chương 96/ 125

Khải giáp phòng ngự tốt, nhưng nó không phải là đối thủ của Ngô Lai đại sư vĩ đại này.

So với thi thể bình thường, kinh mạch trong thi thể Hoắc Ân có chút không giống, ta nào tức giận vận chuyển thẳng tới đỉnh đầu "Bách Hội huyệt" để tiêu diệt tinh thần của các lực lượng truyền vào linh hồn của cơ thể con người

Đột nhiên, một cỗ năng lượng cường đại kỳ dị từ "Bách Hội huyệt" hướng tới lực lượng tinh thần của ta đánh tới, tiềm năng hung hiểm, sắc bén tuyệt luân.

Ta không nghĩ tới lại gặp phải tình hình này, nên không kịp phản ứng, lực lượng tinh thần của ta liền bị cỗ năng lượng kỳ dị bao vây tấn cống, thần kinh não của ta nhất thời bị một trận đau nhức, toàn thân trên dưới mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Năng lượng kỳ dị đột nhiên tăng vọt so với lược lượng tinh thần của ta phảng phất muốn cắn nuốt tất cả, trong lòng ta linh quang chợt loé: "đây là......đây là chiến thần - tinh thần lực lượng… …"

chiến thần - lực lượng tinh thần vốn ẩn trong huyệt bách hội của Hoắc Ân sau khi chết áp chế linh hồn hắn, nhưng dưới sự xâm nhập của lực lượng tinh thần của ta thì chiến thần chợt công kích, muốn đem lực lượng một lần tiêu diệt tinh thần của ta (nếu lực lượng tinh thần bi tiêu diệt thì thần kinh não cũng bị thương tổn, nói không chừng sẽ biến thành ngu ngốc)

Mắt nhìn lực lượng tinh thần bị chiến thần cắn nuốt ta hét lớn một tiếng dồn toàn bộ lực lượng tinh thần rót vào thần kinh của Hoắc Ân, sau khi ta phóng hết lực lựơng, cánh chim thoát khỏi sự khống chế liền mở rộng, một đôi, hai đôi, ba đôi...... cuối cùng sáu đôi tức là mười hai cánh hắc bạch thần ma lưỡng dực sau lưng ta triển động, hơi thở thuần tuý cường giả cùng vương giả phủ xuống.

Lần đầu nhìn thấy tư thái này của ta Hải Lực Khắc quốc vương, Lạp Nã Đặc không khỏi sợ ngây người thiếu chút nữa hướng tới ta quỳ xuống cúng bái.

Sức mạnh tinh thần của ta như một thanh kiếm vô hình không gì phá huỷ nổi từ từ đâm xuyên qua lực cản của chiến thần - sức mạnh tinh thần, khi ta hoàn toàn hết cách thì bỗng nhiên trong đầu ta xuất hiện một ý niệm.

Lập tức ta quay đầu nói: "Ny tử, nhanh lại đây!"

Ca Ny khó hiểu nhưng vẫn lắc mình lại gần.

Ta từ một thân khiết bạch của nàng gỡ "Tâm Chi khải giáp" xuống, sau đó nói: "Ny tử, ngươi cùng ta dẫn đạo sức mạnh tinh thần khảm nhập "Thánh Linh khải giáp". Nhanh! nếu không thì không kịp!"

Ca Ny mặc dù không rõ ta muốn làm gì nhưng vẫn tập trung sức mạnh tinh thần hướng "Thánh Linh Khải Giáp" khảm nhập, ta vừa bao vây chiến thần - tinh thần thể lại vừa phân ra một cỗ lực lượng cùng sức mạnh tinh thần của Ca Ny dẫn đạo hướng tới năng lượng bên ngoài của "Thánh Linh Khải Giáp" mà đánh tới.

Sau một hồi năng lượng bên ngoài rất nhanh bị ta công phá, sức mạnh tinh thần của Ca Ny thành công xâm nhập vào trong "Thánh Linh Khải Giáp".

Ta trong lòng niệm: "Chiến thần lão huynh, xin thứ lỗi!"

Ta bao vây sức mạnh tinh thần của chiến thần, đột nhiên ta rót thêm năng lượng tinh thần vào trong thi thể, sau đó công phá ra.

Sức mạnh tinh thần của chiến thần trong phút chốc bị sức mạnh tinh thần của ta bạo liệt nên cường độ giảm bớt rất nhiều, chỉ bằng một phần trăm sức mạnh trước đó, nói cách khác chiến thần năng lượng thể đã không còn tồn tại, bây giờ sức mạnh tinh thần của hắn so với trẻ sơ sinh là giống nhau, không có ý thức của chính mình.

Sau đó, sức mạnh tinh thần nguyên thuỷ (đơn thuần một loại năng lượng, không có ý thức) bị sức mạnh tinh thần của ta cường chế khảm nhập vào "Thánh Linh khải giáp", vốn dĩ ẩn sau trong khải giáp có sức mạnh tinh thần của Ca Ny tiếp xúc, sức mạnh tinh thần nguyên thuỷ theo bản năng nhận nàng làm chủ nhân.

