chương 10/ 67

Hôm nay là một ngày đẹp trời, ở đây thấy ít ánh nắng lắm, mọi hôm thấy nó âm u sao á, nhưng hôm lại đỡ hơn nhiều.

Và hôm nay tôi trỡ thành một học sinh hư, tôi không đến lớp vì ở đó chán kinh khủng luôn dù có Danny và Catty, nhưng ở nhà đọc sách của ông Arthur vui hơn nhiều có rất nhiều sách hay.

Tôi vào phòng ông lấy mấy cuốn sách rồi đem vào phòng mình đọc. Ray ở đâu bay từ cửa xổ vào, vì tôi mở cửa cho ánh sáng vào nên Ray mới tự tiện vào

-vào đây chi thế? Tôi nhìn Ray

-hôm nay không đi học à?

-ừm, chán rồi không muốn đi với lại đi ra ngoài lỡ như hôm qua bị lạc rồi bị bắt nữa thì chết.

-cũng biết sợ à! Ray cười- hôm qua khi bị bắt sao không kêu cứu? Ray ngồi xuống thành cửa xổ

-bị dòng nước gì gì của tên đó là muốn nghẹt thở làm sao kêu được mà có kêu thì có ai biết tôi là ai đâu mà cứu.

-tội thật đó nha Haha! Ray chọc cười cợt chọc tôi-ê!

-gì chứ? tôi có tên mà sao suốt ngày gọi ê !

-cô dậy thì chưa?

Nghe câu hỏi của Ray mà tôi muốn té ghế luôn.

-anh bị điên à? Sao hỏi tôi như thế! Tôi lườm Ray

-hỏi thì trả lời đi! Ray chau mài

-thì..thì rồi, tôi 18 tuổi rồi đương nhiên là dậy thì rồi!

-nếu rồi thì cô phải đẹp hơn chứ, nhìn cô xấu quá! *Chậc chậc* Ray chặc lưỡi

Lại chạm vào nỗi đau của người khác, xấu cũng có tội à huhu

-xấu thì liên quan đến anh à!

-à quên mất, cô đang nói dậy thì của con người à, ý tôi là dậy thì ở đây !

-dậy thì ở đây à ?? tôi nhớ là hôm qua có đọc được như thế này, khi trẻ em ở đây đến 10 tuổi chúng sẽ bắt đầu quá trình tiến hóa,chúng được một lớp tơ bao bọc như 1 cái kén đến 3 ngày chúng sẽ tự phá vỡ cái kén để chui ra, cơ thể chúng sẽ thay đôi cũng như sức mạnh của chúng … tôi nhớ thế thôi.

-trí nhớ tốt đấy, nhưng cô còn bỏ qua một điều chúng bắt đầu quá trình đó là khi trăng tròn nhất bọn chúng sẽ hấp thụ ánh sáng đó mà tiến hóa.

-thế anh trải qua rồi hả ? nhưng tôi 10 tuổi thì không có gì cả bình thường…mà khoang đã hình như lúc tôi mười tuổi thì đêm đó tôi bệnh hình như là sốt cao, tôi thấy người mình như bốc cháy vậy nhất là trên lưng, khi ba mẹ nuôi đưa tôi đến bệnh viên thì hôm ấy cũng là trăng tròn, vì tôi nhìn ra cửa xe xuốt đường đi, nhưng đến sáng thì tôi bình thường không có gì, và kết quả bị mẹ nuôi đánh một trận vì nghĩ tôi giả vờ ! tôi cười gượng

Ray im lặng nhìn tôi.

-chắc do lời nguyền nên cô không tiến hóa được!

Tôi gật đầu.

-ê, muốn tôi dạy kỹ năng cho không để tự vệ!

-ý anh là tạo ra dòng nước với lửa ý hả?

Ray gật đầu

-nhưng mà anh quên tôi không còn sức mạnh gì sao?

