chương 16/ 125

Ta hùng dũng bước lên phía trước (ma lực của ta tuy có thể so bì với Lộ Tây Pháp nhưng căn bản vẫn chỉ là một học sinh phổ thông,đứng trước một đội quân đằng đằng sát khí dĩ nhiên nội tâm không tránh khỏi hoảng sợ một phen) 3 vị kỵ sĩ gồm hai nam một nữ ba vị kỵ sĩ cùng tiến lên hành lễ nói"Hắc ám long kỵ binh, Không chiến Hạ Nông, Lục chiến Lạp Cáp Nhĩ Đặc, Hải chiến La Duy, bái kiến đội trưởng."

Ngoại hình của ba người cho thấy họ đều là những thanh niên xuất sắc nhất, Lạp Cáp Nhĩ Đặc vừa cao vừa gầy khi đứng thẳng người trông như một cây sào dài chĩa thẳng lên trời sát khí toàn thân tán phát ra xung quanh, La Duy không thẹn là một mỹ nam tử phong độ ngời ngời, toàn thân mặc giáp đen càng tôn lên vẻ uy vũ phi phàm, có điều từ trên người mỹ nam tử này luôn tán phát ra khí thế lãnh ngạo khiến người khác không lạnh mà run.

Còn Không chiến Hạ Nông đúng là một mỹ nữ hiếm thấy, tuy chưa đến mức quốc sắc thiên hương nhưng toàn thân giáp trụ sáng ngời, đối với nam nhân tạo ra một sức hút lạ kỳ, chưa kể nàng còn sở hữu một thân hình bốc lửa kiều mỵ.

Ta liền cười nhẹ, chào đáp lễ bọn họ"Mọi người vẫn khoẻ chứ?"

Tĩnh lặng như tờ, hơn trăm hắc giáp Long kỵ binh không một ai lên tiếng trả lời, khiến cho ta cảm thấy uy thế đội trưởng của mình có chút sứt mẻ.

Khối băng La Duy lạnh lùng đáp "Đội trưởng, không cần nói những lời thừa thải đó, chỉ cần ngài hạ mệnh lệnh xuống, chúng ta ở đây sẽ nhất nhất thi hành mọi mệnh lệnh của ngài."

Á Dạ ở phía sau ta khẽ nhắc "Chủ nhân, người đừng để ý, bọn họ trước giờ luôn như vậy đó, trước mặt phụ vương cũng không hề thay đổi cung cách nhưng sự trung thành của bọn họ thì không cần nghi ngờ. Chủ nhân, chỉ cần người thu hút được lòng trung thành của bọn họ, dù có phải cùng người lên núi đao xuống biển lửa họ cũng chẳng từ nan."

Ta hiểu ý gật đầu một cái, lớn giọng nói "Các ngươi đều là những kỵ sĩ anh dũng thân kinh bách chiến, nhưng ta lại chỉ là một nhân loại vô danh, ta biết các ngươi đối với ta vẫn chưa tin phục hoàn toàn, cho nên ta sẽ thi triển sức mạnh để chứng minh thực lực cho các ngươi thấy. Tốt, ta bắt đầu đây?"

Ta áp tau vào sau lưng Tiểu Dạ,cười nói "Tiểu Dạ!"

Á Dạ cũng cười tỏ vẻ hiểu ý, toàn thân toả ra hắc quang mạnh mẽ, lập tức hoá thành một thanh trường kiếm đen tuyền tự động bay vào tay ta.

Nhìn thấy công chúa hoá thành bảo kiếm, toàn thể Long kỵ binh tự nhiên hiểu được điều này mang ý nghĩa như thế nào,muốn xẩy ra chuyện đó cần tài năng đến thế nào,thực lực Á Dạ bọn họ hiểu rất rõ,trên khuôn mặt băng sương bắt đầu lộ vẻ kinh hãi."

Ta cầm lấy "Á Dạ" đưa lên ngang trước mặt rồi ngưng tụ ma lực, toàn thân lập tức được bao phủ trong một khối hắc sắc quang mang, toàn thể hắc ám Long kị binh liền cảm nhận được năng lượng hắc ám từ khắp nơi đổ về tụ tập lên thân ta với tốc độ kinh người, trong lòng bọn họ hiểu rõ thứ ta đang sử dụng chính là cao cấp hắc ám hệ ma pháp, tất cả không dấu nổi vẻ kinh dị đang hiện trên nét mặt.

Hắc ám năng lượng dưới sự hấp lực của ta liên tục đổ về, ta hét vang một tiếng, trên mũi kiếm "Á Dạ" xuất hiện một hắc ám quang cầu tối đen như mực,thâm trầm không thể nói rõ.

