Khoảng thời gian quý báu đã trôi qua và Sam không thể làm gì với nó. Kể từ khi anh nhận được tin Reed và đồng bọn của hắn đang cắm trại gần Fort Worth, anh muốn kết thúc những rắc rối giữa họ một lần cho mãi mãi. Gã cảnh sát Dalton cưỡi ngựa đuổi theo hắn sau khi họ uống cà phê trước lúc bình minh. Lúc này anh ta đã đi trước Sam ba tiếng đồng hồ. Jacob đã lên kế hoạch kiểm tra mọi thứ, sau đó quay lại để gặp Sam. Tuy nhiên, Sam dường như không thể xúc tiến được gì.
Đầu tiên, Norma đã được đưa đến tu viện, sau đó em gái của anh luôn nghĩ rằng họ phải nói chuyện với nhau. Bây giờ Sarah lại khăng khăng đòi đi với anh ta, và tất nhiên, trước khi rời khỏi thị trấn họ phải ghé qua mua đồ. Với tốc độ này, trước khi anh bắt được tên tội phạm đó thì anh đã già mất rồi. Anh bắt đầu tin rằng có một lý do khiến anh chưa bao giờ nghĩ đến một tay thợ săn tiền thưởng sẽ kết hôn.
Thứ tốt đẹp duy nhất chính là một khi Sam đã giải quyết ổn thỏa mọi thứ với Reed, họ sẽ đến gần nơi ở của anh. Sam muốn cho Sarah một ngôi nhà. Đó là thứ duy nhất anh có thể tặng cho cô. Một nơi để cô có thể gọi là nhà của mình. Anh không chắc cô có tin anh nói thật về việc anh có một căn nhà hay không, nhưng cô sẽ sớm nhìn thấy nơi đó.
Liếc nhìn về phía cô, anh phải thừa nhận việc nhìn thấy Sarah cưỡi ngựa đi bên cạnh là một cảnh tượng tuyệt vời. Trong khi anh đi tìm cho cô một con ngựa và mua đồ dự trữ, cô khăng khăng muốn mặc chiếc quần tây và áo sơ mi mà cô chọn tại cửa hàng. Cả hai đều quá lớn và chất liệu thì quá kém, nhưng cô không hề phàn nàn. Ngay cả cái nón cô đã mua trông giống như một món đồ cũ không ai cần. Nhưng đôi giày da đanh nhỏ mà anh đã khẳng định với cô nó cần thiết giống như đôi găng tay thì còn tạm được. Chúng cao đến đầu gối vì thế cô sẽ có thêm sự bảo vệ chống lại các vết xước xảy ra trên đường.
Cô đã nói thật khi bảo rằng cô biết cưỡi ngựa. Anh thích thú ngắm nhìn bím tóc dài màu vàng óng của cô hất qua lại khi họ phi ngựa rời khỏi thị trấn. Thực sự, anh thích mọi nơi trên cơ thể cô khi cô đung đưa trên yên ngựa. Có thể chẳng bao giờ anh dùng đến xe ngựa nữa.
“Em cưỡi ngựa tốt đấy, bà Gatlin”, anh khen tặng khi họ cưỡi ngựa chậm lại để chúng bước từng bước trên đường.
“Em đã từng chăm sóc một con ngực nhỏ già của Bà Vee. Em cưỡi ngựa bất cứ khi nào em làm xong công việc của mình. Em luôn luôn yêu những con vật”. Cô liếc nhìn anh. “Chúng luôn cuốn hút ánh mắt của em”.
“Em thích đi như thế này sao?” Anh không ngừng tự hỏi cô có thích anh hơn mấy con thú đó không. Cô đã khẳng định rằng cô có thể thuần hóa anh, nhưng Sam biết rằng cô có rất ít cơ hội.
“Ô, vâng”. Cô cúi người về phía trước và vỗ nhẹ vào cổ của cô ngựa cái có bộ lông màu xám. “Em không thể tin được anh lại thuê được một con ngựa tốt như thế này”.
