chương 4/ 99

Shin Mi Na(nữ):17t, bạn thân của Sol Hy, tính tình giống nhau, nhưng cô lại nham hiểm, đọc ác hơn Sol Hy nhiều, cũng là một cô tiểu thư nhà giàu có chút tiếng tâm như nhà của cái Sol Hy trong giới Vampire.

-"Xin thông báo quý hành khách là 10' nữa máy bay hạ cạnh!, qúy khách vui lòng chuẩn bị!

- Hơ...ùm...chị!, Danh! dậy đi! máy bay sắp hạ cánh rồi!. sau khi nghe thông báo Nguyệt ngáp ngắn ngáp dài lên tiếng kêu nó và Danh.

Đôi ngư xinh đẹp từ từ hé mở, quay sang cửa sổ nhìn ngắm khung cảnh của Hàn Quốc, giờ đây nó lại trở về khuôn mặt điềm đạm của ngày nào, ko một chút tinh nghịch mà lại là một khuôn mặt lãnh khóc với đôi ngư vô hồn khiến khuôn mặt đã hoàn hỏa lại càng hoàn hảo hơn, có thể hút hồn bất kì ai dù là nam hay nữ!, căn phòng trở nên yên tĩnh, đến kì lạ, Sol Hy cũng sững sốt khi nó thây đổi quá nhanh, nhanh đến mức chóng mặt.

....

Tại khu vực lối ra của hành khách thì lại vô cùng sôi nổi với những fan của Park Sol Hy ở trường, cùng lúc đó anh(Min Hoo) cũng đã tới nơi.

-Trời ơi! Mi Na cậu nhìn kìa, đó ko phải là anh Min Hoo giám đốc trường mình sao!. bất ngờ vì thấy anh, một người trong đám fan lên tiếng nói với cái Mi Na, giật mình khi nghe người bên cạnh nhắt tới cựu học sinh và cũng là đương kim giám đóc tiếng tâm lẫy lừng của trường!, quay đầu lại nhìn...

-Đúng rồi là anh ấy! tại sao lại ở đây? mà trên tây lại cầm theo một bó hoa hồng trắng to đùng nữa chứ!...ko lẽ...!?, thôi chắc ko phải đâu, nghe đồn là ánh ấy ko quan tâm đến mấy cô người mẫu, ca sĩ hay diễn viên nên chắc ko phải đến đón Sol Hy nhà mình đâu!

Đang đi thì anh thấy một đám HS của trường nên thắc mắc tiến lại gần xem.

-Ý! anh ấy đang tiến về phía chúng ta kìa!. cái Mi Na giật mình khi thấy anh ngày càng tiến về phía mình.

-Các em đến đây làm gì ở đây? anh ấy nhìn cả đám fan hỏi, làm cho tụi fan ngây người trước vẻ đẹp của anh mà trên tay lại cầm theo bó Bạch Hồng to đùng, cang tăng thêm vẽ quyến rũ.

-Dạ e..m..!, mặt đỏ bừng, tim đập mạnh ko nói nên lời trước câu hỏi vô cùng đơn giản của anh.

-Sao vậy?

-Dạ thưa anh! các bạn ấy ko sao đâu, chỉ vì thấy anh ở đây nên hơi bất ngờ ấy mà, và tụi em đến đây để đón bạn thôi ko có gì đâu ạ!, mà anh làm gì ở đây vậy?. cái Mi Na làm dáng nhỏ giọng trả lời câu hỏi của anh, rồi hỏi anh với giọng vô cùng nhỏ nhẹ.

-Vậy sao!?.vậy thì cùng chờ đi!

Chờ người!?, anh ấy chờ ai?, ko lẽ đúng như mình nghĩ anh ấy đang chờ Sol Hy!?

-Thưa anh! anh chờ ai vậy ạ?, là con gái sao!?

-Ùm!. thấy họ hỏi anh ko ngần ngại trả lời.

Vậy là chờ Sol Hy rồi! hihi!, cái Mi Na tưởng anh chờ cô bạn CS của mình, thì mừng ra phết!(t/g: mừng hụt là cái chắc! hihi! phen này có chuyện hay coi haha...)

-"Xin thông báo chuyến bay từ Trung Quốc về đã hạ cánh!"

....

