chương 46/ 99

Hai thân ảnh bắt đầu dắt tay nhau ra khỏi nhà hàng mặc cho những ánh mắc nhìn theo. Nó bắt đầu buôn tay Yun ra khi đã khuất được tầm mắt của bốn người, cảm thấy có chút nuối tiết nhưng ko thể làm gì hơn nữa.

Đột nhiên nó quay sang nhìn anh, anh bị nó nhìn mà ko biết lí do tại sao lại bị nó nhìn mình. -Cậu rãnh ko?. -Nếu có thì đi đây với tôi.

-Rãnh. nhưng mà đi đâu?.

Đừng hỏi!, cứ đi theo rồi cũng biết. Bắt đầu lê bước khi câu nói vừa dứt, Yun cũng bẽn lẽng đi theo, hai người đi cạnh nhau hợp không còn gì bằng, một thân hắc y một thân bạch y hai màu đối chọi nhau nhưng khi gần nhau lại tương phản lẫn nhau, tôn lên vẻ đẹp của nhau.

Cập đôi tiên đồng ngọc nữ đang tiếng về phía trung tâm công viên làm chấn động mọi người gần xa, biết bao nhiêu con tim phải lỗi nhịp khi thấy hai người, bất cứ chàng trai cô gái nào cũng ao ước người đi cạnh nó hay cạnh hắn là mình.

-A....!, chị. Giọng của Lin và Bin vang lên khiến Hong và hai đứa kia quay lại nhìn.

-Tara. cậu lâu vậy. Hong nhìn nó rồi quay sang người con trai đi cùng, một thoán giật mình, người đi cùng nó lại là Yun, làm sao có chuyện này được, ko lí nào Yun chịu đến nơi này và việc hai người đi cùng thì càng ko thể vì nó biết Yun có hiềm khích với nó. -Ngài Yun. sao ngài lại ở đây?

-Ờ việc này, việc này....Anh thấy cô bạn hay đi chung với nó hỏi mình thì bỗng nhiên thấy có chút bối rối, ko lí nào anh lại nói nó và anh đang cặp được. anh làm sao mà mở miệng chứ. vội đưa mắt liếc sang nó nhờ cứu.

-Chuyện này mình sẻ nói với cậu sau. bây giờ ta đi chơi thôi!. Nó cầm tay Lin và dắt đi đề lại cho Hong ?.

Nơi bọn họ chọn đi đâu tiên tất nhiên là tàu lượng siêu tốc, đề mờ màng cho phần chơi xôi động hơn thì trò này chính là cách tốt nhất. Yun thì lần đâu tiêng chơi cái trò này, anh có bào giờ đến những chỗ này mà chơi đâu, từ bé đến giờ thì đây là lần đầu tiên anh đến.

-Này cô hay đến đây chơi lắm à?. Nó cùng Yun là ứng cử viên cuộc bình chọn đi mua vé do họi những đứa trẻ thành lập, nói hai người mua chứ thật chất chĩ có nó mua hắn thì kè kè theo sát bên mà hỏi chuyện.

-Đây là lần thư ba. Ko ngần ngại trả lời, nó đâu cần phải giấu giếm mấy cái chuyện này chứ.

-Ờ. đừng nói với tôi là cô thích đến mấy chỗ này nha. Ánh mắt gian tà nhìn nó, hắn đang dò xét nó, nó biết, hắn nghĩ gì nó điều biết.

Tay cầm 7 chiếc vé của trò chơi tàu lượn siêu tốc, nó khoanh hai tay lại để trước ngực, rồi quay qua nhìn tên con trai đang kím chuyện với mình. -Cậu biết là tôi có thể đọc được suy nghĩ của cậu mà sao cứ bày nhiều trò đề thách thức tôi vậy.

-Ạc tôi quên. tại sao ông trời lại cho cô cái bảng năng như thế chứ. Bây giờ hắn bắt đầu chuyện sang chế độ than ông trời.

-Vậy cậu nghĩ ông ta (ông trời) nên cho loại người như cậu à.

-Tôi thì sao chứ. Hai mắt hình viên đạng đang ngắm về phía nó, chỉ cần nó nói gì có hại đến cái ông anh bên cạnh thì hai viên đạng này chắc bắng ra.

-Ko có gì. muốn hiểu sao tùy cậu. Bước chân nhanh hơn đi về phía năm con người đang mê mẵn với cái trò chơi đâu tiên này.

-Ta đi thôi.

-Woa đi chơi thôi. Lin vui mừng quá độ nên nhảy cẩn lên. khi cái trò chơi ấy kết thúc thì họ lại bàn tính đi vào ngôi nhà ma, ý này là của anh đại nhà ta, hắn nghĩ vào đó nhất định anh sẻ dọa nó sợ và vì chưa bao giờ vào nơi này chơi nghe cai tên tưởng là ghê rợn lắm nên nảy ra cái ý kiến này nhưng hắn đã sai, người la chính là hắn, một cái kì lạ là hắn là vampire vậy mà la làng khi thấy những con ma do người đóng kia chứ.

Cả đám bọn trẻ phải ôm bụng mà cười, Hong thì ngỡ ngàn với hắn, một Kanh Yun danh tiếng lẫy lừng mà la làng khi vào ngôi nhà ma, trời khó tin thật.

Ngồi xụ mặt trên ghế đá, hắn thật sự rất xấu hổ với hình ảnh của mình hồi nãy, nó còn cười hắn nữa chứ nhưng có một việc bù lại sự xấu hổ ấy là hắn lại một lần nữa thấy nó cười thật lòng mình, lấy cái xấu hổ của mình đổi lấy một nụ cười khó tìm thì hắn lời chứ ko lỗ.

-Yun. ở đây à?.

-Ha Rum, cậu cũng đến đây chơi à?

Bình luận





Chi tiết truyện