“Anh không thuê. Anh đã mua nó. Nếu em muốn thì nó là của em đấy”.
Sarah nhìn anh trong sự ngạc nhiên. “Của em? Thực sự của em sao?”
“Nếu như em muốn nó. Anh biết em không thể bỏ nó vừa vào túi của em, nhưng nó là của em. Anh có khá nhiều chỗ trong kho thóc tại nơi ở của chúng ta. Và cả một cánh đồng cỏ xanh mướt với dòng suối chảy ngang qua. Anh sẽ phải làm một vài thứ với hàng rào xung quanh, nhưng nó chỉ tốn vài ngày thôi”.
Sarah kéo dây cương và Sam cũng làm như thế.
“Khi anh nói nó là của em bởi vì em đang cưỡi nó”. Sarah đẩy nón ra phía sau và nhìn anh.
“Ý của anh chính là em có thể giữ nó là của mình, Sarah à. Nếu như anh biết em thích cưỡi ngựa như thế, anh đã mua nó từ sớm cho em rồi”.
“Nó là của em, mãi mãi sao?”
Sam bắt đầu cảm thấy như thể anh đang nói chuyện với chính mình.
“Mãi mãi”. Anh không biết phải nói gì hơn, nhưng anh phải nói điều đó với cô. Anh phải để cho cô biết cô đứng ở vị trí nào, đối với anh, đối với con ngựa này và tất cả mọi thứ khác. “Nếu một ngày nào đó em cưỡi ngựa rời xa anh, ít nhất anh cũng biết được em đang cưỡi trên một con ngựa tốt”.
“Cám ơn anh về con ngựa này”. Cô vỗ nhẹ vào con ngựa một lần nữa. “Nhưng em sẽ không bỏ anh, Sam à. Em không biết tại sao anh có thể nghĩ như thế. Anh là chồng của em mà”.
Anh nhìn cô, ngạc nhiên khi thấy cô hiểu anh một cách rõ ràng như thế. Những lời nói của tên cảnh sát kia cứ lờn vờn trong suy nghĩ của anh. Chính xác anh phải làm thế nào đây? “Nếu như Sarah không có con, Cảnh sát trưởng Riley có thể chấm dứt toàn bộ chuyện này”. Cô có thể nói rằng cô sẽ không bỏ đi, nhưng Sam tự hỏi cô sẽ phản ứng như thế nào nếu như cô biết được nó có thể.
“Trong suy nghĩ của anh, khi chúng ta kết hôn với nhau, chúng ta đã lập nên một giao kèo”, Sam nói. “Anh đưa em ra khỏi tù và nhận chăm sóc cho em. Nó có nghĩa là cho em một ngôi nhà để sống và không bao giờ để em bị đói. Đổi lại, em sẽ là vợ của anh. Chuẩn bị thức ăn khi anh trở về, dọn dẹp nhà cửa, chia sẻ chiếc giường cùng với anh khi em đã sẵn sàng”.
“Nó là một sự thỏa thuận công bằng. Nó nhiều hơn những gì em có thể mong đợi”.
Cô không nói thêm bất cứ điều gì, nhưng Sam nhìn thấy nó trong ánh mắt của cô. Cô muốn nhiều hơn thế. Vấn đề anh không biết nó là gì.
“Tốt hơn chúng ta nên dừng lại ở đây và anh sẽ dạy em cách sử dụng súng”, anh đổi đề tài. “Nếu em dự định đi cùng với anh, em tốt hơn nên biết vài thứ”.
Họ cưỡi ngựa vào vùng đất có nhiều cây nằm cách đường lớn nửa dặm. Sam thong thả chỉ cho cô thấy khẩu súng lục cỡ 45 của anh hoạt động như thế nào. Thứ vũ khí này hầu như trở thành bàn tay thứ hai của anh trong nhiều năm qua. Anh khó tin có ai đó biết cách sử dụng khẩu lục này.
