Lúc An Minh Hiên đẩy cửa vào, Kỳ Hạ đang dùng một miếng vải lau sạch vết máu dính trên thân kiếm của nàng.
An Minh Hiên lặng đi một chút, Kỳ Hạ cầm kiếm lên hướng An Minh Hiên chạy tới. An Minh Hiên cuống quýt lui về phía sau, kinh ngạc nói: “Kỳ Hạ ngươi muốn làm gì? Gia đối với ngươi không tệ mà!”
Kỳ Hạ lúc này mới nhớ tới chính mình đang cầm kiếm, vội vàng thu hồi lại, đặt ở một bên, hờn dỗi nói một câu: “Gia,ngươi nghĩ đi đâu đó. Kỳ Hạ đây là nhìn thấy ngài nên cao hứng thôi mà.”
An Minh Hiên không khỏi vã mồ hôi hột, vạn nhất nàng không dừng lại kịp,thì một kiếm kia đã đâm đến rồi, bây giờ làm sao đây? Quên đi, hay là tìm Mộ Thu vậy.
Kỳ Hạ thấy An Minh Hiên không để ý tới mình, bĩu môi nói: “Gia đang suy nghĩ cái gì vậy, không thèm để ý tới người ta.”
An Minh Hiên chần chờ một chút nói: “Không có gì, Kỳ Hạ ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi. Gia đi.”
“Vương gia! Vương gia!” Kỳ Hạ liên tục kêu gọi, nhưng là An Minh Hiên càng chạy càng xa. Kỳ Hạ ảo não, gia,ta chỉ là đang làm nũng thôi mà, chẳng lẽ ngươi không nhận ra sao?
An Minh Hiên sở dĩ muốn tìm đến Kỳ Hạ để hạ hoả là bởi vì nàng vốn xuất thân ở thanh lâu, Tần Hoài danh kỹ, tự nhiên biết cách hầu hạ nam nhân, nhưng là hắn không nghĩ tới xảy ra tình huống này, cho nên cuối cùng xoay người đi tìm Mộ Thu, cũng là một thanh lâu nữ tử.
Mộ Thu sớm nghe nha hoàn nói, Vương gia từ chỗ Kỳ Hạ chạy trối chết sang chỗ mình, cho nên đã sớm thay y phục, một thân hồng y kiều diễm, lộ ra nửa vai. Nàng vốn đã xinh đẹp, nay phục sức như vậy lại càng thêm quyến rũ. Nàng dựa vào trong lòng An Minh Hiên, nhu thuận mềm mỏng vô cùng.
Thân thể nữ tử cùng nam nhân dĩ nhiên khác biệt rất nhiều, nam nữ hoan ái, vốn là chuyện quá bình thường. Nhưng An Minh Hiên lại cảm giác lúc này ôm Mộ Thu phi thường không được tự nhiên. Mộ Thu dáng người phong vận, da dẻ nõn nà, kinh nghiệm tình ái vô cùng lão luyện, nhưng là đối với những khiêu khích của nàng, An Minh Hiên lại chính là không chút động lòng, nghĩ đến ôm Cảnh Xuân còn tốt hơn. Hắn bị ý nghĩ của chính mình làm cho hoảng sợ, đoạn tụ rồi, ta thật sự là bị đoạn tụ hàn toàn rồi. Nhưng là hắn không muốn thừa nhận, vừa mới thú tám vị nương tử xinh đẹp kiều diễm này, như thế nào có thể không tiến vào nữ sắc, chỉ thích nam tử được chứ?
Hắn không tin, hắn bắt đầu thô bạo hôn nàng. Để lại trên chiếc cổ trắng ngần của nàng một dấu răng, Mộ Thu hờn dỗi liếc hắn một cái.
Một quyền đánh rơi hết đồ vật, đem Mộ Thu đặt lên mặt bàn, cũng không quản đến có ai trông thấy hay không, dùng sức xé tan váy nàng, sau đó phải cởi bỏ nốt cái yếm hồng nhạt của nàng.
Mộ Thu vội vàng cầm tay hắn, thở dốc nói: “Gia, đừng làm ở đây, còn có hạ nhân.”
“Tất cả đều cút hết cho ta!” An Minh Hiên hét lớn một tiếng, tiếp theo dồn đập hôn lên môi của nàng.
Mộ Thu hơi kinh ngạc, nhận thức Vương gia lâu như vậy nàng chưa từng thấy hắn nặng lời như vậy, hôm nay hắn bị làm sao vậy, tính tình lại khó chịu như vậy?
An Minh Hiên một bên hôn nàng, một bên thân thủ kéo cái yếm của nàng xuống.
Thân thể hoàn mỹ của nàng trong phút chốc đã không còn gì che đậy, tiếp đó hắn cũng nhanh chóng thoát hết y phục, ép sát lên thân thể xích loã của Mộ Thu.
Tay hắn chậm rãi trượt xuống dùng sức vuốt ve cái mông trắng nõn của nàng.
Mộ Thu thân thể rất mẫn cảm, liền tạo ra những tiếng rên rỉ hết sức mê hồn.
An Minh Hiên nhân cơ hội đem đầu lưỡi tiến vào miệng nàng,dây dưa nô đùa cùng lưỡi nàng.
Mộ Thu hai tay ôm lấy đầu An Minh Hiên, gắng sức đáp trả nụ hôn của hắn, không kìm được mà thở dốc rên rỉ không ngừng. Nụ hôn trượt dần xuống dưới, ngậm lấy hai đầu ngực nàng sớm đã vươn cao, đầu lưỡi không ngừng đây dưa, hai tay hắn cũng không an phận, trên dưới giáp công, một tay vuốt ve mông nàng, một tay nắn bóp làm ngực nàng liên tục thay hình đổi dạng.
“Ah. . . Uhm uhm. . .” Nàng rên rỉ liên tục, thật sự là làm cho người ta mặt đỏ tía tai.
Hắn lại chuyển đến hai đầu ngực nàng điên cuồng mà hôn, như muốn cắn xé đầu nhũ của nàng, nhéo mông nàng, làm cho hạ thể hai người càng áp sát vào nhau.
Nàng dồn dập hô hấp, làm cho ngực của nàng cũng nhấp nhô di chuyển không ngừng.
Hắn hôn lên tiểu phúc của nàng, rốn, sau đó lại chậm rãi hôn lên môi nàng. Nàng đem thân thể của chính mình nghênh hợp hắn, thắt lưng uốn éo, bầu ngực trắng như tuyết không ngừng nảy lên nảy xuống, tựa hồ là yêu cầu trượng phu của mình thưởng thức chúng.
Bình luận
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1