-tôi nghĩ dù gì cô cũng có mấy thứ đó nếu học thành thạo biết đâu lại sữ dụng được!

-được thôi! tôi cười

Ray đưa tôi đến nơi có một hồ nước lớn nhìn ở đây thoáng lắm, ở đây toàn nơi đẹp thế nhỉ!

-đến đây cứ lo ngắm cảnh à, nghe này bắt đầu với điều khiển nước nhé, cô hãy tập trung suy nghĩ và điều khiển như thế này!

Ray bắt đầu nhắm mắt lại và đưa tay ra, ở dưới hồ tự dưng nước rợn sóng tạo nên một dòng nước dài từ mặt nước và quấn quang tay Ray, rồi từ từ nó chuyển thành một khối nước tròn, Ray nhìn tôi.

-nếu cô đã thành thạo thì không cần phải lâu như thế đâu cô sẽ tạo ra nước bất cứ khi nào, từ hơi nước trong không khí hay những giọt xương.

Ray ném khối nước đó vào một cái cây lớn gần đó, thật không thể tin được cái cây kêu rắc rắc rồi ngã xuống. tôi tròn mắt nhìn Ray

-làm gì ngạt nhiên đến không ngậm được mồn vậy hả?

-sao, sao có thể chứ? chỉ là một khối nước thôi mà làm ngã một cái cây lớn như thế chứ?

-bây giờ cô thử làm đi!

Tôi cũng nhắm mắt lại, tập trung! Tập trung! Tập trung! Nước ơi lên đây ! nước ơi lên đi! Tôi mở mắt ra.

~im lặng~

Tôi làm một lần nữa, tập trung hơn! Nước ơi lên đi!

~im lặng~

Tôi nhìn Ray, thì anh ta đang cố nhịn cười nhìn cái mặt thật khó ưa.

-cười thì cười đại đi còn cố nhịn làm gì? tôi lườm

-ưm..ưm! cô thử lại lần nữa xem nào!

-một lần nữa không được thì thôi nhá!

Tôi không nhắm mắt nữa mà nhìn chằm chằm xuống hồ nước. * ục ục*

-ơ nó nổi bọt kìa! tôi nhìn Ray

-ờ khởi đầu vậy là tốt rồi! nhưng tôi nghĩ lợi thế của cô chắc là lửa, vừa nãy giống cô đang làm nó nóng lên chứ không phải điều khiển nó.

-vậy à! Tôi cười

Vậy là tôi cũng có thể sử dụng sức mạnh vui quá đi, ở trên hồ hình như có thuyền 2..3 có ba chiếc thuyền nhỏ đang lênh đênh.

-thuyền của ai kìa? tôi nhìn Ray

-đừng quan tâm,bọn người đó không phải người tốt đâu, đi về thôi mai tôi sẽ chỉ cô tiếp!

-ừm, về thôi!

Tôi và Ray đi về nhà, trước khi đi tôi cũng quay lại nhìn những chiếc thuyền ấy, tôi thắc mắc những người ngồi trên thuyền đó là ai mà Ray nói họ không phải người tốt chứ?

Về đến nhà thì thấy chị Sam đang ngồi nói chuyện với Danny và Catty, bọn họ không thấy tôi đến lớp sợ tôi có gì nên đi xem tôi ra sao, tôi dẫn họ lên phòng mình , họ kể hôm nay tôi không đến lớp mấy người trong lớp điều hỏi cả, hô hô cuối cùng mình cũng có người nhớ đến mình nhưng tôi nghi ngờ cái vụ này quá, nhìn mặt hai người này nham hiểm lắm.