Sol Hy cùng cô quản lí nhanh chóng bước ra khỏi phòng và đi thẳng về phía câu thang của máy bay, mục đích là để tránh mặt nó, cô thầm nghĩ tại sao lại phải tránh nó chứ, nhục! , nhục quá!!, nhưng biết làm sao giờ, lúc này nhìn cô ta đáng sơ thật, thua keo này ta bày keo khác!, nhất định, nhất định sẻ có ngày cô làm nó quỳ xuống mà vang xin cô, phải!, cô phải trả thù!. nó thì khác từ từ bước ra một cách chậm rãi ko hối hả như ai kia.

-ý ra rồi kìa!. cái Mi Na mừng rỡ nói, lòng thầm cười vì cô bạn mình được anh Min Hoo để mắt tới.

-SOL HY!, SOL HY!. khi nghe cái Mi Na nói thì cả đám la làng lên, miệng thì kêu "Sol Hy".

Khi bước ra lối đi cô thấy một đám fan ở trường của cô reo hò, tung hô tên cô, thì những ý nghĩ trả thù của cô bỗng tan thành mây khói, miệng hé một đường công vẫy chào các fan, bất ngờ hơn khi đứng cạnh các fan mình là anh Lee Min Hoo, nổi bật với một bó hoa hồng trắng to đùng, cô lấy làm vui sướng khi nghĩ anh ấy đến đón mình (t/g: trời! thêm một người mơ nữa!, bó tay ), còn nó , Danh & Nguyệt thì bước ra sau cô, cả phi trường đêu khựng nhìn ba người ko chớp mắt, ngơ ngẩn trước vẻ đẹp của nó và hai thiên sứ bên cạnh!, còn oppa nó sau khi thấy nó với Danh & Nguyệt liền lấy tay vẫy chào một cách vui vẻ, cái Sol Hy thấy anh ấy nhìn về phía mình mà vẫy lòng ko khỏi bồn chồn , vui mừng ra độ.

Nó, Danh & Nguyệt và cái Sol Hy từ từ tiến về phía anh, mặt ai náy đều vui vẻ, tất nhiên cái Sol Hy là rạng rở nhất khi nghĩ là sắp được xà lòng vào người anh, được mọi người nhìn mình với ánh mắt ngưỡng mộ, ganh tị!, chỉ có nó, mét mặt vẫn điềm đạm, ung dung bước đi mặc cho những ánh mắt thèm muốn, ganh tị của mọi người, fan vẫn reo hò!, họ vẫn bước!, anh ấy vẫn cười! bỗng.... Khoảng cách giữa cô và anh chi còn vài cm,hồi hợp; tim đập mạnh; đỏ mặt; đều hiện rõ trên khuôn mặt, ngập ngừng nói:

-Anh Min Hoo! em...!đang hạ giọng định nói gì đó với anh thì...

Anh lướt qua cô, hình ảnh của cô và anh bay giờ như một màng hình quay chậm, thân ảnh của anh lướt qua thân ảnh của cái Sol Hy từng chút, từng chút một tiến về phía sau cô, đỏ mặt tía tai, kinh hoàng mà nhìn anh lướt qua mình.

-Hơ...?.Cái gì? anh ấy vừa đi qua mình!?, ko phải đến đón mình, mà là người khác! ai?, anh ấy đến đón ai?. thấy anh lướt qua mà ko phải dừng lại trước mặt mình, thì cô bối rối nghĩ thầm. thì cô nghe....

-Tiểu Bạch! nhớ em quá! anh ôm chầm lấy nó mặt hớn hỡ như được gặp chính em ruột của mình vậy.

-Hihi...!, em cũng vậy!, 1 năm rồi có mới gặp, anh khỏe ko?. nó, hai tay xiết thật chặc vào lưng anh, vẻ mặt lạnh băng ngày nào chợt tan biến và chỉ còn lại một người với ánh mắt vô cùng ấm áp.

