chương 132/ 593

Cường giả đạt tới Địa Nguyên cấp như Thái Hằng đô úy cũng không phải là đồ vô dụng, hắn xẹt qua người ngã ngựa đổ, những cường giả hải tộc bình thường căn bản không cách nào ngăn cản đường đi của hắn trở về thần minh pháo lâu được.

- Chạy đi có tác dụng sao?

Thanh âm của Ly Đế Á công chúa một lần nữa truyền tới từ trên không trung, một thủy chưởng to lớn vung tới, đánh lên trên đỉnh đầu của Thái Hằng đô úy, hiển nhiên một đòn này đã dùng toàn lực.

Thái Hằng đô úy vội vàng thối lui về phía đằng sau hung hiểm mà tránh khỏi một thủy chưởng này, ở phía trước hắn nổ mạnh một hồi, cực lớn thủy chưởng đã đập vào một tòa thần minh pháo lâu, đem tòa thần minh pháo lâu này đánh thành một đống phế tích.

- Còn không đầu hàng sao?

Ở trên bầu trời truyền tới thanh âm điên cuồng, công chúa Ly Đế Á đứng ở trên tháp, ở trên bầu trời mà phiêu hốt, Thái Hằng đô úy và các binh sĩ đang trốn về phòng thủ, tuy hiện tại nàng thiên tư quốc sắc mái tóc mượt mà nhưng khuôn mặt lạnh như băng khiến cho các binh sĩ coi nàng như tử thần.

Thái Hằng cảm giác nếu như nàng phát ra một chưởng nữa thì hắn không thể trốn sẽ bị đập chết ở chỗ này.

- Tất cả mọi người kết trận.

Thái Hằng hô lớn một tiếng, thân là đại tướng của Đại Minh vương triều hắn thà chết cũng không thể đầu hàng, nếu không toàn bộ thái gia sẽ hổ thẹn vì hắn hắn biết mình chết trong sớm tối hiện tại chỉ có thể dùng nhưng binh lính này nỗ lực chèo chống một phen.

- Không chịu đầu hàng sao? Cũng thế đã đến lúc chấm dứt tất cả rồi.

Công chúa Ly Đế Á đảo quanh toàn trường, thủy tinh tháp này một lần nữa phát ra sóng nước kinh thiên.

Một chưởng này đánh ra khiến cho trên bầu trời tràn ngập sóng trận, đủ để bao phủ phương hướng trốn chạy của Thái Hằng đô úy, từ trên đỉnh đầu phòng xuống hiển nhiên đã đem toàn bộ đường chạy trốn của Thái Hằng đô úy phong kín, trong mắt của Thái Hằng đô úy hiện ra vẻ tuyệt vọng, hắn quát to một tiếng, dùng toàn bộ cự quyền của mình ứng đối với thủy chưởng kia.

Thủy chưởng đè nén xuống, ngay lập tức làm cho cự quyền của Thái Hằng đô úy nát báy, khuôn mặt của Thái Hằng đô úy xám như trong hắn nhìn vô số hải ma thủy yêu ở trên đầu đang dữ tợn công kích.

- Ầm.

Thân thể của Thái Hằng đô úy lập tức bị thủy chưởng cực lớn này khiến cho trở thành một đống thịt vụn, hồn phách của hắn không cam lòng mà du đãng gần đó một hồi mới biết mất vô hình.

Đánh một trận xong, Đường Tiêu cảm thấy chân khí trong cơ thể hao tổn không còn, hắn ăn mấy viên bổn khí đan hơn mười phút đồng hồ sau, mới về tới bên người Dực Thai công chúa và Nghi Lan quận chúa, vì đạt được mục đích an toàn, Đường Tiêu lại nuốt thêm mấy viên nữa mới chạy về phía xa xa.

Trên đường đi cũng không gặp phải những ngân sa kỵ sĩ, xem ra không thể gặp lại bọn họ rồi, tuy nhiên hiện tại cho dù trở về Áo Bỉ Đảo cũng không thể tới Ngạnh Phương Ngư Cảng rồi.

Không biết công chúa Ly Đế Á trước khi chết nói thật hay là giả, nếu như Chu Kiền, Phương Kích Thất hoàng tử đã bị nàng luyện hóa thì mình cũng hơi đau lòng, dù sao bọn họ cũng là một trong số những bằng hữu không nhiều ở thế giới này của mình.

Trở lại bờ tìm hiểu rồi tính sau, đến lúc đó đau lòng vẫn chưa muộn.

.......

