chương 27/ 32

Sarah quỳ gối núp phía sau tảng đá, quan sát Sam và Jacob đang tiến lại gần lều của Reed. Họ đã tốn một khoảng thời gian để tìm ra những tên tội phạm này, nhưng bây giờ họ đang ở đây, tất cả sự mệt mỏi vì phải cưỡi ngựa đã biến mất khi nỗi sợ hãi chảy khắp mạch máu của cô.

Cuối cùng Sam sẽ có thể tống khứ cái kẻ vẫn đang ráo riết săn lùng họ. Nếu như Zeb Whitaker thật sự đã bị tống vào tù và họ có thể giết chết hay bắt giữ được Reed đêm nay, cô và Sam có thể tìm thấy chút bình yên cho cả hai.

Cô nâng khẩu súng trường mà Sam đã khăng khăng là cô phải giữ bên mình và nhìn chằm chằm vào nòng súng. Hai gã đang ngồi gần đống lửa, một tên khác đang đứng cách đó vài mét, nhìn chăm chú về phía Tây. Buổi đêm yên tĩnh sau cơn bão và tiếng nói của họ trôi dạt về phía cô. Cô không thể nghe rõ nhưng cô biết họ đang tranh luận với nhau.

Sam đã nói với cô anh không nghĩ Reed ở cùng với chúng. Anh đã nói rằng hắn ta ốm yếu chỉ toàn da bọc xương và thích mặc áo khoác bằng da màu đen với tua rua nơi tay áo. Mặc dù họ biết Reed và đồng bọn của hắn đang cắm trại dọc theo khúc cua của sông Trinity thì những kẻ chỉ điểm có thể đã sai lầm. Sam và Jacob kiểm tra thật chắc chắn trước khi họ cưỡi ngựa vào nơi dựng trại.

Không có bất cứ kẻ nào ngồi quanh đống lửa giống với hình dáng của Reed. Sarah ngã người về phía sau và cố thư giãn. Jacob đã lên kế hoạch cưỡi ngựa vào chỗ dựng trại và trao đổi vài điều với Sam. Cô chú ý thấy anh chàng cảnh sát trượt huy hiệu vào trong túi trước khi họ bỏ cô lại chỗ này. Cho dù những tên đang đứng cạnh bờ sông có là đồng bọn của Reed, cô cũng không thấy bất cứ dấu hiệu nào cho thấy chúng sẽ nổ súng vào họ và phát ám hiệu cho Reed biết.

Sarah nghe thấy con ngựa của cô phát ra tiếng động và ngước lên để xem có ai trong trại cũng để ý đến nó hay không. Cô nghi ngờ về điều đó nhưng Sam đã bảo cô hãy ở yên tại đây. Anh cũng nói với cô nếu như cuộc đấu súng bắt đầu diễn ra, cô hãy nhắm và nổ súng vào bất cứ ai không giống anh và Jacob.

Cô quan sát những gã trong trại, cố đoán xem khoảng cách giữa cô với chúng có đủ gần để hạ gục được tên nào trong số chúng hay không. Sam đã nổ lực giữ an toàn cho cô nhưng có thể nó chẳng phải là điều tốt nhất nếu như cô không thể nào giúp đỡ được Sam khi anh lao vào nguy hiểm.

Có thứ gì đó đang chuyển động trong bụi cây phía sau lưng cô, và Sarah nhận ra nếu cô cứ ngồi yên ở đây thì điều đó cũng chẳng giúp cô an toàn hơn việc cô có hành động gì đó để tự bảo vệ mình.

Nâng khẩu súng trường lên, cô di chuyển xuyên qua bóng râm của hàng cây, rút ngắn khoảng cách từ chỗ ẩn nấp của cô đến nơi dựng trại còn một nửa. Đôi giày da đanh không gây ra bất cứ tiếng động nào khi cô chạy. Trong vài phút cô đã đến được nơi khá lý tưởng với những lùm cây rậm rạp cao hơn đầu. Để đảm bảo an toàn, cô đẩy vai mình tựa sát vào thân cây. Không ai có thể nhìn thấy cô ở đây, nhưng cô có thể quan sát nơi dựng trại một cách rõ ràng hay nếu cần cô có thể nhắm bắn một cách chính xác.

