_Tại một khu rừng nhỏ có hai đứa trẻ đang vui đùa, tiếng chim kêu, tiếng nước chảy tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.bổng một tiếng...
Ầ...m!
_Một đứa trẻ rơi xuống nước vì là cuối nguồn nên nước chảy rất mạnh làm cho đứa bé đó ko thể bơi được nước chảy càng mạnh cuốn đứa bé ấy càng ra xa bờ.
Áaaaaaaaaaaaaaaa
Yong à... Yong ơi...huhu ! một đứa bé đứng trên bờ kêu la thảm thiết nhưng càng kêu thì nước càng cuốn đứa bé ấy ra xa.
Rầm...
Tiều thư...tiểu thư ! người ko sao chứ ! tiếng của người hầu vang lên làm nó giật mình thức giấc.
Ko sao ! nó nói.
Thôi cô ra ngoài đi ! nó bước xuống giường nói.
Dạ ! cô người hầu cúi đầu chào nó ròi đi ra ngoài.
_Khi cánh cửa khép lại nó lại đứng trước cửa sổ để hấp thụ những tia nắng mặt trời chiếu vào.
Bây giời cậu đang ơ đâu, câu sống tốt chứ ! nó giọng buồn bã nói.Á! trời ơi!
nó giật mình khi bước ra khỏi phòng và thấy rất rất nhiều người hầu xếp thành một hàng dọc theo hướng hành lang , phải , nó biết là họ lo cho nó vì tiếng la lần này của nó rất lớn , nhưng mà ko thể ngờ rằng mọi người có thể thể hiện khuôn mặt kinh dị như vậy , ko thể cầm lòng mà đưa tay lên miệng che lại.
' tiểu...tiểu thư người sao vậy? người ko sao chứ?'
thấy nó đưa tay lên miệng thì một trong những người hầu lên tiếng hỏi nó ,ai náy đều tái xanh ko một giọt máu thể hiện hết trên khuôn mặt một cách ngoạn ngục.
' hi...hi...mọi...hi...người ko...hi...phải làm dậy chứ...hi...hi '
lúc này đây nó ko thể nhịn nữa ngẫn mặt nhin và cười toán lên , mặc cho bao nhiêu khuôn mặt đang nhìn nó há hóc ko tin vào những gì mình thấy nữa rằng nó đang cười mà cười rất lớn , lần đầu tiên thấy nó cười.
' tiểu thư người...' tất cả cùng đòng thanh lên tiếng làm nó giật mình nín cười ngay tức khắc.
' sao? các người vừa nói gì? ' lúc này nó mới chợt nhận ra rằng nó đang cười , nó cười kể từ ki cái chuyện ấy xẩy ra , nó đỏ mặt , những thể hiện liên tục thây đổi ko ngừng trên khuôn mặt nó cực kì dẽ thương khiến những người hầu phải xịt máu mũi, bởi vì với nhan sắc của nó thì cả nam lẫn nữ đều ko thể cưỡng nỏi(t/g: đẹp quá mà, hi...hi...)
' thôi tôi xuống phòng ăn đây ' , nó quay đi tránh những khuôn măt vô cùng mắc cưới ấy , để lại những người ngơ ngác nhìn theo nó cho đến khi thân ảnh nó khuất dần.
Bình luận
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1