-Ko có gì!.
Nhanh chóng cái đường nét quyến rũ lòng người trên bờ môi đỏ ko cần son đó tan biến vào không gian vô tận và trở lại vs một khuôn mặt lạnh ko còn gì lạnh hơn khiến cả Tea Hin đứng vs khoản cách ko gần mà cũng dư sức cảm nhận được khí lạnh toát ra từ người nó.
Mãi lo nghĩ về người con gái bí ẩn trước mặt mà cậu ko biết nó đã đứng trước của phòng học bỏ cậu lại phía sau.
Chạy theo cậu hỏi nó. -Chi!, chị định làm gì?, anh Yun sẻ ko vui đâu, anh ấy rất đáng sợ đó.
-Vậy cậu nghĩ tôi có sợ tên đó ko?. Nó nói vs một giọng điệu thách thức.
Nhúng vai cậu nói. -Ko!, nếu là người khác thì còn biết sợ, chứ chị...
(Haha!, lần này anh Yun gặp khắc tinh rồi!, sẻ có kịch hay xem đây!)
Tiếng "cạch" phát ra làm cho những ánh mắt tuyệt đẹp trong căn phòng hướng về phía cánh cửa, ôg thầy giáo đang cầm trên tay một cuốn sánh dầy mấy trâm trang cũng phải dừng bài giãn mà quay sang nhìn cái cánh cửa vừa được mở ra ấy.
Tea Hin bước vào, thấy Tea Hin thì ôg thầy cũng tiếp tục bài giản, nhưng bài giản vẫn chưa thể bắt đầu vì cánh tay của Tea Hin vẫn còn ở cánh cửa ko buôn ra.
Thấy lạ ôg thầy định lên tiếng hỏi nhưng một lần nữa ôg ko thể làm điều ôg muốn vì sau cánh cửa có thêm một thân ảnh màu trắng bước vào.
Một sự ngạc nhiên ập đến cho bao chàng trai cô gái trong phòng khi nhìn thấy nó.
Ánh mắt đẹp hơn bao giờ hết của nó bắt đầu dò xét từng khuôn mặt của mọi người trong phòng. đôi mắt cứ thế mà chuyển động và đột ngột dừng lại, khi đôi mắt ấy dừng cũng là lúc nó tìm được đối tượng mà nó muốn tìm.
Nhanh chóng nó tiếng lại gần chỗ của đối tượng đó. Cô ngồi trên một chiếc bàn màu tím, một cái lattop màu tím được đặt giữ bàn, trên bàn còn có thêm vài quyển sách dầy cuộn được xếp ngay ngắn thành chòng...
-Hay nhỉ!, tôi cũng khâm phục cô thật, làm cách nào mà khiến tên đó cho cô vào đây học vậy, chỉ cho tôi được ko?. Một giọng nói lạnh đến rùng người phát ra làm cô phải rùng mình vài cái, cô cứ tường mình đang lơ lững ở Bắc Cực chứ ko còn ở Hàn Quốc nữa.
Nhanh chóng định thần, cô gòng mình bật dậy quát vào mặt nó hỏi. -Cô nói cái gì?.
-Cô bị điếc à. Ko nghe thì ráng mà chịu. Hỏi tôi làm gì!.
-Cô. Đứng họng, ko biết nói gì, cô chỉ biết đứng đó trợn hết tròng trắng ra mà nhìn nó phẫn nộ.
-Đừng nhìn, coi chừng lé, vậy là hết đẹp rồi, hắn sẻ ko thích đâu!. Nó, một lời nói trêu chọc lại vang lên khiến cái Ha Rum tức điên người, mặt ngày càng đỏ.
Ánh mắt bắt đầu rươm rướm vài giọt nước mắt, hắn thấy cô như vậy thì liền bật dậy đi thẳng về phía nó và cô. Woo cũng ko ngại, ạnh cũng gióng hắn, tiếng về phía hai người, chỉ có cái khác nhau là hắn bước đi rất nhanh và nhanh chóng có mặt tại hiện trường.
Đưa bàn tay lên vai của cô, anh hỏi. -Ha Rum, ko sao chứ?
-Híc...híc, cô ta thật quá đáng, mình có làm gì đâu mà cô ta lại nói mình dụ dỗ cậu chứ!, Híc...híc....
Nghe xong, ánh mắt có chút, chỉ một chút giận dữ quay sang nhìn nó.
Cùng lúc đó, Woo cũng đã có mặt tại hiện trường "vụ án", cái Ha Rum thấy Woo lại gần thì giã vờ khóc lớn nhưng cô đã lầm, anh ko hề để tâm đến cô mà lại đứng cạnh nó vs ánh mắt thật sữ là rất ấm ánh.
-Tara!, sao cậu lại ở đây vào giờ này?.
-Có chuyện!. Một từ hết sức ngắn gọn, nó nói mà mắt cứ nhìn về phía hai người đang ân ân ái ái với nhau trước mặt mình trong khi hai người là nhân vật thấy bạn nó gặp rắc rối mà ko giúp còn lấy luôn món quà nó tặng Hong.
-Cô còn ko mau đưa vật đó cho tôi.
-Vật đó?, là vật gì chứ?. Cái Ha Rum vẫn ko thoi cái trò khóc xướt mướt đó mà hỏi lại.
-Còn hỏi, vậy hồi nãy cô đã nhận được vật gì?.
-Ý cô là...thẻ bài?!.
-Chứ ko lẽ cô nghĩ cô có thứ gì đáng giá sao?.
-Cô..., mà tại sao tôi phải đưa cho cô chứ, cô tưởng tôi sợ cô sao?.
-Vậy thì cô là cái thứ gì mà có được nó, ko lẽ cô vẫn chưa thuộc hết máy cái nội quy mà mấy vampire ngu ngốc các người đặt ra sao?.
Thêm một cái sững sốt, lần này đến cái ôg thầy thên bục giãn cũng phải điến người ra mà ngớ ngẫn.
Woo, hắn, Ha Rum, ko tin vào tai mình, lần trước nó nói vậy họ cứ tưởng nó chỉ là nhất thời sơ ý nói nhầm thôi chứ ai dè..
Bình luận
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1