noãn gật gật đầu, lên tiếng “Được”, rồi đi theo vào trong, nhưng mà đi tới một nữa vị quan quân tốt bụng này lại tạm thời bị có việc gọi đi, trước khi đi anh cũng không quên chỉ đường cho Tô Noãn: “Đi thẳng theo con đường này, đến một ngã ba quẹo phải cô sẽ thấy một toà nhà, Cù phó tổng tham mưu trưởng hẳn là đang ở đó.”
“Cám ơn.”
Tô Noãn cùng quan quân tạm biệt liền đi thẳng về phía trước, khi đi ngang qua một cái sân thể dục thì cô nhìn thấy binh lính đang tập luyện, hình ảnh những anh hùng kiên cường bất khuất kia làm cô nhịn không được đưa tay lấy máy ảnh trong túi xách ra, muốn chụp những hình ảnh tràn đầy dã tính cùng chính trực kia.
Tô Noãn nheo lại một con mắt, một con mắt khác nhìn ống kính, vừa định ấn xuống nút bấm, trước ống kính đột nhiên tối sầm, chặn lại góc độ chuẩn phong cảnh sân thể dục mà cô đã lấy, tiếp theo bên tai vang lên thanh âm cương trực công chính: “Đồng chí, thật ngại, chúng tôi không cho phép chụp hình ở đây.”
Phản ứng đầu tiên của Tô Noãn chính là đem máy ảnh nắm chắc, hướng vào trong lòng giấu đi, ngẩng đầu nhìn chiến sĩ còn trẻ tuổi trước mắt, ngượng ngập cười một chút: “Tôi không biết có quy định này, ngại quá.”
Tô Noãn nói xong liền định chạy lấy người, vị chiến sĩ trẻ kia bỗng nhiên giống như tỉnh ngộ nga một tiếng, hai bước đuổi theo Tô Noãn, trên khuôn mặt đen là vui mừng mà lịch sự cười, thật ra khiến cho Tô Noãn hiểu nhìn chằm chằm cậu ta.
“Hắc! Đồng chí, tại sao cô không nói cô là con dâu của Lục tham mưu trưởng, trách tôi không có liếc mắt một cái liền nhận ra, cô muốn chụp thì cứ chụp đi, bất quá đừng đem những ảnh chụp này lưu truyền ra ngoài thôi.”
“Hả?”
Tô Noãn kinh ngạc khẽ nhếch miệng, rõ ràng tiêu hoá không được lời chiến sĩ nói, con dâu Lục tham mưu trưởng? Cô giơ lên một ngón tay, chỉ vào chính mình, thử dò xét hỏi: “Con dâu Lục tham mưu trưởng? Cậu nhận lầm người rồi.”
“Làm sao có thể nhận lầm chứ, cô không phải là thiên kiêm của Cù phó tổng tham mưu trưởng sao, con dâu nhỏ của Lục tham mưu trưởng của quân khu chúng tôi nha, kìa, tấm hình bên kia cũng viết rành rành ra đấy!”
Vị chiến sĩ trẻ có chút nóng nảy, vì chứng minh lời nói của mình là thật, dùng cằm chỉ chỉ thông báo bên cửa sổ xa xa, một đôi mắt sắc bén sau nhiều năm huấn luyện nhìn chằm chằm Tô Noãn: “Cô tới tìm Lục tham mưu trưởng sao? Nếu không, tôi dẫn đường giúp cô.”
Nhìn vị chiến sĩ trẻ tinh thần nhiệt tình, Tô Noãn thật lo lắng anh ta thực sự dẫn mình tới trước mặt Lục tham mưu trưởng, không cần phải đi suy đoán nhiều, cô đã hiểu Lục tham mưu trưởng chính là ba của Lục Cảnh Hoằng.
Cô còn chưa có chuẩn bị tốt đi đối mặt với gia trưởng Lục gia, còn lại là đang nháo nhào xảy ra vụ truyền miệng xì căng đan lớn như vậy, cô nghĩ, không chừng Lục tham mưu trưởng cũng rất không mong đợi nhìn thấy người phụ nữ đã huỷ đi danh dự của con ông là cô đây.
“Không cần, tôi chợt nhớ ra có chút chuyện muốn làm, tôi đi trước đây, tạm biệt.”
Tô Noãn một phen tìm từ uyển chuyển từ chối, sau đó cũng không quay đầu lại tuỳ ý tìm con đường khác đi, vừa bước đi nhanh vừa từ trong túi xách lấy ra cái mũ đội ở trên đầu, che hơn phân nửa khuôn mặt.
Ước chừng đi được một lát, xác định phía sau không có ai đi theo, Tô Noãn mới thay đổi bước chân, sau đó nhẹ nhàng thở ra, muốn đem máy ảnh bỏ vào trong túi xách, lại trong lúc vô tình nhìn thấy đôi chim uyên ương trong hồ nhân tạo ven đường.
Cô lớn như vậy, trừ bỏ trên ti vi, vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy hình dáng thật sự của chim uyên ương, thuận tiện giơ máy ảnh lên trước mặt, rồi lại nghe được một đạo thanh âm già nua đã có lực: “Cô đang ở đây chụp ảnh những đôi chim uyên ương này sao?”