Lúc đầu anh đã định hoàn thành bài học này một cách thật nhanh và tiếp tục cuộc hành trình, nhưng khi họ ngồi gần bên nhau, đầu của họ kề bên nhau, cùng xem làm thế nào để nạp đạn, Sam đã quyết định anh không thèm bận tâm xem nó tốn bao nhiêu thời gian.
Khi cô đã sẵn sàng để thử bóp cò, Sam dựng một cành cây phía trên những tảng đá cách đó khoảng ba mươi bước chân và đứng phía sau cô. Vũ khí trong tay cô nhìn thật lớn khi cô nâng nó lên và nổ súng.
Cô nhảy dựng lên và suýt đánh rơi khẩu súng.
Sam cười lớn. Khi cô thử lại một lần nữa, anh hướng dẫn cho cô. Anh để cô đứng trên một tảng đá để cô hầu như cao gần bằng anh, sau đó trụ vững cho cô, vòng cánh tay quanh người cô và nói nhỏ vào tai cô.
Khi cô nổ súng lần nữa, cô dội mạnh vào người anh.
Trong gần một giờ cô đã nhắm vào cành cây đó và nổ súng. Mỗi lần anh đều tận tình hướng dẫn, chạm vào cô một cách dịu dàng khi anh nói, anh yêu cái cách cô tựa vào người anh mỗi khi cô mệt. Anh bị thôi miên bởi cách cô đã để anh vuốt ve cô như thể chúng tự nhiên như hơi thở. Khi mặt trời sắp lặn cành cây vẫn đứng yên đó, nhưng không ai trong hai người để tâm đến nó.
Họ dựng trại bên dưới rừng sồi xanh tươi và ăn những món mà Ruthie đã để trong chiếc bao lớn đựng bột mì. Thời gian cứ thế trôi qua, sự thinh lặng hiện diện giữa họ, nhưng dường như chẳng ai bận tâm. Trời trở nên lạnh khi những âm thanh của buổi tối rì rào quanh họ.
Sam đốt lửa, tự hỏi không biết Jacob có nhìn thấy nơi này khi hắn đến tìm họ không. Họ đi trên cùng một con đường, thực sự đuổi theo dấu vết của nhau và anh hy vọng họ gặp nhau trước khi họ tìm thấy Reed. Hắn ta sẽ không chần chừ mà giết người nếu như hắn cảm thấy mình bị bẫy.
Sam biết có những tên khác đi bên cạnh Reed để nả súng vào anh nhưng hắn là kẻ căm thù anh nhất. Một vài gã trở thành tội phạm một khi tức giận quá mức, hay chúng muốn tìm cách nhanh nhất kiếm tiền trong suốt khoảng thời gian khó khăn. Nhưng Reed là một tên tội phạm từ ngay bên trong. Tất cả những ai bị hắn để mắt đến đều không thể sống bình yên.
Khi Sam trải túi ngủ của anh bên cạnh đống lửa, anh không ngạc nhiên khi thấy cô đã đặt túi ngủ của mình cách đó vài in-sơ. Từ lâu nhu cầu được làm tình với cô đã trở thành nỗi nhức nhối sâu bên trong anh, sự ngọt ngào cùng với nỗi tra tấn. Việc muốn có cô khiến anh cảm thấy mình vẫn còn sống, vẫn là một người đàn ông. Trong vài năm qua, anh đã đè nén bản thân đến nỗi đôi khi anh nghĩ rằng bản thân chẳng khác gì khẩu súng lục anh luôn đeo bên người. Tất cả mọi người, ngoại trừ Sarah, nhìn anh theo cùng một cách, nhưng đối với cô anh là một người đàn ông...người đàn ông của cô.
Một lần nữa anh muốn hỏi cô rằng cô đã quyết định lúc này có phải đã đến thời điểm bắt đầu một cuộc hôn nhân thật sự hay không. Những ngày họ ở cùng nhau có thể chẳng còn được bao lâu. Anh đã nghĩ đến việc hứa hẹn với cô rằng nó sẽ không giống như những gì cô đã có trước đây. Nhưng cuối cùng Sam nhận ra một điều mà anh không hề dám chắc chắn. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như cô không cảm thấy bất cứ điều gì khi họ làm tình với nhau. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như anh là một người tình kém cỏi cũng giống như cô không giỏi trong việc bắn súng? Anh cố gắng tự động viên bản thân bằng việc nghĩ đến vài người phụ nữ anh đã ngủ cùng không hề than phiền gì về nó. Nhưng cái ý nghĩa đó cũng chẳng khiến anh cảm thấy yên tâm khi anh biết họ làm thế vì được trả tiền theo giờ.
