Thời điểm Hứa Mộ Nhan đưa tiễn người bệnh cuối cùng, sắc trời cũng tối, cô đi tới phòng nghỉ rót chén trà rồi đi đến bên cửa sổ nhìn nơi xa.
Cô lấy tay xoay xoay cổ, giang cánh tay, cô thật sự rất mệt! Không biết là trái tim mệt hay cơ thể mệt mỏi.
Một lúc sau, cô nhìn vào đồng hồ trên cổ tay, đã 7 giờ, cũng nên về nhà, không nhanh 7 giờ 30 là thời gian gia đình dùng cơm, không chừng Bùi Lạp Minh lại lấy lý do này gây khó dễ cô.
Hứa Mộ Nhan đặt chén trà xuống, cởi bỏ áo khoác trắng.
Khi cô ra đến cửa bệnh viện hai chân như bị cao su dính chặt, không thể đi được.
Bởi vì trước mặt cô một chiếc xe thể thao Benz đang dừng ở phía trước, một người đàn ông đứng ở cửa xe tay đút túi quần.
“Chị dâu, chị rốt cuộc tan làm, chị có biết tôi ở đây đợi chị bao lâu rồi không?”
“Lạp Thần, cậu đang làm cái gì vậy? Ngộ nhỡ bị người khác hiểu nhầm thì không hay!”
Cậu ta đang yên đang lành đợi cô làm gì? Chẳng may để cánh nhà báo biết được, tùy ý viết linh tinh làm sao bây giờ?
Cô cũng không muốn mình gánh tội danh cô gái không biết xấu hổ!
“Chị dâu, bây giờ là 7 giờ 5 phút, nếu như chị vẫn không lên xe của tôi mà đi xe điện ngầm, như vậy trước bảy rưỡi chị sẽ không kịp về đến nhà ăn cơm, đến lúc đó e rằng anh trai là người đầu tiên không tha cho chị.”
Rốt cuộc không chịu được cậu ta quấy rầy, Hứa Mộ Nhan đành lên xe của cậu ta, cùng cậu ta về nhà.
“Chị dâu, tôi xem chị không phải là một cô gái xấu, không bằng như vậy đi, tôi cũng không chê chị lớn tuổi hơn tôi, chị cùng anh trai ly hôn đi, sau đó cưới tôi như thế nào?”
“Hứa Mộ Nhan không ngờ cậu ta có thể nói như vậy, trong nháy mắt, sau đó không khỏi lớn tiếng cười to.
Đây là lần đầu tiên cô nghe qua thú vị nhất chê cười.
Nhìn cô cười đến run rẩy cả người, hai má ửng hồng, Bùi Lạp Thần đang lái xe khuôn mặt nhất thời đen lại.
Chuyện này buồn cười thế sao?
Không bao lâu, xe dừng trước cửa biệt thự nhà họ Bùi, Hứa Mộ Nhan vừa nói vừa cười đi vào biệt thự,
“Anh, sao anh không ở phòng khách mà ở đây chờ bọn em?”
Hứa Mộ Nhan thấy Bùi Lạp Minh đứng dưới tàng cây thì nụ cười cứng đờ.
Trên đời này mãi mãi có một loại người đê tiện, túng quẫn.
Mà Bùi Lạp Minh chính là người như vậy, áo sơ mi trắng trên người người anh ta luôn không dính một hạt bụi nào, làm người ta hai mắt tỏa sáng, hình như trên đời này không có gì khiến áo sơ mi trắng của anh ta bị ám đi một chút.
Giờ phút này anh ta chắp tay đứng ở dưới tàng cây nhìn vừa nói vừa cười hai người bọn họ, tròng mắt đen lạnh lùng.
Hứa Mộ Nhan cố gắng ngăn chặn đáy lòng chấn động, khuôn mặt xinh đẹp không biểu hiện một vẻ mặt gì cả, ánh mắt nhàn nhạt liếc anh ta một cái, liền đi vào trong nhà.
“Cô đứng lại cho tôi, Lạp Thần em vào nhà trước đi, anh có chuyện muốn nói với chị dâu em.”
“A, được, vậy em vào trong chờ hai người.”
Đến khi Bùi Lạp Thần vào nhà, Bùi Lạp Minh mới đi tới trước mặt Hứa Mộ Nhan
“Cô cùng em trai tôi đi chung với nhau, có phải rất vui vẻ không?” Bùi Lạp Minh nhàn nhạt mở miệng, thanh âm ôn hòa rõ ràng.
Hứa Mộ Nhan không tự chủ được dừng bước chân, trong giọng nói của anh ta, có một tia nhu tình, mà nhu tình như dây leo quấn lấy chân cô, để cho cô không bước thêm được bước nữa.
“Có phải hay không, không có liên quan gì tới anh? Dù sao chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, anh không có quyền can thiệp vào cuộc sống của tôi, không phải sao?”
Dưới ánh trăng, lông mày dày rậm của cô hình thành một hàng cây quạt nhỏ, đem cảm xúc ở đáy mắt cô hoàn toàn che dấu, ai cũng không nhìn ra được.
Bình luận
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1