-Anna bạn đọc nhiều sách thế? Catty nhìn chòng sách trên bàn

-tại mình muốn tìm hiểu thêm về làng nói chung là tất cả mọi thứ ở đây! Tôi cười

-toàn chữ là chữ chán lắm, nếu bạn muốn tìm hiểu nơi đây bọn mình sẽ dẫn bạn đi xem, thấy bằng mắt sẽ sống động hơn nhiều! Danny phấn khích

-đúng đấy! Anna đi nha bọn mình sẽ làm hướng dẫn viên cho bạn! Catty năng nỉ

-cũng được thôi, nhưng mà mình nói trước mình không bay được chỉ có thể đi bộ thôi!

-tại sao thế? Sao Anna lại không bay được? cánh bạn bị làm sao à? Catty tròn mắt nhìn tôi

-chuyện dài lắm khi khác sẽ kể cho hai người nghe nhé!

-nhưng như vậy sẽ mất rất nhiều thời gian để đi xem mọi thứ, mình định đi bây giờ nhưng chắc sẽ đến tối mới xem hết được mọi thứ, vậy hẹn ngày kia nhé, ngày mai chúng ta có buổi tập kỹ năng không thể vắng được! Danny nhìn tôi

-quyết định vậy đi! Catty cười tít mắc

Trò chuyện với hai người họ cũng khá lâu, rồi họ nói có việc phải về.

-cô có vẻ thân với hai người đó nhỉ?

Ray ở ngoài bay vào.

-nè, sao anh hay vào phòng tôi mà không xin phép thế hả?

-nhà của tôi mà, tôi có quyền!

-hừ! tôi lườm

-tôi nói thật nhé, cô đừng thân với mấy người trong lớp F đó nhất là hai người vừa rồi không ai tốt

Vẻ mặt Ray đang nghiêm túc có vẻ không phải nói đùa, nhưng Danny và Catty rất thân thiện mà!

-nhìn họ đâu giống người xấu đâu.

-tin hay không tùy cô, đừng để bị hại rồi mới hối hận nhé!nói rồi Ray bỏ đi

Tại sao gặp ai Ray cũng nói họ xấu hết vậy, còn Ray thì nói trắng ra luôn đi úp mở vậy làm người ta phải suy nghĩ nữa, thôi mặc kệ có lẽ Ray hù mình thôi.

~*~*~*~*~*~

Tôi chào chị Sam rồi đi học, tôi đã cố gắng nhớ đường rồi nên sẽ không lạc nữa đâu hehe, mà Ray lại đi đâu nữa, anh ta không đến lớp cũng không có ở nhà vậy anh ta đi đâu chứ, tò mò chết đi được.

-chào Anna! Catty vỗ vào vai tôi

Đi sao là Danny với trên mặt là nụ cười tươi. Nhìn họ như vậy không thể nào là người xấu được.

-chào hai bạn, vào lớp thôi! tôi cười

Chúng tôi đi vào lớp và như rằng chúng tôi là người đầu tiên đến lớp,

-hôm nay ai dạy mình thế? Tôi nhìn Danny và Catty

-hôm nay là thầy Jack, thầy ấy phụ trách về phần kỷ năng! Danny lên tiếng

-mình nghĩ cũng giống như thầy John và cô ngày hôm qua!

-ý bạn là cô Merry hả? mấy thầy cô kia thì cho chúng ta tự học thôi, nhưng về phần kỷ năng thì bắt buộc chúng ta phải học đó là vì chúng ta cần nó để bảo vệ bộ tộc mà! Catty giải phân thích

-oh thì ra là vậy! chúng ta sẽ học ở đây luôn à?

-không chúng ta sẽ học ở thát nước phía Tây ấy! Catty nhìn tôi

-vậy chúng ta đi bộ hay bay? Tôi thắc mắc

-Bay! Chúng ta sẽ bay đi đến đó! Danny nói

Nếu là bay thì tôi không đi được rồi, biết như vậy thì hôm nay mình đến lớp làm gì đi theo Ray còn hơn.

tôi nói với Danny và Catty là có việc phải đi, tôi định sẽ đi tìm Ray xem anh ta thường đi đâu vào giờ này nhỉ? Hay Là dãy phòng bên kia ? hay ở phía sau trường? hay trong rừng? hay về nhà ngủ rồi? những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu tôi, tôi cũng không hiểu nổi mình nữa từ khi vào đây lúc nào tôi cũng nghĩ đến anh ta, luôn thắc mắc về anh ta, tôi bị làm sao thế này…haiz.