Anh mỉm cười. Sarah dường như thích sự đụng chạm của anh vào sáng nay và anh chưa bao giờ quên cách cô đã hôn anh trước khi họ rời khỏi khách sạn. Một câu hỏi vẫn còn khiến anh phiền lòng. Có thể cô làm thế chỉ muốn khiến anh nguôi ngoai. Anh cố gắng thư thái trên túi ngủ. Nó sẽ chẳng dễ dàng một chút nào khi mà tất cả những gì anh có thể nghĩ chính là việc anh muốn có cô. Anh ước mình có thể thì thầm những câu nói lãng mạn với cô, nhưng anh đã luôn nghĩ rằng những lời lẽ đó chỉ làm lãng phí thời gian giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.
Giống như việc cô luôn làm mỗi đêm, Sarah tháo bím tóc dài ra và dùng lược chải lại tóc. Sau đó cô tháo đôi giày da đanh và đặt cạnh đôi giày bốt của anh. Cô trượt vào bên dưới tấm chăn chỉ cách anh có vài in-sơ.
Anh chờ đợi, nghĩ rằng anh đáng lẽ phải nói với cô rằng cô thật xinh đẹp trước khi trời quá tối. Anh nghĩ mình nên khen cô một điều gì đó, nhưng tất cả những gì anh có thể nghĩ đến chỉ là tài bắn súng của cô. Nếu như anh nói với cô là cô rất có năng khiếu trong chuyện này, cô sẽ biết anh là một kẻ nói dối.
“Sam”. Cô phá vỡ sự yên tĩnh. “Anh có thể hôn em để chúc ngủ ngon được chứ, nếu như nó không quá rắc rối?”
Sam xoay người lại và dang rộng cánh tay quanh eo cô. Một cách dịu dàng anh chạm vào cô, kìm nén khao khát tóm lấy cô và chôn vùi cô bên dưới anh. Anh tập trung vào những cái đinh ri-vê trên quần của cô. Chiếc quần tây vải bông chéo Levi Strauss dành cho đàn ông thật thô ráp dưới sự đụng chạm của anh, nhưng Sam biết sự mềm mại nằm phía bên dưới nó. Cô đã thắt đai da để giữ chặt nó ngay eo nhưng nó vẫn quá lớn so với cô.
Sam nghiêng người gần lại và hít vào mùi hương trên tóc cô. “Một ngày nào, vào một thời điểm thích hợp, em sẽ cảm thấy như thế nào nếu như em mang một sinh linh bé bỏng bên trong mình? Đứa con của anh?”.
Cô không trả lời. Việc cô hít sâu vào cho phép anh dễ dàng kéo áo sơ mi của cô ra khỏi cạp quần. Anh luồn những ngón tay mát lành của mình vào phía bên trong áo cô.
Anh lạc mất bản thân trong cái cách cơ thể cô chuyển động khi cô hít thở. “Em không bận tâm đến việc mình sẽ mang thai lần nữa”. Cuối cùng cô cũng thì thầm. “Vào một ngày nào đó”.
Anh cúi xuống và hôn vào môi cô một cách nhẹ nhàng, anh nghe thấy tiếng thở dài của cô.
“Sarah, em có phiền không nếu như anh chạm vào em trong khi anh hôn em để chúc ngủ ngon?” Cơ thể cô đã nói cho anh biết câu trả lời mà anh muốn nghe.
“Anh sẽ không vượt quá sự đụng chạm phải không, Sam? Anh thề chứ?”
“Anh thề”. Anh hạ thấp miệng xuống bao phủ lấy miệng cô khi những ngón tay của anh kéo cái đinh ri-vê trên quần của cô.