"Địa ngục hạo kiếp", những Long kỵ binh thân kinh bách chiến kinh nghiệm phong phú kia làm sao không nhận ra chung cực hắc ám hệ ma pháp mà từ xưa đến nay chỉ ma vương mới có thể sử dụng, tất cả đều kinh hãi đến thất sắc. Không chiến Hạ Nông, Lục chiến Lạp Cáp Nhĩ Đặc, Hải chiến La Duy ba người lập tức quỳ xuống nói "Đội trưởng, chúng hạ nhân có mắt như mù nên mới tỏ ra thất lễ với người, mong người hồi tâm thu lại ma pháp, chúng tôi nguyện ý cùng ngài vào sinh ra tử."

Ta xuất ra chiêu "Địa ngục hạo kiếp" là có dụng ý sâu xa, người có sức mạnh cường đại tự nhiên lời nói sẽ có sức thuyết phục, huống chi tại ma giới chỉ dùng lực lượng để đánh giá thân phận, thực tế chứng minh 3 vị tướng quân lập tức quy phục tuyên thệ trung thành trước mặt ta.

Thật ra chiêu "Địa ngục hạo kiếp" này chỉ hoàn hảo về mặt kỹ xảo mà thôi, mặc dù ta đã có sẵn nguồn ma lực vô tận hậu thuẫn nhưng đêm hôm qua Á Dạ chỉ mới giảng giải sơ lược về hắc ám hệ ma pháp cho ta, dù cho ta có là thiên tài ma pháp cũng không cách nào nội trong một đêm học được hắc ám chung cực ma pháp "Địa ngục hạo kiếp".

Do đó ta phải nhờ Á Dạ biến hoá thành kiếm để hỗ trợ tăng thêm năng lực, miễn cưỡng hình thành "Đ��c á�a ngục hạo kiếp" hắc ám quang cầu hữu hình vô thực, nếu so với uy lực phá huỷ khủng bố của Lộ Tây Pháp thực tế chỉ đạt khoảng 3 thành mà thôi. Nhìn thấy hết thảy Long kỵ binh đều tỏ vẻ thần phục, ta vô cùng vui mừng chĩa mũi kiếm lên trời hét vang một tiếng, hắc ám quang cầu phá không bay lên rồi tan biến vào không trung.

Lúc đó ta hoàn toàn không hay biết hành động bắn hắc ám quang cầu lên trời sau này lại đem đến cho ta vô số phiền phức, nhưng đó là chuyện về sau, tạm thời nên gác sang một bên.

Sau khi các Long kỵ binh lần lượt từng người được giới thiệu qua, ta ra lệnh cho họ tự động giải tán,sau đó cùng với Á Dạ đi tìm Lộ Tây Pháp.

Lão già giảo hoạt Lộ Tây Pháp hiển nhiên biết rõ ta sẽ quay lại tìm lão, vừa ngồi trên chiếc ghế bành êm ái nhâm nhi tách trà vừa cười hi hi, chờ cho ta đến gần rồi nói "Con rể ngoan của ta, ta biết con nhất định có khả năng thu phục được đám Long kỵ binh kiêu ngạo bất thuần đó mà. Sao rồi, có phải nhớ lão già này nên mới mau chóng quay về phục mệnh đúng không?"

Ta thầm rủa thầm lão ma vương đáng chết này hàng vạn lần nhưng trên mặt cố giữ cho không lộ ra một điểm bất mãn nào (cũng chẳng có cách nào,ai bảo ta không đánh lại hắn), nói "Lộ Tây Pháp đại nhân quả nhiên đoán việc như thần,đúng vậy, tại hạ đã hoàn thành xong nhiệm vụ mà người giao cho. Đại nhân, có thể vui lòng cho tại hạ bước qua "Chuyển di chi môn" để quay về thánh ma đại lục hay không? Sau này chỉ cần đại nhân cho gọi, tiểu nhân sẽ lập tức quay về phục mệnh."

Lão già độc ác, vì lão mà ta phải thốt ra những lời ớn lạnh thế này, nhưng để quay trở về ta buộc phải tâng bốc lão mà thôi.

Lộ Tây Pháp nở một nụ cười ưu nhã, nói "Ồ, muốn quay về gấp vậy sao? Quay về cũng tốt, bất quá khi làm con rể của ta, ngươi cũng đã trở thành một trọng thần nơi ma giới, dĩ nhiên cũng phải vì ma giới lập chút công lao rồi hãy tính chuyện trở về mới phải phép chứ." truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ta sớm biết sẽ có chuyện này, làm sao lão ma vương âm hiểm vạn phần này có thể để cho ta ung dung quay về thế giới cũ dễ dàng như vậy được. Ái chà, thôi thì đành để lão ăn thịt vậy.