"Thánh Linh Khải Giáp" phát tán kim mang chói mắt, Ca Ny đột nhiên thân thể mềm nhũn. "Thánh Linh Khải Giáp" thoát ly thân thể Hoắc Ân tự nhiên xuyên qua thân thể mềm mại của nàng, "Thứ Thiên long thương", "Thần Tích Chi thuẫn" ở đằng xa cũng tự động phi lại đây cùng với "Quang Minh thánh kiếm" cùng nhau xếp hàng trên mặt đất trước mặt nàng.

Ca Ny đã trở thành tân chủ nhân của "Chiến thần võ trang".

Ca Ny vừa mừng vừa sợ nói: "Lai, cái này...... là......"

Ta mỉm cười, nói: "Ny tử, chúng là của ngươi, hãy sử dụng tốt nhé, nữ chiến thần của ta."

Á Dạ chư nữ đang ở một bên lo lắng nhìn chúng ta liền hướng tới Ca Ny tỏ vẻ chúc mừng, đây thực sự là một lễ vật quá tốt.

Uy So Tư công tước vẻ mặt cầu khẩn nói: "các hạ, xin ngài cứu Hoắc Ân sớm một chút, nếu không ta sợ không kịp......"

Ah, thiếu chút nữa đã quên mất vấn đề chính.

Ta hướng tới Uy So Tư công tước nở nụ cười rồi bắt đầu ngưng tụ quang minh lực lượng, từ trên tay ta tràn ngập hơi thở thần thánh của "Sanh Mệnh Quang Huy" chiếu rọi tới thi thể của Hoắc Ân.

Thi thể trước đó bị "Kiếm cương" của ta tạo nên vết thương bây giờ dần khép lại, kinh mạch, nội phủ, da tay lần lượt khôi phục cực nhanhm trở lại như cũ. Tiếp theo huyết nhục dưới "Sanh Mệnh Quang Huy" từ từ lưu động trở lại, thi thể lạnh lẽo cũng dần ấm lên.

Sau khi cơ năng thân thể hoàn toàn hồi phục, linh hồn Hoắc Ân từ "Bách Hội huyệt" dung hợp cùng với thân thể, đồng thời tiếp quản quyền điểu khiển thân thể.

"Sanh Mệnh Quang Huy" công hiệu như thần, Hoắc Ân cũng được ta cứu trở về từ Minh giới.

Bản thân ta thật không muốn cứu gã tiểu tử đang ghét này, bất quá nhìn lại "Chiến thần võ trang" cứu hắn coi như cũng đáng giá.

Quang huy dần tan, ta không chút thương tiếc buông tay Hoắc Ân rơi trên mặt đất (là ta cố ý), tiểu tử này ở trên mặt đất bi thống kêu lên một tiếng, vẻ mặt đầy thống khổ.

Uy So Tư công tước mừng rỡ như điên tiến lên ôm lấy bả vai Hoắc Ân, nhìn con trai từ cõi chết trở về hắn cũng không nhịn được lão lệ hoành lưu (nước mắt người già), dù sao đây cũng là nhi tử duy nhất của hắn.

Ta hướng tới phía Ca Ny đánh giá sức mạnh "Chiến thần võ trang" rồi nói: "Ny tử, cảm giác thế nào?"

Ca Ny huy vũ vài lần "Quang Minh thánh kiếm", hưng phấn nói: "sức mạnh sung mãn, ta có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh ba động. Lai, nếu ta phối hợp thêm sức mạnh tinh thần sẽ sinh ra lực phá hoại lớn hơn, ta thật sự rất cao hứng."

Phỉ Âu Á cười duyên nói: "Ca Ny tỷ tỷ, ngươi đừng cao hứng quá sớm, ngươi bây giờ thoạt nhìn chính là hoàng kim quái vật, không sợ Lai đối với ngươi mất đi hứng thú uh?"

Ca Ny biết đó là sự thật (bởi vì 'Thánh Linh khải giáp' hình dạng cố định toàn thân là giáp, hơn nữa mũ mội đầu cũng phong bế, từ bên ngoài nhìn qua thì ngay cả nam nữ cũng không phân biệt được), nàng vội vàng dùng sức mạnh tinh thần ra lệnh giải trừ hình dáng khải giáp, "Thánh Linh khải giáp" từ trên thân thể mềm mại của nàng tự động thoát ly, liền hiện ra thân thể hoàn mỹ của nàng

Ta cười nói: "Ngươi đừng nghe tiểu Á nói bậy, ta không phải sắc lang."

Băng Tuyết nhi giả vờ khinh thường, cái mũi cau có một cách đáng yêu, nói: "Lai ngươi đích xác không phải là sắc lang, ngươi là sắc quỷ! hihi......"

Ta "he he" trừng mắt nhìn nàng một cái sau đó nhìn Ca Ny nói: "hình dạng 'Chiến Thần võ trang' để thế thực sự không tiện, mặc dù đã thu vào cơ thể cũng không được. Uhm, như vậy đi, Ny tử ngươi đưa tay cho ta."