-á á á! Là anh ấy kìa! hoàng tử xuất hiện kìa mọi người!

Tiếng la hét của những học sinh khác, khi nảy tôi còn thấy trường yên ắng lắm mà chỉ cái nhấy mắt thì sân trường có rất nhiều người,còn nhìn lên bầu trời mà la hét như điên.

-hoàng tử ơi chúng em ở đây!! Một giọng của một học sinh nữ hét lên

Họ nhìn ai mà phấn khích đến thế nhỉ? Tôi cũng ngước lên nhìn thì thấy ai đó đang bay qua bay lại, khoảng cách ca nên tôi không thấy rõ người đó là ai, nhưng người đó là ai thì cũng đâu có liên quan đến tôi chứ.

tôi quay đi, bây giờ phải đi tìm Ray nữa.

*vụt*

Cơn gió ở đâu xuất hiện làm tôi phải nhắm mặt lại vì bụi dưới sân trường bay lên xém tí vào mắt, và 1s sau cơn gió đó là tiếng la hét in ỏi của mấy người đó, trời ơi muốn điết cả tai

Tôi mở mắt ra thì một người vô cùng đẹp trai đang đứng trước mặt mình, khoang đã…Alex sao anh ta lại đến đây chứ.

-làm gì nhìn tôi như thế? Tôi biết tôi đẹp mà!

-gì?

-đi thôi!

Alex kéo tay tôi.

-đi đâu chứ! tôi gạt tay Alex ra

-ông tôi muốn gặp cho!

-vậy à, tôi biết rồi!

-biết rồi còn đứng đây làm gì đi thôi !

-ý anh là kêu tôi bay à, không được đâu anh cứ đi trước đi tôi sẽ đến đó sau !

-sao lại không được ? nếu không bay được tôi sẽ đưa cô đi !

Alex tiếng đến gần tôi, còn đám người bu xung quanh tôi thì la ó, tôi còn nghe thấy tiếng chửi tôi nữa chứ.

-không cần đâu, tôi…

Chưa cho tôi nói hết thì Alex đã bế tôi lên rồi bay lên, bọn họ điều nhìn tôi một cách tức giận.huhu lại bị ghét nữa rồi.phải chi tôi có cánh để tự bay chứ cứ để hết Ray rồi Alex bế tôi bay như thế thì không được đâu !

Alex đưa tôi đến tòa nhà lầ trước, khi đi vào tôi thấy Ray chị Sam và cả ông Arthur nữa, họ làm gì ở đây nhỉ.

-con đã đến rồi ! trưởng tộcnhìn tôi cười hiền

-dạ ! tôi cười

Tôi đi lại đứng cạnh Ray và chị Sam.

-chúng ta đã tìm ra một cách phá vỡ lời nguyền nhưng ta không chắn chắn nó sẽ thành công con muốn thử không ? ông Arthur nhìn tôi

-dạ có, dù có thử bao nhiêu cách con cũng sẽ thử !

-được, như thế chúng ta đi thôi !

-ta mong sẽ nghe tin vui từ mọi người ! trưởng tộc cười-à Alex con đưa họ đến thánh địa đi !

-vâng thưa ông ! Alex cuối đầu

Chúng tôi cũng chào trưởng tộc rồi theo Alex đi đến thánh địa gì đó, đi một lúc thì đến một vựt thẩm rất sâu, ông Arthur vung cánh và bay qua bên ấy trước, chị Sam cũng bay theo sao còn tôi , Ray và Alex ở bên đây, tôi nhìn Ray.

-ê, cho quá gian qua bên ấy đi!