Thanh âm nghe vào có chút không giận tự nhiên có sức chấn động, điều này làm cho Tô Noãn sợ tới mức thiếu chút nữa ném máy ảnh trong tay xuống, cô cảm giác mình đã bị quản sự phát hiện, bộ dáng nháy mắt cứng lại, hơn nữa nhanh chóng nhảy qua bên cạnh một bước.
Đang cầm máy chụp quý báu, Tô Noãn vẻ mặt địa phương nhìn lại, bên cạnh chỗ đứng vừa rồi của cô, có một lão già hai tay khoác sau lưng mặc áo ba đờ xuy quân đội cũng đang nghi hoặc nhìn sắc mặt tái nhợt của cô.
Một đôi mắt tinh nhuệ của lão già quan sát Tô Noãn một chút, trên khuôn mặt kiên cường ngăm đen, là vẻ mặt tuỳ ý, tầm mắt tự động liếc về phía máy ảnh bảo bối trong tay Tô Noãn, hoàn toàn không có hù được người tự giác xin lỗi.
Tô Noãn tiếp nhận lão già nhìn chằm chằm vào máy ảnh của cô không thả, trong lòng cả kinh, hiểu rõ, vội ôm vào cười xin lỗi làm lành: “Rất xin lỗi, con biết nơi này không cho chụp hình lung tung, nhưng con chỉ muốn chụp chim uyên ương, không muốn chụp người, nếu ông không tin, có thể tới nhìn màn hình một chút.”
Tô Noãn nói lời này là vì bất quá chứng minh trong sạch của mình, như thế nào cũng không nghĩ tới vị lão già tóc trắng xoá nhìn qua nghiêm túc này sẽ thật sự thong thả đi tới, sau đó ghé đầu vào xem máy chụp hình của cô, nhìn thấy cô giật mình sững sờ, nhíu mày: “Không phải cho ta xem sao? Sao còn dùng tay che đậy, chẳng lẽ cô thật sự chính là kẻ địch trà trộn vào trong quân đội của chúng tôi, đến đánh cắp quân sự bí mật của chúng tôi?”
Tô Noãn đối mặt với lão già trừng lớn con mắt như hổ này, dở khóc dở cười, cô còn chưa có khả năng trở thành đặc vụ, đi đánh cắp cơ mật đâu, trong lòng ngẫm nghĩ, vẫn là không tình nguyện giao ra máy ảnh trên tay.
Rất ít nhiếp ảnh gia nguyện ý đem máy ảnh của mình cho người khác mượn chơi, Tô Noãn nhìn lão già vẻ mặt mới lạ trên dưới trái phải lăn qua lộn lại ngắm nghía máy ảnh của cô, mở miệng muốn dạy ông cách chụp thế nào, lại bị lão già trợn mắt: “Thế nào, lo lắng tôi làm hư máy ảnh của cô sao? Tôi không phải là con báo đất (quê mùa) cái gì cũng đều không hiểu, chỉ là nhìn thấy vật mới lạ này của cô nên muốn xem, cô bé, sao lại nhỏ mọn như vậy.”
“Con…”
Tô Noãn có dũng khí ngậm bồ hòn làm ngọt, có nổi khổ nói không nên lời cảm giác vô lực, lão già hiên ngang cầm lấy máy ảnh của cô hưng trí nghiên cứu một lúc lâu, không có ý trả lại.
Tô Noãn đã bỏ đi ý khuyên nhủ, chỉ cần cô vừa có xu thế mở miệng, lão già dường như liền có cảm ứng, ngẩng đầu trừng mắt liếc cô một cái, Tô Noãn liền ấm ức ngậm miệng lại, cô ngoan ngoãn đứng ở một bên, trong lòng mặc niệm: tôn trọng người già.
Một lúc lâu, lão già mới chậm rãi đem máy ảnh trả lại cho Tô Noãn, Tô Noãn âm thầm thở phào một cái, rất nhanh đón lấy, sợ lão già lại đổi ý, mà lão già chỉ là rũ xuống tròng mắt, thỉnh thoảng nghía máy ảnh của cô một cái.
“Kỹ thuật chụp ảnh của cô thế nào? Là chuyên nghiệp, hay là nghiệp dư chơi đùa một chút?”
Tô Noãn lau chùi ống kính, nghe thấy câu hỏi của lão già, liền lễ phép trả lời ngay: “Con đã tốt nghiệp khoá chụp ảnh chuyên nghiệp, không thể nói là rất chuyên nghiệp, nhưng so với nghiệp dư khá hơn một chút.”
Lão già nghe xong lời này, mày rậm nhướng lên, hai tay chấp ra phía sau lưng, tư thế đang đứng xoay người ngẩng đầu ưỡn ngực ra, nhưng chỉ cần nhìn kỹ, có thể phát hiện khoé mắt dư quang của ông vẫn luôn dừng ở máy ảnh trong tay Tô Noãn.
“Lại nói, lâu rồi con cũng không có chụp hình, cũng không biết có còn chụp đẹp như trước hay không nữa.”
Bình luận
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1