Một lần nữa cô lắng nghe thứ đang chuyển động phía sau. Lần này tiếng động nghe giống như tiếng giày bốt đang cố di chuyển một cách nhẹ nhàng trên nền đất phủ đầy lá. Ý nghĩ đầu tiên của cô đó có thể là Sam đang quay lại để kiểm tra cô. Nhưng cô nhận ra cô vừa mới thấy anh ở phía trước cách đây một phút. Anh không thể có đủ thời gian để vòng ra phía sau cô. Hơn nữa, anh nghĩ cô sẽ thoát khỏi nguy hiểm khi ở đây, vì thế anh sẽ ở bên cạnh Jacob. Nếu Sam bỏ lại Jacob thì anh ta sẽ phải một mình chọi với ba tên kia.

Cô ấn người vào sát hơn để bóng râm có thể che khuất cô. Hắn ta hầu như ở rất gần cô. Đó là một người đàn ông có vóc dáng gầy. Cô có thể nghe thấy tiếng sột soạt phát ra từ chiếc áo khoác bằng da của hắn và tua áo phất phơ giữa cô và đống lửa trại ở đằng xa.

Cô nín thở nhận ra cô ở gần đến mức có thể ngửi thấy mùi của Reed. Hắn ta dường như chẳng vội vàng gì, giống như đang đi tản bộ và chờ đợi một điều gì đó.

Cô nghe thấy tiếng hắn gõ nhẹ vào lưỡi dao. Trong một lúc cô nghĩ rằng có thể hắn đã nhìn thấy cô và lúc này đang tính chơi đùa cùng cô, hắn biết rõ cô đang núp ở một nơi nào đó. Nhưng hắn vẫn tiếp tục chờ và cô nhận ra hắn dồn mọi sự chú ý của bản thân vào khu vực dựng trại.

Reed đang làm giống như cô. Hắn đang chờ tại đây cho đến khi những rắc rối bắt đầu.

Cô dời tầm bắt khỏi Reed và nhìn thấy Jacob đang cưỡi ngựa về phía trại, đầu cúi thấp, cơ thể buông lỏng giống như anh ta gần như ngủ gục trên yên ngựa.

“Xin chào!” Cuối cùng anh ta la lên. “Tôi cưỡi ngựa vào được chứ?”

Hai gã đang tranh luận bên đống lửa đứng dậy. “Cứ vào đi, thong thả nào, chàng trai”, một kẻ trả lời trong khi cả ba đều chuẩn bị súng sẵn sàng.

Jacob tiến lại gần. “Tôi nhìn thấy đống lửa mà các anh đốt và nghĩ rằng có thể mấy anh biết gì đó về người tôi đang tìm. Một người đàn ông và vợ của hắn ta đang trên đường đi đến Fort Worth”.

Hai gã đứng bên cạnh đống lửa dường như bớt căng thẳng nhưng gã thứ ba vẫn đứng đó trong tư thế sẵn sàng.

“Bọn tôi chỉ là những tên cao bồi chăn gia súc đang trên đường trở về nhà thôi”, gã hồi nãy lại nói.

Sarah biết chút ít về những gã cao bồi nhưng những kẻ này ăn mặc không giống như những người chăn gia súc. Họ không mặc quần da dành cho những người chăn bò và chiếc quần len họ đang mặc sẽ không bao giờ chịu được công việc nặng nhọc đó.

Nếu Jacob để ý anh ta sẽ không bình luận khi bước xuống ngựa. Đối với một người lạ mặt không vũ khi trong tay, việc đề nghị mời họ một tách cà phê là cách cư xử tốt.

Nhưng chẳng có ai trong ba kẻ đó ngỏ lời.

Jacob kiểm tra yên ngựa. “Vậy tôi phải đi tiếp đây”.