Trong một lúc anh hôn cô như thể anh sẽ làm như thế cả đêm. Mỗi lần cả hai đều học thêm cách để làm thỏa mãn lẫn nhau. Anh nếm phía bên trong miệng của cô và yêu cách cô rùng mình với sự vui thích. Anh cởi những cái nút trên áo sơ mi của cô cho đến khi nó mở đến eo, nhưng anh không hề đẩy nó ra để làm lộ da thịt của cô.
Bàn tay của anh trượt xuống tìm kiếm tay cô và đem những ngón tay của cô đến áo sơ mi của anh, để cô làm tương tự như những gì anh vừa làm. Cô lóng ngóng mở những chiếc cúc áo với sự căng thẳng nhưng anh không để tâm. Khi cô đã hoàn thành, cô trượt tay khắp ngực của anh.
“Em thích cảm giác khi người anh không hề bị băng vết thương quấn quanh”, cô thì thầm.
“Anh thích cảm giác cơ thể em không có gì bao phủ ngoại trừ tay của anh”, anh trả lời và nghe thấy tiếng cười của cô phả vào cổ họng của anh.
Anh đột nhiên ngồi dậy và kéo cô theo cùng với anh. Anh bắt chéo chân và để cô ngồi trên đùi anh, hai chân cô dang rộng để hai bên chân anh. Hai bàn tay của anh nắm chặt lấy đùi của cô và dịch chuyển cơ thể cô cho đến khi nó tựa gần vào anh trong phạm vi quần áo cho phép.
“Sam!” Cô cố gắng kéo người ra.
“Mọi chuyện ổn mà”, anh thì thầm. “Anh sẽ không làm đau em hay nuốt lời hứa đâu”.
Cô gật đầu một cách căng thẳng. Cô đủ tin anh để tiếp tục làm điều không rõ này.
Một tay anh giữ chặt lấy cô và tay còn lại để phía sau đầu cô, kéo miệng cô đến với miệng anh. Anh hôn cô một cách trọn vẹn, không giữ lại bất cứ thứ gì, anh chỉ buông cô ra một lúc để đẩy những cái áo sơ mi của họ qua một bên. Khuôn ngực mềm mại của cô ấn vào vòm ngực rắn chắc của anh, đoạt lấy hơi thở của anh với sự khoái cảm.
Lúc ban đầu cô giật nảy mình, không biết điều gì đã xảy ra với cô, sau đó cô nhận ra sự đam mê của anh cũng như của cô. Nhận thức đó khiến Sam cảm thấy choáng váng. Anh vòng tay quanh người cô và kéo cô tựa vào người anh. Cánh tay cô quấn lấy cổ của anh và giữ chặt lấy khi cả người cô run lên.
Anh dịu dàng hôn nơi cổ họng của cô, gạt nhẹ tóc của cô ra khi anh đi xuống phía dưới. Cô tan chảy trong sự đụng chạm của anh, ngửa đầu ra sau cho đến khi ánh lửa nhảy múa trên da thịt trần trụi của cô. Anh muốn nhìn thấy cô nhưng nhu cầu cảm nhận trái tim đập bên cạnh con tim anh không có gì ngăn cách giữa chúng trở nên quá lớn. Anh kéo cô tựa lại vào người anh.
Tay cô đặt nhẹ lên vai anh khi cô để anh di chuyển cô theo cách khiến anh hài lòng. Cô thư giãn một cách từ từ, tin tưởng anh khi cô để mình trôi dạt với xúc cảm, với nhu cầu nguyên thủy và mới mẻ.
Khi anh đặt lưng cô nằm trên tấm chăn ngủ, cô duỗi thẳng người và mỉm cười khi tay anh di chuyển từ phía cổ xuống đến chiếc quần dài của cô. Nhìn cô chăm chú, anh tháo đai lưng nơi quần của cô rồi đến những thứ khác.
Tay cô bao phủ lấy tay anh. “Không, Sam”, cô thì thầm. “Đừng làm thế”.
