chương 69/ 99

-Tara, cậu định để hai người họ đánh nhau vậy sao. Bo nhìn nó, ánh mắt đầy vẻ tinh nghịch có thể khiến bao cô gái đứng ngồi ko yên nhưng lại vô vị với nó.

Đôi mắt vô hồn đang nhìn hai thân ảnh bay lượn trên ko trung chạm rãi chuyển hướng quay sang tên bên cạnh. -Vậy cậu kêu tôi phải làm gì?.

-Tùy ý, miễn sao làm cho họ ngừng lại là được.

-Là cậu nói đấy nhé, đừng trách tôi. Nghiên đầu một cái thệt nhẹ, một nụ cười nhẹ đầy ranh mãnh hé lên trên đôi môi đỏ.

Khẽ châu mày, thấy mình như đang sa vào một cái bãy, cái bãy do chính mình đặt ra. Nó đứng dậy, bước vài bước lên phía trước. -Lấy loa ra đây. Nó nói, nghe xong thì hv nam liền tất tốc chạy đi và có mặt chỉ sau vài giây ngắn ngủi.

-Loa đây ạ.

-Ngươi cầm loa đi vào trong hét lên là: "Ha Rum đang bị Bo đánh"

-Hả?, nhưng...nhưng... Hv nam lấp bấp, mồ hôi từ trán bắt đầu chảy, tay chân hắn run cầm cập, miệng ko nói nên lời.

Tea Hin, Ha Rum cùng Bo và Hong đơ ngời ra nhìn nó, ko ngờ nó có thể nghĩ ra cách này, ko hổ là hội trưởng của học viện Ireland.

-Ngươi cứ làm, có chuyện gì ta chịu. Nó bước về chỗ cạnh Bo và thong thả ngồi xuống như chuyện ko có gì là đáng lo, ko có chuyện gì quan trọng.

Tim đập vừa nhanh vừa mạnh, nhưng sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì hắn cũng lấy hết can đảm lên tiếng. -Hội trưởng... người...người có thể tìm...tìm người khác...ko?. Híc... tôi...tôi bị yếu tim...híc híc...

-Trời ơi cái tên này, có phải vam ko đấy, nhát cáy. Bo lên tiếng nói, anh ghét nhất là những kẻ hèn yếu, ko dám làm việc lớn mà chuyện này cũng đâu có lớn gì, trường hợp xấu nhất có thể xẩy ra là vào viện nằm vài tháng thôi chứ có gì lớn lao đâu.

-Để tôi, tôi làm cho. Tiếng la lớn từ bên trái vọng lại, một thân ảnh to tướng chạy như bay lại cho bọn nó.

-Là cậu?!. Tea Hin chỉ tay vào mặt của tên đó.

-Vân, là tôi. Hắn cười hớn hở đáp. Chuyện gì liên quan đến Nữ Thần thì cho dù có lên núi đao xuống chảo dầu tôi cũng làm, haha...ha...ha.... Dùng ánh mắt "dể thương" nhất có thể anh quay sang nó dáng vẻ cầu khẩn. -Được ko Nữ Thần?.

-Dong Gun, cậu cứ việc làm, ko cần hỏi tôi. Nó nghiêm nghị nói, ánh mắt luôn nhìn về một khoản trời xa xâm.

---------------------------------------

Bình luận





Chi tiết truyện