Tất cả ba người đàn ông chờ anh ta rời khỏi đây. Chúng không tìm kiếm những rắc rối, nhưng chúng cũng chẳng muốn mời gọi rắc rối ghé thăm. Sự thinh lặng kéo dài.

Cuối cùng người đàn ông duy nhất mở lời từ nãy đến giờ trả lời Jacob “Tôi nghĩ rằng tôi thấy một cặp vợ chồng đã cắm trại cách đây vài dặm. Anh có thể kiểm tra trước khi anh dừng lại, người lạ à”.

Jacob gật đầu và nhấc súng ra khỏi yên. “Từ từ giơ hai tay lên nào, các chàng trai. Tao là cảnh sát Texas và tao nghĩ đã đến lúc chúng mày phải đi theo tao rồi”.

Hai người đàn ông đã làm theo yêu cầu của Jacob nhưng gã thứ ba tấn công anh bằng khẩu súng của hắn. Tiếng nổ súng phát ra từ trong bóng tối. Jacob chĩa súng về phía hai tên còn lại.

Sarah quan sát xem phát súng đó đến từ đâu, nhưng cô không thể nào nhìn thấy Sam. Khi cô nhìn lại, bóng dáng gầy còm của Reed đã biến mất.

“Tao không đến một mình”. Jacob di chuyển khẩu súng về phía hai tên gần đống lửa để chúng tiếp tục giơ cao tay lên.

Sarah nghe thấy tiếng người di chuyển trong bụi cây cách đó vài dặm. Đột ngột Sam bước ra, hai tay giơ lên cao. Một lát sau, Reed đi phía sau anh, khẩu súng của hắn chĩa thẳng vào lưng của Sam. “Hạ súng của mày xuống đi, cảnh sát. Nếu không bạn mày sẽ chẳng còn cơ hội bước thêm một bước nào nữa đâu”.

Jacob chửi thề và hạ súng xuống.

Trong sự hoảng sợ, Sarah quan sát khi Sam bị dẫn vào trong trại.

“Cả ngày hôm nay bọn tao đã ở đây chờ hai đứa mày lộ diện”. Reed cười lớn lên. “Tao thừa biết nếu như tao ngừng tìm mày thì mày cũng tự động dẫn xác đến tìm tao. Và chỗ này có quá nhiều nơi ẩn nấp để mày bỏ qua cơ hội đó”.

“Ra đi nào, mấy chàng trai!” Hắn la lên.

Những gã khác cùng với vũ khí trong tay tập trung quanh đống lửa. Nếu như cô thử nhích thêm 12 mét thì cô sẽ đụng bọn chúng. Cô đếm thấy có tất cả sáu tên.

Hai gã tranh luận hồi nãy bên đống lửa nhanh chóng giữ lấy vũ khí của Jacob và trói tay anh ta lại phía sau.

“Mày sẽ không trốn thoát được đâu”. Anh ta đẩy hai gã đang cố trói anh lại.

“Ồ, thế sao. Nhưng tao sẽ thoát thôi”, Reed trả lời. “Tất cả những gì chúng tao phải làm là ném xác mày xuống sông để phi tang, thế là xong. Mày sẽ trôi dạt vài dặm và chẳng có kẻ nào thèm suy xét xem mày bị bắn ở đâu. Tụi cớm còn nhiều thứ khác phải làm mà”.

“Cảnh sát Texas không đời nào buông tha mày đâu. Người nào đó sẽ đuổi theo và tống mày vào tù thôi”.

“Bắt tao sao?” Reed hét lên. “Ngay khi chúng tìm thấy xác của mày, tao sẽ kiếm người làm chứng cho tao”.

“Mày không thể giết bọn tao và thoát khỏi trách nhiệm đâu”. Chút ít hốt hoảng ẩn hiện trong giọng nói của Jacob, nhưng Sarah để ý Sam không nói bất cứ lời nào.