“Tất cả ổn mà, tình yêu của anh”, câu trả lời của anh gần bên tai cô. “Chỉ là để anh có thể chạm vào em”.
Anh di chuyển một cách táo bạo xuống phía dưới đưa một bên ngực của cô đến miệng của anh và cô bắt đầu đu đưa theo giai điệu của anh. Bàn tay của cô đặt phía đầu những ngón tay của anh khi anh tiến xuống nơi cạp quần của cô để đến với nơi ấm áp bên dưới.
Cô thét lên khi anh chạm nhẹ vào cô và rồi nó trở nên mạnh hơn.
Anh dịu dàng hôn lấy miệng của cô. “Nói anh dừng lại đi, Sarah. Hãy đẩy anh ra đi”.
Tay của anh chạm đến nơi sâu thẫm trong tâm trí của cô.
“Không”, cô trả lời, thở một cách hổn hển.
Sau đó nụ hôn của anh trở nên sâu hơn. Lưỡi anh dịu dàng vuốt ve khi anh di chuyển những ngón tay.
Cô cắt đứt nụ hôn, cô cần phải hít thở, cô muốn nói cho anh biết anh đã làm cô cảm thấy như thế nào. Nhưng tất cả chỉ là những tiếng thở dài thỏa mãn và thích thú.
Miệng anh lướt ngang qua ngực của cô và sự đam mê tăng lên một cách khó tin.
Nó đột ngột dội vào người cô, khiến cô cảm thấy cả cơ thể mình đang căng ra.
Sam kéo cô lại bên anh, ôm lấy cô khi cô từ từ trôi dạt trở lại nơi này. Anh không chạm vào cô, thậm chí cũng không hôn cô. Anh chỉ ôm lấy cô, để cơ thể run rẩy của cô tựa vào người anh. Anh nhận lấy sự choáng váng vì đam mê của cô theo cùng một cách anh nhận lấy phản ứng của cô lúc tập bắn súng.
Khi Sarah cuối cùng cũng có thể nói chuyện, cô nhận ra anh đã kéo quần áo cô lại vị trí cũ và nằm yên bên cạnh cô. Một tay đặt yên trên người cô và tay còn lại thì luồn vào tóc cô.
“Em chưa từng biết bất cứ điều gì giống như thế này”, cô thì thầm. “Sam, anh sẽ không tin được chuyện gì đã xảy ra với em đâu”.
Anh không trả lời và cô nhận ra cô đã quá đắm chìm vào những cảm xúc mà không hề nghĩ đến suy nghĩ của anh.
“Ôi, Sam”. Cô vươn người và hôn lên cằm của anh. “Anh biết nó sẽ xảy ra phải không?”
Anh gạt một sợi tóc ra khỏi má của cô. “Anh nghĩ đúng như vậy”.
“Thỉnh thoảng anh sẽ làm lại điều này chứ Sam?”
Cô cảm thấy ngực anh run lên vì cười. “Anh sẽ suy nghĩ về nó”.
Cô đặt tay mình lên trái tim anh và tựa đầu vào vai anh. “Chúc anh ngủ ngon, Sam”. Tên của anh hầu như lạc mất bởi cái ngáp dài của cô.
“Ngủ ngon, Sarah”.
Anh lắng nghe âm thanh trong khi ngủ của cô lúc anh nhìn chằm chằm vào màn đêm. Anh đã làm cô vui. Nếu như anh có thể làm điều đó chỉ với sự đụng chạm, anh có thể làm nó khi họ làm tình với nhau. Từ từ anh trở nên biết rõ cô, hiểu được thứ cô muốn và cô thích được chạm vào như thế nào. Vấn đề duy nhất nếu anh phải tốn một khoảng thời gian lâu để quyến rũ vợ của mình, anh sẽ trở nên quẫn trí vì những nhu cầu anh giành cho cô.
Sam không buồn nhắm mắt lại. Kể từ khi anh kết hôn, anh đã từ bỏ giấc ngủ mất rồi.
Bình luận
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1