-được thôi, nhưng tiền công là gì? Ray cười điểu

-tôi làm gì có tiền chứ? anh không đưa tôi qua bên ấy thì ông sẽ la anh cho mà xem!

-kê…

-để tôi bế cô qua bên ấy! Alex chen vào

Tôi còn chưa đồng ý thì Alex là kéo tay tôi định bế tôi lên, rồi đột nhiên Ray kéo tay tôi thật mạnh lần này anh ta không bế mà cỗng tôi lên rồi vung cánh bay qua bên ấy.

-nhớ trả công đó!

Con người này thật là, nhờ có tí cũng đòi trả công. Ray đáp xuống rồi Alex đưa chúng tôi vào cái hang lớn, đưa vào trung tâm của hang rồi lại đi vào một phòng kính toàn là đá thôi ở giữa là cái bồn bằng đá.

-Sam con ở đây chỉ cho Annan những lời khi nảy ông nói nhé! Còn hai đứa theo ta ra ngoài canh.

Ông , Ray và Alex đi ra ngoài thì cửa đóng lại, bây giờ cái phòng trở thành cái phòng kính mít.

chị Sam tiến đến cái bồn đưa tay lên thì dòng nước chảy xuống làm đầy cái bồn, chị đưa tay vào bồn hình như là làm cho nước nóng lên, rồi chị Sam thả vào mấy loại hoa gì đó rồi bỏ rất nhiều thứ vào.

-Anna em cởi hết quần áo rồi vào bồn đó ngồi đi, chị vừa bỏ dược liệu vào nó sẽ giúp cơ thể em loại các chất độc.

Tôi làm theo lời chị Sam, nước rất ấm có mùi thơm của mấy bông hoa này nữa. chị Sam lụi cụi xếp mấy cây nến xung quang bồn, chị Sam tạo ra lửa rồi đốt chúng lên, bây giờ bao quanh tôi là 3 vòng nến chúng cứ cháy điều điều làm cho cái phòng sáng hơn.

-bây giờ em cứ ở đây nhé chị ra ngoài. Có gì cứ gọi chị vẫn ở ngoài thôi!

Chị Sam bỏ ra ngoài,chỉ còn lại tôi một mình trong đây, ánh sáng của nến hắt lên tường làm tôi dễ dàng nhìn thấy những hình vẽ trên ấy, rất nhiều hình kì lạ.

ở đây yên tỉnh quá, ở ngoài không biết họ làm gì nữa? khi nào mới được ra đây!! Giờ này mấy giờ rồi nhỉ? *ngáp dài* sao lại buồn ngủ thế này! Mắt tôi nặng trỉu rồi, muốn ngủ quá…

~*~*~*~*~

-Anna dậy ăn chúc gì đi em!

Là tiếng của chị Sam, tôi cố mở mắt ra.

-chị…! tôi dụi mắt

-em ăn chút gì đi! Chị Sam đưa tôi khay thức ăn

-không biết vì sau em buồn ngủ quá nên thiếp đi lúc nào không hay!

-chắc do các thảo dược trong đây nó khiến em buồn ngủ đấy! chị Sam đi xung quanh tiếp tục xếp mấy cây nên khác thay thế cho mấy cây nến đã cháy hết.

-chị đốt nến chi thế ạ?

-ông kêu chị làm, chị cũng không biết để làm gì! chị Sam cười-à nước trong bồn còn ấm không em?

-dạ còn chị, à mấy giờ rồi hả chị?

-gần tối rồi em, em ở đây đi chị đi lấy thêm thảo dược!

Chị Sam đi ra ngoài, vậy là tôi ngủ khá lâu rồi..không biết làm như thế đến khi nào nữa đây.

5 phút sau chị Sam đi vào trên tay thì một bó thảo được lớn , như lần trước chị bỏ chúng vào bồn.