Sững sốt khi thấy nó bay giờ, lúc nãy nó còn mang một vẻ lành lùng như băng ngàn năm thì giờ đây nó hoàn toàn khác hẳng, khiến những người đang dõi theo nó mà ngất ngay, đẹp! nó bây giờ rất đẹp, ánh mắt ngưỡng mộ mà mọi người dành cho nó là vô tận, len lõi trong đó là sự ganh tị!. còn cái Sol Hy, phải chứng kiến một cảnh tượng kinh khủng, cô ko thề tin, à ko muốn tin đó là sự thật, một sự thật phủ phàn rằng người mà cô đang thắc mắc lại là nó, kẻ thù ko đội trời chung với cô, người làm cô bẻ mặt với những hành khách bên Trung Quốc, tức giận, nghiến răng, mắt có chút cay cay, đỏ đỏ nhìn vào hai người đang ân ân ái ái với nhau, ko phải cô vì thích anh mà bực bội, chỉ vì là nó!, là nó nên cô mới thế, nếu là một ai khác thì cô ko tức giận đến như vậy!, sao ko phải là người khác mà lại là nó! rồi cô quay phắt đi, miệng nói luôn là sẻ trả thù!, thù này ko trả cô ko còn là Park Sol Hy nữa!

-Sol Hy cậu ko sao chứ?, còn cô ta là ai?, tại sao lại quen với anh Min Hoo?, ko lẽ anh Min Hoo vì cô ta mà từ trước tới giờ ko hề quen ban gái?(chắc vậy! cô ta đẹp kinh khủng luôn mà!). cái Mi Na thấy cô như vậy liền chạy lại lên tiếng hỏi, lòng âm thầm khen nó nhưng ko nói ra, cô chơi với Sol Hy lâu rồi nên cô biết nó hiện giờ rất rất ưa là bực mình.

........

-Anh sao anh ko ôm tụi em hả? tụi em cũng lâu rồi có gặp anh đau!, hừ... ành thiên vị quá nha!. Nguyệt ỏng ẻo nói, cắt ngan cái ôm thân thiết của hai người.

-Đúng đó! anh có vẻ thiên vị với chí ấy quá!. Danh tiếp lời Nguyệt mà nói, hai tay khoanh lại nhìn chầm chầm vào hai người.

Thấy Danh & Nguyệt xĩa xối mình liên tục, anh nghĩ: tính hai đứa vẫn vậy, ko hề thây đổi, anh mỉm cười, qụy một chân xuống rồi ôm lấy hai đứa.

-Thôi được rồi!, đừng chọc anh nữa, cho anh xin lỗi, được chưa!. anh ôn nhung nhìn hai đứa nói mà có chút tinh nghịch.

-Hihi!, thôi tha cho anh đó!. Nguyệt nhìn anh cười chí chóe.

Họ đang vui vẻ mà ko hề để ý tới hai thân ảnh đang tiến ra khỏi cửa cùng một đám fan, một người là cái Sol Hy với ý nghĩ trả thù!, người còn lại là cái Mi Na trong đầu luôn thắc mắc về nó!, quan hệ của nó với anh Min Hoo, và nghĩ về chuyện này, đám fan của Solo Hy đã biết thì sẻ mau chống lan truyền rất nhanh.

..........

-Oppa! mình đi thôi!, em đói quá rồi!.nó lên tiếng mà tay thì xoa xoa cái bụng biểu hiện là nó đang rất đói, thấy nó nhắt tới anh chợt nghĩ ra là sáng nay mình cũng chưa ăn gì.Tuy là Vampire nhưng họ lại ăn uống, sinh hoạt như người thường, chỉ khác ở chỗ họ có sức mạnh,và sống lâu hơn người bình thường.

-Ờ em nhắt anh mới nhớ, anh cũng đang đói, thôi ko nói nữa, mình đi ăn thôi!, 4 thân ảnh từ từ tiến ra cửa những ánh mắt đầy ngưỡng mộ luôn luôn dõi theo họ.*Nhân vật mới: Hwang Tae Hin.

Dừng xe ngay một nhà hàng san trọng. Danh & Nguyệt đã xuống xe từ lâu, chỉ còn nó là mãi mê với giấc ngủ của mình. khi đói, ngủ là biện pháp tốt nhất mà nó có thể làm.

-Hey!,Tiểu Bạch!, dậy đi!, tới nơi rồi. anh thấy nó ngủ mê say ko đành đánh thức, nhưng cũng hết cách, phải gọi nó dậy đi ăn thôi!

-Ùm...ùm!, sao tới rồi à!?. nghe tiếng oppa nó gọi, chợt tĩnh, và bắt đầu bước ra xe.

