chương 26/ 32

Sarah ngủ chập chờn khi Sam kéo giày ra và trượt vào nằm cạnh bên cô. Như mọi khi, anh kéo chăn đắp cho cô trước khi đặt lưng nằm xuống.

“Sam?” cô thì thầm, lăn người qua.

“Ừ”. Sam trả lời.

“Tối nay anh sẽ ôm em chứ, hay anh còn tức giận với em?”

Anh vòng tay quanh người cô và kéo cô tựa vào người anh. “Anh vẫn còn tức lắm nhưng anh sẽ ôm em”. Hơi ấm của anh bao phủ lấy cô khi anh nói thêm. “Em biết em đã khiến anh trở nên điên loạn mà phải không?”

“Em biết. Em cảm thấy rất tồi tệ về nó”. Cô có thể nghe thấy tiếng của Jacob ở phía trên. Cô rúc vào gần Sam. Cô rất mừng khi anh chàng cảnh sát ở đây nhưng cô cần phải ở bên cạnh Sam.

“Tại sao em không nói cho Jacob biết lý do thật sự em bắn anh?” Sam thì thầm vào tai cô.

Cô trườn lên phía trên và đưa miệng gần vào tai anh để trả lời. “Em không thể. Nếu thế anh ta sẽ biết được em đã phá vỡ một trong những quy tắc”.

Sam giữ lấy đầu của cô. “Sarah, không hề có quy tắc nào giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Thậm chí nếu có anh cũng không biết chúng”. Anh cọ má mình vào gò má của cô. “Tất cả những gì anh biết đó chính anh muốn em. Anh muốn em một cách tồi tệ, có thể anh phải dùng cả đời mới lắp đầy khao khát đó. Không có bất cứ quy tắc nào ngoại trừ những điều chúng ta tự đề ra”.

Sau đó anh hôn cô, nhẹ nhàng và thật ngọt ngào, giống như những nụ hôn mà họ đã có với nhau. Cả hai đều đã nhận ra làm sao để đối phương cảm thấy thỏa mãn nhất. Cô kinh ngạc khi nhận ra người đàn ông này có thể khiến cô tan chảy ngay từ bên trong. Cô thu lấy ngọt lửa khao khát ngọt ngào ấy, để nó lan tỏa khắp cơ thể, chạm đến tận đầu ngón chân của cô.

Trong khi nụ hôn vẫn tiếp tục, Sam di chuyển tay xuống phía sau và giữ chặt lấy hông của cô.

“Sam, chúng ta không thể làm điều này. Jacob có thể nghe thấy đấy”.

Sam để cô nằm ngửa ra và thì thầm. “Anh sẽ không gây ra bất cứ tiếng động nào, nhưng nếu em không phản đối, anh dự tính sẽ chạm vào vợ mình tối nay. Em đã yêu cầu anh làm điều đó cả ngày hôm nay”.

“Không, em không có”. Cô chôn vùi tiếng cười khúc khích của mình vào ngực của anh.

“Có, em đã làm thế. Trong cái cách em di chuyển. Cách em nhìn anh. Thậm chí khi em bắn anh, em cũng nàn xin anh ôm em thật chặt”.

Cô thư giãn khi bàn tay của anh đi ngang qua bộ váy của cô. Anh không cởi hàng nút nhỏ đến tận eo của cô hay cố kéo đường viền chân váy lên phía trên, anh chỉ đơn giản khám phá cơ thể cô qua lớp vải bông mỏng.

“Khi em đến với anh như một người vợ thật sự, Sarah. Anh muốn em đến với anh mà không có bất cứ thứ gì bao phủ lấy em, kể cả bộ váy mỏng manh này. Hãy đến với anh khi ánh sáng chiếu rọi trên em, để anh có thể nhìn thấy em và chạm vào em mà không có bất cứ điều gì có thể ngăn cản. Hứa với anh”. Tay anh đặt gần nơi ngực của cô khi những lời nói của anh lờn vờn nơi gò má của cô.

“Em hứa”, cô thì thầm.

Bàn tay anh tiếp tục lang thang, sưởi ấm cơ thể cô. Anh hôn cô cho đến khi tất cả suy nghĩ rời khỏi tâm trí cô và cô trôi dạt vào khoái lạc cùng với anh. Cuối cùng anh chấm dứt nụ hôn và một lần nữa di chuyển miệng đến gần tai của cô. Hơi thở đứt quãng khi anh thầm thì vào tai cô. “Lần tới khi em nói rằng em yêu anh, tốt hơn nó không phải là một quy tắc mà một người vợ phải có. Yêu anh hay ghét anh, đó chính là cảm xúc thật của em. Anh muốn biết em cảm thấy về anh như thế nào, chứ không phải những điều em cho rằng mình phải nói ra”.