Cô nhấc khẩu súng của mình lên. Nếu như có bất cứ gã nào nổ súng, cô sẽ nổ súng vào hắn trước khi bọn chúng hạ gục Sam và Jacob.

“Tao có thể giết cả hai đứa mày”. Reed cười lớn. “Một tên cảnh sát thì chẳng nhằm nhò gì nhưng giết được Sam Gatlin lại là chuyện khác. “Tên tuổi của tao sẽ nổi như cồn, mọi quán rượu ở tiểu bang này đều sẽ thì thầm quan tâm đến tao khi họ biết tao đã hạ gục được hắn”.

Sarah khó tin vì Sam không hề nói gì. Thực tế, anh dường như chỉ lắng nghe, có vẻ hứng thú với cuộc trao đổi này.

“Ý mày là bắn sau lưng anh ta sao?” Jacob rít lên.

Reed rút hai khẩu súng của Sam ra khỏi bao súng. “Tao không định bắn hắn từ sau lưng, tao sẽ đối mặt và giết chết hắn trong khi vũ khí vẫn còn trong tay hắn”. Hắn ra hiệu cho hai tên đồng bọn tiến lại gần. Khi mỗi tên đã giữ lấy tay của Sam, Reed ra lệnh. “Tụi bây trói hắn vào giữa hai cái cây kia. Trói chặt hai tay hắn lại”.

Ngay khoảnh khắc Reed dời súng khỏi lưng của Sam, anh phản ứng ngay lập tức. Anh túm lấy gã phía bên trái và ném thẳng hắn vào đống lửa. Gã bên phải tiến lên đấu với Sam nhưng hắn không phải đối thủ của anh. Trong một lúc hắn đã nằm thẳng cẳng dưới đất, rên rỉ vì đau đớn.

Reed bắn một phát vào giữa hai chân Sam. Reed chĩa súng về phía Jacob. “Cứ tiếp tục đi, Sam. Tao sẽ giết chết thằng bạn của mày trước khi mày có thể đến được chỗ tao”.

Sam do dự như thể anh đang cố đấu tranh với chính mình.

“Hãy làm những gì mày có thể, Sam!” Jacob hét lên. “Dù sao thì tao cũng sẽ chết. Hãy tự nắm bắt lấy cơ hội của mày đi”.

Một trong những gã đang giữ Jacob giáng mạnh khẩu súng của hắn vào miệng của Jacob.

Jacob giật bắn lên mạnh đến mức khiến tên đó sẩy chân ngã phịch xuống. Hắn nhảy bật lên, ngượng vì bản thân không bằng một kẻ bị trói như tên cảnh sát này. Hắn chửi thề và đánh Jacob một lần nữa, lần này mạnh hơn khiến anh gục xuống.

Reed mỉm cười, thực sự phấn khích khi thấy Jacob đang chảy máu. “Để tao nói cho mày nghe điều này, Sam, tao sẽ thả thằng đó sau khi đồng bọn của tao đùa với hắn một lát, nếu mày đồng ý cùng tao quyết đấu một cách công bằng”.

Sam nhìn hắn chằm chằm. “Một trận đấu công bằng?”

“Công bằng theo cách của tao. Tao muốn hai tay mày tránh xa súng ra, để đồng bọn tao trói hai tay mày vào cây. Khi tao la lên, hắn sẽ cắt dây trói bên tay trái của mày. Chúng ta sẽ cùng đối mặt với nhau”.

“Mày biết rõ tao thuận tay phải mà”, Sam bình luận.

“Tao biết, đó chính là lý do tao sẽ để lại cho mày khẩu súng đựng ở bao da bên phải. Khi mày bắn tao, mày phải dùng tay trái để kéo khẩu súng bên phải, còn tao thì quá chậm. Tao sẽ ra lệnh cho đồng bọn của tao không được can thiệp vào và để cho gã cảnh sát kia sống sót. Đủ công bằng rồi chứ?”

“Đủ”. Sam bước đến giữa hai cây và giơ tay cao lên. Hai tên tội phạm do dự từ từ bước về phía đó để trói hai tay của anh lại, kéo anh vào giữa hai thân cây.