Tuy biển rất lớn nhưng vận khí của Đường Tiêu cũng không tệ, sau nửa ngày bay hắn cuối cùng cũng tới ven biển, không bao lâu sau Đường Tiêu mang hai nữ tử đặt lên trên bờ khuôn mặt uể oải nửa ngày cũng không muốn cử động.

Sau khi khôi phục một chút khí lực, Dực Thai công chá và Nghi Lan quận chúa liền đi hái dừa ăn, hai ngày nay ăn cá các nàng đã muốn ói rồi hơn nữa lại không có nước uống đối với hai vị công chúa quận chúa quen sống sung sướng thì có thể nói là thống khổ đến cực điểm. Dực Thai công chúa hái được trái dừa lớn, giống như nịnh nọt mà đưa tới trước mặt Đường Tiêu, Nghi Lan quận chúa cũng do dự sau đó đưa tới trước mặt hắn.

Thế gian này người hung ác phải dùng người hung ác trị, nắm đấm chính là đạo lý, bất kể Dực Thai công chúa hay Nghi Lan quận chúa cũng thế, đều đã là những người vô cùng ngang ngược, nhưng bây giờ lại thuần phục trước mặt Đường Tiêu ngoan ngoãn như một cô vợ nhỏ, không nghe lời sẽ bị đánh cho nên bọn họ không ngốc không đối nghịch với hắn nữa.

Đường Tiêu lấy một đầu ngón tay đâm vào trái dừa, sau đó nhấc lên đem nước dừa đổ toàn bộ vào trong miệng, hai ngày nay hắn khát khô cổ, giờ phút này có nước dừa tươi sốt rót vào, thoải mái từ đầu tới chân.

Chu gia tỷ muội thấy Đường Tiêu uống cạn hai trái dừa thì lại mang thêm mấy trái nữa, Đường Tiêu cũng mau chóng uống cạn hướng về phía hai nàng mà gật đầu:

- Mấy trái dừa này không tệ so với dừa trước kia ta uống thì ngon hơn nhiều, cây dừa lớn hơn, nước dừa cũng vô cùng ngọt.

- Ngươi trước kia chưa từng ăn qua loại dừa này sao?

Dực Thai công chúa hơi kỳ quái hỏi Đường Tiêu một câu.

Đường Tiêu phát hiện ra mình lỡ miệng, liền im lặng.

- Dừa trên Áo Bỉ Đảo của chúng ta đương nhiên là không bình thường, những cây dừa này được gọi là Áo Bỉ dường, là cực phẩm trong tất cả các loại dừa, lúc trước Đại Minh triều chúng ta còn ở Cửu Châu đại lục, Áo Bỉ dừa với tư cách là cống phẩm đã đưa vào Tử Cấm thành.

Nghi Lan quận chúa đắc ý mà nói.

- Áo Bỉ dừa không chỉ có những cây dừa bình thường này ta còn nghe nói trong truyền thuyết Áo Bỉ lõa ma hình như là cây dừa sống mấy vạn năm thành tinh tu luyện thành hình người, cho nên cũng lấy đạo hiệu của mình là Áo Bỉ Gia.

Dực Thai công chúa nhớ ra cái gì đó liền thốt lên. nguồn TruyenFull.vn

- Cây dừa sống tới mấy vạn năm, còn tu luyện thành hình người chuyện này xem ra khá thú vị.

Đường Tiêu nhịn không được cảm khái một câu, thế giới này đúng là khác biệt với thế giới trước của hắn, cây dừa cũng có thể tu luyện thành hình người.

- Một chút hứng thú cũng không có, nghe nói Áo Bỉ Gia lão ma thích nhất là ăn người sống, những cô gái nhỏ là hắn thích nhất, cứ một hơi nuốt xuống hắn còn có thói quen, đem máu người thu thập được biến thành nước dừa, đặt ở ven đường lừa gạt những cô gái nhỏ kia uống hết, sau khi uống nước máu dừa này xong các cô gái nhỏ cũng biến thành dừa trên đảo này, có khi... những cây dừa này là do bọn họ biến thành.

Dực Thai vừa nói vừa chỉ những cây dừa lắc lư xung quanh.

Dường như để tô đậm cho sức hấp dẫn nói chuyện của Dực Thai công chúa, ở gần bỗng nhiên nổi lên một hồi quái phong, thổi cho mấy cây dừa rung động, giống như mấy cô gái nhỏ đang khóc vậy.

- Này này, đừng dọa người như vậy.

Bình luận





Chi tiết truyện