-chị ra ngoài đây, em ráng nha tối nay sẽ có kết quả rồi, chị ra ngoài đây! chị đi ra ngoài.

lại còn một mình tôi nữa, không biết Ray còn ở ngoài không? mà đợi đến tối sẽ có kết quả mà kết quả gì chứ?

hình như trời tối lắm rồi, muốn ra ngoài quá ở đây ngột ngạt khó chịu kinh khủng lắm.

-Alex và Ray mau mở đi, trăng lên rồi nhanh lên.

Tiếng của chị Sam đang luốn cuốn.

-em biết rồi! từ từ chứ!

Ray còn ở đây, nhưng nghe giọng mệt mỏi lắm, tôi bắt đầu nghe tiếng của vật gì đó đang được kéo ra, ánh sáng của ánh trăng đang được chiếu vào phòng, tôi ngước lên phía trên đầu mình thì có một lỗ trống đang được mở dần ra, ánh sáng của ánh trăng ngày càng sáng hơn nó chiếu thẳng ngay vào bồn tôi đang nằm.

-chị ơi! Tôi gọi chị Sam

-em đừng sợ, em cứ nằng yên trong bồn đi khi nào có biến đổi gì trên cơ thể em thì nói cho chị, chị sẽ vào ngay!

Tôi dần hiểu ra là ông Arthur đang cố gắng để tôi tiến hóa và phá vỡ lời nguyền, tôi cố gắng nằm yên để hứng trọn ánh sáng từ mặt trăng.

Cứ vậy rất lâu nhưng vẫn không thấy gì xảy ra cả tôi vẫn bình thường mà, chắc thất bại rồi.

*lấp lánh* sợi dây chuyền của tôi đang lấp lánh, khi này tôi để nó ở chỗ quần áo vì sợ nó lỡ rớt thì nguy to.

Tôi có nhìn lầm không nó dây chuyền nó..nói đang bay lơ lững trong không trung! Tôi lấy tay dụi mắt và nhìn một lần nữa, sợi dây đang bay về phía tôi rồi bay lên cái chỗ gần với cái lỗ trên trần, nơi có nhiều ánh trăng nhất.

Nó đang bay lên cao hơn không được như vậy nó sẽ bay đi mất, đó là thứ duy nhất để ba mẹ tìm ra tôi mà, xin mày đừng bay đi.

Tôi đứng lên, cố vươn lên lấy nó, cố chúc nữa 1 chút nữa tôi cố nhón chân thêm một chút nữa.

-được rồi! tôi đã chụp được nó mai quá- Á…á..! tôi mất thăng bằng

Xém tí là ngã vào mấy cây nến trong khi trên người không có gì tôi sợ mình thành thịt nướng mất, phù..

-Anna em có sao không? chị Sam chạy vào

Tôi ngồi xuống bồn ngay lập tức, vì cách cửa chưa kịp đóng lại xém tí bị thấy hết rồi, chắc nghe tôi la chị Sam tính là tôi biến đổi nhưng thực chất đâu có gì haiz

-dạ không có gì đâu chị! tôi cười trừ

-nghe em la nên chị nghĩ thành công rồi chứ, vậy là lần này thất bại rồi, em thay đồ đi chị về báo cho ông đã! Chị Sam đi ra ngoài

Tôi cũng mặc lại quần áo, rồi tìm cách ra ngoài nhưng mà cửa này mở làm sau ấy nhỉ, đẩy mãi không ra, chị Sam mở dễ lắm mà.

-Ray ơi, anh còn ngoài đó không!

-ờ!

-mở cửa giúp tôi với tôi không mở được!

-để tôi mở cho cô nhé! Là giọng của Alex

-này! Anh làm sao vậy hả, cô ấy kêu tôi mở mà! Giọng Ray đang bực

-ai ở gần thì mở không được à!

-cái gì chứ! muốn đánh nhau chứ gì!

-tôi sợ cậu nhóc như cậu chắc!

Rốt cuộc học cãi nhau như thế, thì bao giờ tôi mới được ra đây?