Ta cười khổ đáp "Vậy cúi mong đại nhân phát lệnh, tại hạ nhất định sẽ không ngại gian khổ mau chóng hoàn thành."

Lộ Tây Pháp đáp lời "Tốt lắm.Rất sảng khoái, ta quả nhiên không nhìn lầm người. Tại nơi sâu thẳm nhất ở tầng thứ 7 của ma giới này có một con Địa ngục hắc long, nó cũng là ma thú viễn cổ duy nhất còn tồn tại ở ma giới,ngoại trừ sức mạnh vô song nó còn có trí tuệ cực cao, chuyên đối đầu với bản vương,mỗi lần bản vương thân chinh đi tiêu diệt là nó lại chạy trốn mất, chỉ cần ngươi có thể thay bản vương thu thập con nghiệt long này tức là đã lập được công trạng to lớn cho ma giới, ngươi cũng có thể mau chóng quay về thế giới cũ của mình.

Ta thấy Dạ Á vừa nghe tên "Địa ngục hắc long" liền biến sắc mặt lộ vẻ kinh hoàng thì lập tức hiểu rõ nhiệm vụ này vô cùng gian nan, nhưng ta có thể cự tuyệt hay không?

Dĩ nhiên không.

Ta đành tâm bất cam tình bất nguyện nhận nhiệm vụ này.

Vừa ra khỏi cửa cung, Á Dạ đã khẩn thiết nói với ta "Chủ nhân, tại sao người lại nhanh chóng đáp ứng lời phụ vương dễ dàng như vậy? Địa ngục hắc long là sinh vật đã làm chủ ma giới từ trước khi phụ vương đến đây không biết bao lâu rồi, vừa thông minh vừa mạnh mẽ, trên toàn cõi ma giới chỉ có phụ vương đủ sức đối đầu với nó, chưa kể nó còn vô cùng giảo hoạt, mỗi khi phụ thân đích thân xuất mã thì nó trốn biệt đâu mất không cách gì tìm được. Chủ nhân, người..."

Ta đành cười khổ đáp "Cha nàng đã nói thẳng ra như thế, ta còn có khả năng cự tuyệt sao? Á Dạ,ta trước giờ không biết đoạ lạc thiên sứ Lộ Tây Pháp lại giảo hoạt vậy?"

Ta thấy gương mặt Á Dạ không giấu nổi vẻ lo lắng bèn nhẹ nhàng xoa đầu nàng an ủi "Tiểu Dạ, đừng quá lo cho ta,đừng quên giờ ta đã là đội trưởng của Hắc ám Long kỵ binh, dĩ nhiên có thể danh chính ngôn thuận điều động quân đoàn tinh nhuệ nhất ma giới cùng ta đi diệt rồng."

Á Dạ cũng cảm thấy nhẹ nhõm được một chút, nàng đượng nhiên hiểu rõ thực lực chiến đấu của Hắc ám Long kỵ binh thập phần lợi hại, mặt hoa ép sát vào ngực ta, thổn thức nói "Bất kể chàng có nói gì thiếp cũng quyết theo chàng lên đường, nghệ thuật sử dụng hắc ám ma pháp của chàng còn thô thiển, cần phải có thiếp hoá thành bảo kiếm để tương trợ.

Ta nựng vào má nàng môt cái, nói "Tiểu ny tử này,giả sử ta không cho nàng đi thật, nàng cũng nhất quyết bám theo chứ gì?"

Á Dạ hừ nhẹ đáp "Chàng biết rồi mà còn hỏi,thiếp sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh chàng không bao giờ xa rời. Đúng rồi chủ nhân, tiện đây thiếp sẽ dẫn chàng vào bí tàng bảo khố của phụ thân, chúng ta lựa vài món trang bị đem theo.Phụ vương đã làm khổ chàng thế này,chúng ta cứ lấy hết những món đáng giá cho ông ấy tức giận một phen chơi."

Nữ nhân lớn hướng ngoại,điều này nghĩ cũng không sai, hiện nay tâm ý của Á Dạ hoàn toàn chỉ nghĩ đến ta, mọi chuyện đều vì ta mà hành động, ta cũng thấy ấm áp trong lòng.

Ta nhìn lại mình thấy cứ mặc mãi y phục ma pháp cũng chán, bộ đồ này do Lâm Tạp tống cho ta lúc trước, nghĩ đến hơn trăm Long kỵ binh toàn mặc hắc sắc khải giáp uy vũ kinh nhân,không khỏi thấy ghen tị,lại có dịp báo thù tên Lộ Tây Pháp nham hiểm đáng ghét,ta lập tức đáp ứng đề nghị của Á Dạ.

Bình luận





Chi tiết truyện