chương 25/ 95

"Yên tâm, ở nơi này mấy ngày, đoán chừng đến lúc đó thì cậu sẽ bận rộn rồi, tập đoàn Bùi thị cậu phải quản lý, công ty mới chuyện cậu cũng phải quản lý, tôi có thời điểm thật hoài nghi cậu có phải hay không Iron Man." đi theo Bùi lạp minh bên người lâu như vậy, năng lực của anh ta thế nào hắn hiểu rõ ràng nhất, chỉ là anh ta đến tột cùng trong hồ lô bán thuốc gì, hắn cũng không rõ ràng.

"Đó là việc của tôi, cậu không cần biết, chỉ cần thay tôi làm việc là tốt là được, ngày sau nhất định sẽ không bạc đãi cậu." Bùi lạp Minh hai tay bắt chéo thành nghiêng thập tự trước ngực, lạnh nhạt nói.

"OK, tôi còn không tin được cậu nha, chánh sự đã hồi báo xong rồi, phía dưới chúng ta có thể bắt đầu đã hẹn hò chứ?"

"Đi đi đi, tôi là yêu phụ nữ."

"Thôi đi, cô ấy đã chết, cậu cần gì phải vẫn đối với cô ấy nóng ruột nóng gan làm cho mình khó chịu? Lại nói cậu hôm nay đã thành gia lập thất, sao không an tâm hảo hảo sống qua ngày? Vậy tôi đi trước, có chuyện trong lời nói lại gọi điện thoại cho tôi."

Nói xong Lý Tuấn tiện tay cầm lên trên ghế sa lon áo khoác, tiêu sái gõ gõ ngón tay, "Hi vọng lần sau chúng ta gặp mặt thì cậu không cần tàn nhẫn như vậy cự tuyệt cùng tôi ước hẹn, nhanh."

Lúc kéo cánh cửa, Lý Tuấn không quên ngoái đầu nhìn lại .

A, người này thật đúng là càng ngày càng thích ăn đòn!

Nhìn bàn tay chảy máu, Bùi lạp Minh không hề thấy đau, không có lấy lại hết tập đoàn Bùi thị trước, muốn an tâm sống qua ngày nói dễ vậy sao?

Nhìn bình rượu trên bàn, trong đầu của hắn không khỏi hiện ra một tuyệt sắc dung nhan, trong mắt bén nhọn dần dần tiêu tán, thay thế vào đó chính là một mảnh dịu dàng. . .

Lúc này, một cô gái bộ dáng mảnh khảnh hướng phòng hắn đi tới, trong tròng mắt thoáng qua một tia giảo hoạt. . .

Mà lúc này bên ngoài phòng, âm nhạc đã đổi thành nhạc jazz êm ái , chợt một âm thanh vui mừng từ ngoài cửa truyền đến, "Lạp Minh, không ngờ thật sự là anh, em còn tưởng rằng mình nhận lầm người đấy."

Tìm âm thanh, Bùi lạp minh nheo lại mắt mắt nhìn lại, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp cao gầy vẻ mặt đang tươi cười đi về phía hắn, hắn không có ra tiếng, thâm thúy tròng mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ đang đi tới này.

"Làm sao cô biết ở chỗ này? Tôi không phải nói qua cho cô, nếu như không có chuyện gì quan trọng gì thì không nên tìm tôi, cũng đừng tại như vậy trường hợp cùng tôi cùng xuất hiện, tránh cho vô ý bị phóng viên bắt gặp."

"Em chính là nhớ anh, chúng ta uống một ly đi." Hạ Tình cầm lên chai rượu trước mặt rót cho anh cũng như cho mình một chén.

Tối nay vô luận như thế nào cô cũng muốn cùng Bùi lạp minh gạo nấu thành cơm, nếu không kế hoạch cô muốn làm đại thiếu phu nhân Bùi gia đều trở thành bọt nước, quan trọng hơn là dưới mắt đứa bé trong bụng của cô cần tìm một có tiền có thế làm cha, như vậy tương lai mẹ con bọn họ mới có cuộc sống có thể ăn ngủ không lo, sẽ không bị người khác nhìn không dậy nổi. . .

Nghĩ vậy, Hạ Tình càng phát ra nụ cười rực rỡ, thấy Bùi lạp Minh ly rượu rỗng vội vàng thay anh rót đầy, ngón tay trắng nõn hữu ý vô ý chạm vào cánh tay của anh, hai chân thon dài cũng không quên ma sát đầu gối của anh .

Hạ Tình là một người phụ nữ có tâm kế, cô an tĩnh ngồi ở bên cạnh Bùi lạp Minh, nhìn ly rượu hết thời điểm sẽ khéo léo rót đầy rượu cho anh, cô muốn chính là anh say khướt lúc đó!

Bùi lạp minh, anh cũng đừng trách tôi. . .

Đem Bùi lạp Minh mang về đến chỗ ở của cô sau, Hạ Tình vội vàng đem quần áo trên người anh cùng cô bỏ ra, sau đó đem trước đó đã chuẩn bị xong trang bị màu đỏ máu tươi bình nhỏ mở ra, thận trọng đem nhỏ xuống khăn trải giường trắng, chỉ chốc lát đỏ tươi máu ở trên ra giường tạo thành một chút xíu lẻ tẻ hình dáng, ở dưới ánh đèn có vẻ cực kỳ chói mắt. . .

Sau đó bộ mặt mị thái của cô nằm ở bên cạnh anh, lấy di động chụp được nhiều hình bọn họ đang thân mật, trong mắt chậm rãi hiện lên một tia hả hê.

Cứ như vậy, cô cũng không sợ đến lúc đó Bùi lạp minh sẽ không nhận trách nhiệm, có những hình này trong điện thoại di động, còn có phía dưới chỗ này, đủ để chứng minh lần đầu tiên của cô là cho anh. . .

Bình luận





Chi tiết truyện