-này!này! hai vợ chồng hai người muốn cãi nhau thì đợi sau khi cho tôi ra khỏi đây được không?

-vợ chồng gì chứ/ vợ chồng gì chứ? hai người họ đồng thanh

-hahaha, được rồi, được rồi mở cửa cho tôi mau lên!

Cánh cửa từ từ mở lên tôi bước ra ngoài, nhìn hai người họ đang nhìn nhau với ánh mắt không có chút thiện cảm với đối phương mà tôi muốn cười quá, nhưng sợ họ lại dỡ chứng không cho tôi về nhà là khổ.

-nè anh cho cỗng tôi về nhá! Tôi nhìn Ray

-đương nhiên rồi không lẽ, cô muốn đi bộ về à!

-tôi có thể bế cô về! Alex nhìn tôi

Trời ạ, hôm nay hai cái người này bị làm sao thế? Uống nhầm thuốc hay phát điên rồi.

-cám ơn anh nhưng anh cứ về đi, tôi và Ray cùng nhà mà vậy là hợp lí rồi !

-hai người ở chung nhà à? Alex nhìn tôi dò xét

Tôi gật đầu

-nói nhiều quá về thôi ! tôi mệt rồi !

-tạm biệt ! tôi cười

Tôi leo lên lưng Ray, và anh ta bắt đầu bay đi.

-hôm nay anh mệt lắm hả ?

-đương nhiên rồi, ngồi trong hang đó cả ngày sao không mệt !

-xin lỗi nhé !

-đồ ngốc !

-gì hả ??? mà sáng nay anh đi đâu thế ? tôi tìm anh mãi mà không thấy ! sáng nào anh cũng đi đến chiều mới về !

-cô tìm tôi à ? chuyện lạ nhé !

-lạ gì mà lạ, không muốn nói thì thôi !

-muốn biết thì đi với tôi sẽ rõ.

-thật chứ ??tôi không thích đi đến lớp nữa ở đó chán lắm… à ngày kia đi nha, mai Danny và Catty hứa dẫn tôi đi tham quan nơi này rồi.

-cô vẫn chơi với bọn chúng à, cô đúng là ngốc mà…bọn nó là người xấu cô lại tin ,muốn xem tôi dẫn đi được mà !

Ray sao cứ nói Danny và Catty là người xấu chứ ? nhưng mà lỡ hứa rồi không thể thất hứa được.

-nhưng mà tôi lỡ hứa rồi,không giữ lời cũng là người xấu mà.

-tùy cô thôi, nhưng đi chung nhớ đề phòng bọn chúng biết chưa ? bây giờ bám chắt vào tôi tăng tốc đây.

Ray bay nhanh hơn, như tàu lượn ấy hahaha, vui quá !!!

-đừng cứ cười khúc khít một mình như thế, người ta tưởng điên đó !

-nhưng mà..vui quá ! anh bay nhanh hơn nữa được không ??

-đến nơi rồi còn nhanh gì nữa, xuống đi !!

Thì ra đến nhà rồi, Ray bước lên phòng một cách mệt mỏi.

-nè !

Ray quay lại nhìn tôi.

-cám ơn anh ! tôi cười nhìn Ray

Đáp lại nụ cười của tôi không phải khuôn mặt lạnh lùng như trước mà là một nụ cười tỏa nắng, tôi có nhìn lầm không ? Ray cười ?

-nói cảm ơn hoài không mệt sao ? lên ngủ đi ! Ray bỏ vào phòng

Tôi cũng về phòng nhưng không chắc ngủ được vì ngủ nguyên buổi sáng rồi còn gì, hôm nay thất bại biết đến khi nào mình mới phá được lời nguyền này đây ? cố gắng thôi thử bao nhiêu lần cũng phải thử, còn chuyện ba mẹ nữa mai hỏi ông Arthur mới được..

Bình luận





Chi tiết truyện