Thân ảnh nó từ từ bước ra, hầu hết mọi người đều ngạc nhiên khi thấy nó, ai ai cũng nhìn chầm chầm vào nó mà ko chớp mắt. thấy ánh mắt mọi người nhìn mình nó khó chịu, tại sao từ lúc ở sân bay về đến đây ai cũng nhìn nó, giống như nó là một tội phạm nghiêm trọng mà mọi người phải canh chừng. thấy nó ko được vui khi bị những ánh mắt dòm ngó anh liền cầm tay nó kéo nó vào nhà hàng, nếu ko nó mà điên lên thì ko biết sẻ ra sao.

-Quý khách dùng chổ mấy người?. cô tiếp viên lễ phép hỏi anh.

-Tất nhiên là 4 người rồi, ở đây đâu có người thứ 5!. ko đợi oppa lên tiếng nó chen miệng vào, trả lời với giọng điệu bực mình.

Anh thấy vậy mà ko hề lên tiếng chỉ gật đầu rồi quay sang nó nhìn. cô tiếp viên cũng ko dài dòng mà dân 4 người vào bàn ăn, khi đang đi tới bàn ăn thì có một người con trai chạy lại nói...

-Anh Min Hoo!, anh cũng đến đây ăn nữa à!?. người con trai bất ngờ khi thấy anh thì chạy lại mà hỏi.

-Ơ!?, Tae Hin!, cậu cũng đến đây ăn nữa à?. anh cũng vậy, bất ngờ khi thấy Tae Hin ở đây mà hỏi.

-Vân!, anh sang ngồi cùng bàn với em đi!.

-Ờ...nhưng...

-Này!, oppa mình có ăn ko vậy?, sao cứ nói chuyện hoài!. không hiểu sao ngay ngày đầu tiên đến Hàn Quốc là nó phải bực mình hết chuyện này tới chuyện kia. nó lại tiếp tục cắt ngang miệng anh một lần nữa, mà lên tiếng hỏi anh.

-Ơ ai vậy anh?. Tae Hin giật mình khi nghe nó nói, mới để ý tới người con gái đang dứng kế bên anh, mà càng bất ngờ hơn là nhan sắc của cô gái ấy, một người con gái đẹp lung linh đứng trước mặt mình, sự giận dữ càng khiến cho khuôn mặt đã hoàn hảo lại cảng hoàn hảo hơn.

-Nè!, định ngắm tôi đến khi nào đây!?. đang mơ hồ trong ý nghĩ của mình Tae Hin bị nó kéo về hiện tại một cách phủ phàn.

-Ờ, xin lỗi! tại tôi hơi bất ngờ thôi!, mà cô là gì của anh Min Hoo vậy?. thấy cô khó chịu anh(Tae Hin) vội vàng xin lỗi, mà hỏi nó.

-Em!. nó trả lời với một câu vô cùng chọc lóc.

-Hả?, em?, làm sao được chứ!. giật mình khi nghe nó nói, then anh biết thì anh Min Hoo ko có em gái mà!, tịa sao lại lồi ra một cô em gái như vậy chứ.

-Này!, điết tai đấy!, ko cần phải la lớn vậy chứ.

-Xin lỗi!, tôi ko cố ý!, chỉ hơi bất ngờ khi cô là em của anh Min Hoo thôi.

-Ko phải em ruột là em họ thôi!

-Thôi đừng nói nữa lại ăn đi!. oppa nó lên tiếng cứu nguy cho Tae Hin.

-Ừ!. giờ mới nhớ là mình đang đói nên mới chịu bỏ qua cho anh.

Trong suốt giờ ăn ko ai nói một tiếng, sợ làm nó bực mình. còn Tae Hin thì phải nể phục trước người con gái tự xưng là "em" của anh Min Hoo.

- Oppa!, mình về đi!. ăn xong nó cũng đã nguôi giận, lúc này nó lại thấy vô cùng buồn ngủ, nên kêu oppa đưa về liền, oppa nó thấy ái náy đều ăn xong nên cũng chiều theo ý của nó.

-Ừ ừ...!,anh biết rồi!.

Tea Hin vô cùng ngạt nhiên khi anh Min Hoo lạnh lùng ngày nào lại dịu dàng với cô em họ của anh như vậy, đến cả em ruột cung ko thể bằng, và anh nhớ ra một điều là vẫn chư hỏ tên của 3 người họ, mới chợt mở miệng...

-Ơ khoan! xin hỏi tôn danh quý tánh của các vị?

Bình luận





Chi tiết truyện