- Không cần đánh, đi, tôi dẫn cô đến nơi này.
Sau khi buông lời, Bùi Lạp Minh lập tức xoay người cất bước rời đi, bỏ lại một mình Hứa Mộ Nhan không hiểu gì, một mặt ngây ngốc, sững sờ, nhìn bóng lưng anh từ từ đi xa. . .
- Anh muốn đưa tôi đi đâu?
- A!
Bùi Lạp Minh đi chưa được mấy bước, sau lưng đột nhiên truyền đến tiềng cô nhỏ giọng kêu một tiếng, anh bỗng nhiên quay đầu lại.
- Thật khâm phục cô, đi đánh golf còn mang giày cao gót. - Bùi Lạp Minh khẽ nhíu đầu lông mày. sắc mặt nghiêm túc giận dữ trách móc.
- Đó là bởi vì sáng sớm lúc ra cửa anh ở trong xe liên tục ấn còi làm cho tôi quên thay giày. - Cũng may chỉ là trẹo sơ một chút, cô xoa nhẹ mấy cái là đã không có gì đáng ngại.
Dọc theo đường đi, ngoài một câu nói giao phó cho An Thần lái xe đến nhà hàng thì sau đó Bùi Lạp Minh không hề mở miệng, An Thần cũng lặng yên lái xe.
Hứa Mộ Nhan dùng tầm nhìn ngoài len lén mắt liếc đến anh ở bên cạnh, chỉ thấy khuôn mặt anh trầm tư nhìn ra xa phía trước. Có lẽ đến gần quá rồi, hơi thở nóng rực của anh lúc nào cũng dễ dàng quất vào mặt cô giống như một trận gió nhẹ nhẹ. Có lẽ đến gần quá rồi, cô và cánh tay của anh lúc nào cũng như có như không lơ đãng nhẹ nhàng đụng vào. Trong phút chốc Hứa Mộ Nhan lại có chút không biết làm sao, thậm chí có phần lúng túng khó hiểu.
- Chúng ta phải đi đâu?
- Đợi lát nữa cô sẽ biết!
Ai nói lòng của phụ nữ giống như kim dưới đáy biển? Vị đại nhân bên cạnh này còn không phải là một người khiến người ta khó nắm bắt sao?
Không biết qua bao lâu, xe ở dừng lại bên ngoài sân một nhà hàng.
Thì ra là anh đưa cô đến nhà hàng trong sân bóng, lúc này đúng là cô cảm thấy hơi đói rồi.
Cả phòng ăn thiết kế tao nhã, tinh xảo. Sau giữa trưa, ánh nắng mặt trời rực rỡ từng đợt chiếu xuống đi vào trong phòng, rất ấm áp.
Hứa Mộ Nhan ở bên cạnh anh nhìn các phục vụ cung kính gật đầu đối với anh, trước một câu, sau một câu "Bùi tổng khoẻ."
Bọn họ ngồi xuống ở vị trí góc khuất nhất gần cửa sổ, ngăn cách với các bàn ăn khác bởi một tấm bình phong.
Tầm nhìn mênh mông, rộng lớn và cảnh đẹp tự nhiên bên ngoài sân bóng không hề bị cản trở thu hết vào đáy mắt.
- Muốn anh cái gì không? Cheesecake ở đây rất được. - Sau khi nhận lấy thực đơn phục vụ đưa tới, anh lạnh nhạt nói.
- Tùy, anh chọn đi.
Hôm nay anh một thân quần áo thể thao màu trắng thoải mái, cảm giác toàn thân tràn đầy sức sống lại có thêm một chút lười biếng tùy tiện, con ngươi thâm sâu lạnh nhạt lại đặc biệt sâu hơn, thật sự giống như một cái hồ sâu, sâu không thấy đáy.
Giờ khắc này Hứa Mộ Nhan không khỏi âm thầm cảm khái, khó trách sao có nhiều cô gái bị anh mê hoặc, mà có phải cô may mắn hơn so với họ một chút?
Đang lúc này, điện thoại di động trong túi Bùi Lạp Minh vang lên, anh đứng dậy đi tới cửa sổ thủy tinh trước mặt mới bắt điện thoại:
- Không phải tôi đã nói với cô. . . cái gì! Cô chắc chắn cô mang thai? Bây giờ cô ở bệnh viện nào, tôi lập tức tới tìm cô!
Khép điện thoại lại, sắc mặt của Bùi Lạp Minh là một mảnh âm trầm, nhìn về phía Hứa Mộ Nhan thì ánh mắt lóe lên, một bộ dạng muốn nói lại thôi.
Anh đây là thế nào?
Lần đầu tiên Hứa Mộ Nhan nhìn thấy loại vẻ mặt này của anh, vừa định mở miệng hỏi anh lại mở miệng trước:
- Công ty tôi. . . chợt có việc gấp cần tôi lập tức chạy tới xử lý, cô ăn xong trước tiên tự trở về đi. – Sau khi anh quẳng ra lời nói này, sắc mặt có chút u sầu quay đầu đi ra khỏi phòng ăn.
Không biết sao, một khắc kia tim của cô đột nhiên hiện lên một trận lo lắng, không khỏi lo lắng. Thôi, công việc quan trọng hơn, cho nên cô cũng lập tức không để ý. . .
Có điều cô tuyệt đối không ngờ tới chờ đợi cô chính là một cuộc bão táp. . .
Một trận bão táp bất ngờ. . .
Phía dưới là nguyên văn đặc sắc kế tiếp:
1, Sau khi Bùi Lạp Minh biết được Hạ Tình mang thai sẽ xử lý như thế nào?
2, Tại sao đứa bé của cô ta lại đẻ non một cách khó hiểu?
3, Là ai bắt cóc Hứa Mộ Nhan? Khi tính mạng cô treo lơ lửng thì ai cứu cô?
4, Khi nào Bùi Lạp Minh mới biết Hứa Mộ Thanh chết không liên quan gì tới Hứa Mộ Nhan? Vì sao cô ta phải khiến Bùi Lạp Minh hiểu lầm, khiến anh hận Hứa Mộ Nhan? Giữa chị em các cô có ân oán gì?
5, Sau khi Hứa Mộ Nhan biết được mình mang thai, cô có đi phá thai hay không?
6, Hoắc Noãn trở lại nhưng là mang theo một bụng mưu kế trở lại, cô có thể kết hôn với Bùi Lạp Minh như mong muốn không?
7, Là ai tìm và đưa Hoắc Noãn trở về, đưa cô đến bên cạnh Bùi Lạp Minh?
8, Giữa Bùi Lạp Minh, Cố Vĩ và Vũ Dương Trung, cuối cùng Hứa Mộ Nhan sẽ chọn ai?
Bình luận
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1