Sarah cố kìm nén nước mắt khi cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông mà cô yêu và cố gắng quyết định làm sao để giúp anh.

Cái gã bị Sam đánh và quăng vào đống lửa hối hả chạy đến phía anh. Hắn đấm mạnh vào mặt Sam vài lần.

“Đủ rồi, Roy”. Reed ra lệnh. “Tao muốn bắt đầu cuộc đọ súng”.

Roy thụi thêm hai cú đấm nữa vào mặt Sam trước khi lùi lại.

Sarah nâng khẩu súng của cô lên, cố gắng quyết định xem cô nên bắn gã nào trước. Cô biết cô chỉ có thể bắn duy nhất một phát, có thể là hai trước khi đám tội phạm đó nã súng vào Sam và Jacob. Cả hai người đều đang chảy máu, Jacob thì bị thương nơi miệng còn Sam bị một vết cắt chạy từ khóe mắt bên trái xuống đến má.

“Mày có muốn trăn trối điều gì trước khi tao hạ lệnh cắt dây trói không?” Reed hét lên. “Khi đó tao và mày cùng lúc rút súng của mình ra. Bạn chỉ có thể nhanh hơn tao một chút thôi. Và khi tao giết được mày, tao sẽ trở thành một huyền thoại và mày sẽ trở thành một tên săn tiền thưởng đã nằm dưới nấm mồ”.

Sam nhìn trân trân vào Reed. “Tao có một thiên thần luôn ở bên bảo vệ. Cô ấy có thể khiến sợi dây thừng đung đưa chỉ với một phát đạn”.

Reed cười lớn lên, bình luận với tụi đàn em về việc gã huyền thoại của bọn chúng ắt hẳn đã bị đập vào đầu quá nhiều lần đến mức loạn trí. Hắn ra lệnh cho tất cả bọn chúng đứng phía sau khi Roy giơ con dao kề vào dây thừng bên tay trái của Sam.

Sarah nâng súng lên. Reed di chuyển phía trên vũ khí của hắn độ một in-sơ và chuẩn bị kéo nó ra.

“Cắt dây!” Hắn la lên.

Roy cắt dây thừng chính xác một giây khi Sarah nổ súng vào dây trói bên tay phải của Sam. Sam nhanh như chớp kéo nó ra, bắn Reed trước khi khẩu súng của tên tội phạm này rời khỏi bao đựng.

Sam lướt mắt đến những kẻ còn lại. “Tụi bây thử đụng đến vũ khí xem, tụi bây sẽ chết ngay lập tức”.

Sam đẩy mạnh Roy về phía đồng bọn của hắn, rút súng và chĩa nó về phía bọn chúng khi anh di chuyển. “Cởi trói cho cậu ta ngay”, anh ra lệnh.

Sarah sẵn sàng nổ súng nếu như có bất kỳ kẻ nào tính động đậy.

Jacob cọ xát hai cổ tay sau đó lượm súng của anh ta lên. “Cảm ơn”, anh ta liếc nhìn Sam. “Tao nợ mày một mạng”. Anh ta bắt đầu trói những tên còn lại trong hki Sam đứng đó canh gác.

Sam liếc nhìn qua vai và nhìn thấy Sarah bước ra khỏi chỗ nấp. “Anh nghĩ mình đã nói em phải ở yên tại nơi em được an toàn”. Giọng của Sam như tiếng gầm gừ nhưng một nụ cười nhếch lên nơi khóe môi của anh.

“Nhưng, Sam...” Jacob hét lên.

“Đứng ngoài chuyện này đi, Jacob!” Cả hai người cùng la lên.

“Nếu em nghe theo lời anh thì giờ này anh đã chết rồi”, cô thì thầm khi cô bước lại gần hơn.

“Nếu như em chịu lắng nghe anh thì giờ này em đã mang thai đứa con của anh”, anh trả lời.

Bình luận





Chi tiết truyện