“Em hiểu rồi, Sam”, cô thì thầm.

Anh xoay người cô lại để cô tựa vào anh và nói thêm. “Chúng ta nên đi ngủ thôi. Nếu Jacob nói đúng thì sáng mai chúng ta sẽ phải đụng độ với rắc rối đấy. Cho dù có chuyện gì xảy ra, em phải ở gần anh và làm theo những gì anh bảo. Mạng sống của cả hai chúng ta phụ thuộc vào nó”.

“Em sẽ nhớ điều đó”. Cô nhích lại gần. “Chúc anh ngủ ngon”.

“Em có phiền nếu anh chạm vào em trong khi chúng ta ngủ không?” Tay anh vẫn còn để trên ngực của cô. “Dường như nó đã trở thành thói quen của anh mất rồi. Anh không thể nào ngủ yên nếu không cảm thấy em ở gần bên anh”.

Cô thì thầm. “Không, em không phiền đâu”.

Cô nghe thấy hơi thở của anh trở nên đều đặn, nhưng tay anh vẫn giữ chặt lấy cô. Anh không phải là người duy nhất hình thành thói quen đó. Cô cũng như thế, cảm thấy thật bình yên khi nằm bên cạnh anh.

Vài giờ sau, khi lửa đã tàn và cơn bão lúc này đã qua, chỉ còn mưa lác đác, cô tỉnh giấc do cái đụng chạm của anh. Anh đã cởi vài nút trên bộ váy của cô đủ để anh luồn được tay vào bên trong và nhẹ nhàng dùng ngón cái di chuyển qua lại nơi núm vú của cô. Sự khoái lạc khiến cô choáng váng như thể cô vẫn còn đang mơ.

Khi cô thở dài ra, anh ngước đầu lên, đôi mắt anh lấp lánh đam mê. Không phải nói một lời nào bởi vì họ đều hiểu nó là gì.

Anh khép áo cô lại và nằm ngửa ra. Trong một lúc lâu họ chỉ nằm bên cạnh nhau, không đụng chạm mà chỉ lắng nghe hơi thở của nhau. Cô muốn nói với anh cô đã đáp trả lại anh dễ dàng như thế nào, cô muốn anh nhiều đến mức nào. Cô muốn nói cô đã sai lầm như thế nào khi bắt anh phải giữ lới hứa đó. Anh muốn cô, cô muốn có anh và cả hai đã kết hôn với nhau.

Hơn tất cả, cô muốn nói rằng việc anh chờ đợi có ý nghĩa đối với cô. Cô đã đẩy anh xuống địa ngục nhưng anh vẫn chờ đợi. Có thể cô đã đẩy cả hai xuống đó nhưng cô không biết phải nói sao để anh hiểu rằng chính bởi hành động nhỏ nhoi đó, anh đã thể hiện sự tôn trọng đối với cô. Chỉ bằng việc chờ đợi, anh đã trao cho cô sự kính trọng mà cô mong muốn cả đời. Cô không muốn bản thân trở thành một món hàng, sang từ tay người này qua người khác, một người không hề có chút giá trị. Sam làm cô cảm thấy mình được yêu thương, khiến việc chờ đợi trở nên đáng giá.

“Sam”, cô thì thầm, biết rằng anh vẫn chưa ngủ.

“Cố ngủ chút đi, Sarah. Trời sắp sáng rồi và điều đó hứa hẹn một ngày kinh khủng đang chờ đợi chúng ta. Anh không có ý định khiến em tỉnh giấc. Anh chỉ muốn chạm vào em một lần nữa thôi”.

“Sam, em muốn nói điều này trước khi chúng ta bắt đầu ngày hôm nay”.

“Được, anh nghe đây”.

Cô tìm thấy tay anh đang đặt giữa họ và giữ nó thật chặt khi cô thì thầm. “Em yêu anh”.

Anh sít chặt lấy tay cô trong một lúc, sau đó đứng dậy và đi về phía cửa kho thóc.

Cô bước theo anh.

Anh vòng cánh tay quanh người cô và ôm lấy cô khi cả hai cùng ngắm mặt trời lên. Anh cúi đầu xuống, hít vào mùi hương trên mái tóc của cô và nói thêm. “Anh cũng yêu em”.

Bình luận





Chi tiết truyện