Ca Ny nghi hoặc không giải thích được, khó hiểu đưa tay phải cho ta, ta vươn ngón trỏ cầm lấy bàn tay ngọc nhỏ bé để vào lòng bàn tay một cái ma pháp trận siêu nhỏ. Ca Ny chỉ thấy lòng bàn tay nóng lên, một cỗ sức mạnh từ đâu chảy vào trong cơ thể nàng.

Ta nói: "đây là một cái ma pháp trận nhỏ, có thể trực tiếp đưa một người vào dị thứ nguyên không gian, ta đưa một chút ít ma lực của ta để trong cơ thể ngươi để tuỳ thời có thể mở ra không gian này, 'Chiến Thần võ trang' đặt ở bên trong thì tốt hơn". Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Ca Ny nghe xong đương nhiên thập phần cao hứng, nàng hôn nhẹ lên tay ta rồi xem xét "Chiến Thần võ trang" trên mặt đất, một đạo bạch mang từ trong lòng bàn tay của nàng bắn vào 'chiến thần võ trang' nhất thời xuất hiện một cái ma pháp trận sau đó biến mất vô tung.

Hoắc Ân từ chính miệng phụ thân biết được sau khi mình mất đi lý trí thì đã gây nên hậu quả gì lập từ quỳ xuống trước Hải Lực Khắc quốc vương khóc rống tự trách mình, yêu cầu quốc vương bệ hạ xử tử mình để chuộc tội.

Hải Lực Khắc quốc vương vốn ôn văn nho nhã nhưng giờ đây trên mặt phẫn nộ, hung hăng quát vào tai Hoắc Ân nói: "ngươi tưởng rằng chết có thể giải quyết vấn đề àh? Mạt Khắc kỵ trường và đông đảo tướng sĩ hy sinh có thể sống lại không? Cha ngươi vì ngươi hy sinh những gì ngươi có thấy không? vì ngươi hắn không nghe lời tổ tiên giao 'Chiến Thần võ trang' cho ngươi, vì ngươi hắn không để ý công tước tôn nghiêm khẩn cầu Ngô Lai cứu ngươi, ngươi cứ chết nếu cảm thấy xứng đáng với cha ngươi? ngu ngốc!"

Hải Lực Khắc quốc vương lúc này hiển thị phong thế của bậc vương giả, không giận mà uy khiến kẻ khác nhìn cũng thấy sợ, khó trách người như Uy So Tư công tước cũng cam tâm phục tùng, nay chân thị giảo nhân đích cẩu không hội gọi (cái này người ta gọi là chó cắn - chả hiểu tác giả nói gì =.=!), xem ra thánh ma đại lục tứ đại quốc vương của loài người đều không đơn giản.

Hoắc Ân trước sự dạy dỗ của Hải Lực Khắc quốc vương quỳ xuống trên mặt đất không ngừng khấu đầu, ngay cả trán đều có một màu đỏ, nước mắt ràn rụa bộ dáng nhìn thảm không để đâu cho hết, còn đâu phong thái của "Vô Song quý công tử".

Ta không đành lòng, tiến đến kéo Hoắc Ân dậy, nói: "tất cả đều là quá khứ, lỗi không phải do ngươi, ngươi cũng không cần tự trách mình. Hoắc Ân bá tước ngươi còn rất nhiều điều phải làm, chết như vậy là nhầm lẫn lớn (vô tác dụng)

Hoắc Ân nghĩ tới "đại cừu địch" lúc này không ném đá xuống giếng ngược lại còn an ủi hắn, hắn run sợ lập tức tránh né khi ta đến đỡ, nói: "Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!"

Hắn đối với ta vẫn chưa buông tâm kết, nhưng rõ ràng hắn đã không còn muốn chết, ta cũng không để ý đến thái độ của hắn mỉm cười quay về với đám mỹ nữ.

Uy So Tư công tước hướng tới ta gật đầu cảm tạ, sự giới bị trong lòng ta dưới tình phụ tử mãnh liệt của hắn tự nhiên tiêu biến.

Ta ở lại Lôi Nhân công quốc hơn mười ngày thì rời đi, đi theo ta tự nhiên là có thêm Phỉ Âu Á công chúa, "Chiến Thần vũ trang" cũng chánh thức cấp cho Ca Ny (không cấp cũng không được, 'Chiến Thần vũ trang' đã nhân chủ, trừ Ca Ny bất cứ kẻ nào cũng không thể sử dụng nó).

Y Liên công chúa vốn cũng định đi với Lai nhưng bị Hải Lực Khắc quốc vương ngăn cản, hắn muốn ta sau khi phổ hi công thành danh toại thì trở về cưới nàng.

Hoắc Ân thuỷ chung không nói với ta câu nào, ngay cả khi ta rời đi hắn cũng không có cùng với Hải Lực Khắc quốc vương, Uy So Tư công tước tiễn ta, lúc ấy ta cũng không biết một toà thạch tượng cao hơn mười thước thuần bạch thạch cự tượng 'Vũ Dực' của 'Ma Thần vương' lại thành hình trong tay cừu nhân 'Quý công tử'.

Bình luận





Chi tiết truyện