chương 642/ 803


- Đúng, Hồ Mi hay đi cùng Đại hoàng tử, hình như là bạn thân của nàng ta.

Đại Tỷ nói, đừng tưởng nàng manh động nên không biết gì, manh động và tin tức không lên quan gì đến nhau.

- Tốt nhất để nàng ta một kiếm chém chết tên khốn đó đi!

Hải Na công chúa lên tiếng, nghiến răng kèn kẹt, hình như rất oán hận.

Diệp Lãng trước đó đắc tội nàng, Hải Na công chúa lại nằm trong số các cô dâu bị cướp, mặc dù nàng cũng định phản kháng, không muốn bị Diệp Lãng cướp đi, kết quả, bị Diệp Lãng đánh ngất, trực tiếp ném ra ngoài tường.

Nếu như nói Hề Nhi bị ném bên đường như rác thì chí ít Diệp Lãng vẫn biết cầm khẽ nhẹ buông, còn Hải Na công chúa thì hoàn toàn không được như vậy, Diệp Lãng là ném đi đống rác đáng ghét nhất, ném được xa bao nhiêu thì cứ ném, lực rơi mạnh đến nỗi những người đứng xem cũng cảm thấy đau.

- Chúng ta trực tiếp đến cứ điểm cô dâu đi, tin rằng đó sẽ là chiến trường cuối cùng!

Tam công chúa chẳng buồn để tâm đến Hải Na công chúa, kéo bọn Hề Nhi bỏ đi.

Cùng suy nghĩ với Tam công chúa, mọi người đều cảm thấy nơi hấp dẫn nhất có lẽ là chỗ đó, dù sao đội đỏ bây giờ cũng từ bỏ hết những chỗ khác, dồn toàn bộ nhân lực về đó rồi.

Diệp Lãng chẳng hề cảm thấy ngạc nhiên, nhưng hắn cũng chẳng bận tâm, sau khi cứu hết mấy cô dâu lúc này đã không còn ai phòng thủ, hắn liền đi đến cứ điểm cuối cùng, đây là địa điểm mấu chốt hôm nay.

Bây giờ, trong tay Diệp Lãng có một trăm điểm, đội đỏ có chín chín điểm, nếu như Diệp Lãng cướp được cô đâu cuối cùng, vậy có nghĩa ngườu chiến thắng lần này sẽ là hắn.

Và Ngải La chi thành sẽ đón nhận một chiến thắng đặc biết nhất trong lịch sử hoạt động, chiến thắng chỉ thuộc về một mình Diệp Lãng, hắn chỉ dựa vào sức chiến đấu của một người mà thay đổi hoàn toàn cục diện.

Đương nhiên, đó vẫn chỉ là nếu, nếu Diệp Lãng không cướp được cô dâu cuối cùng, vậy thì lần này sẽ hai bên sẽ cầm hoà, nhưng, cho dù hoà thì mọi người vẫn cảm thấy Diệp Lãng là người chiến thắng.

Hoà, kì thực cũng chính là đội đỏ thua!

Đội đỏ chỉ phải giải quyết được Diệp Lãng thì mới có thể giành thắng lợi, mới coi như thắng, nhưng Diệp Lãng vẫn sẽ thắng, bởi vì hắn đã lấy được quá nhiều thứ, đã tạo nên một kết quả siêu việt.

Bây giờ người cảm thấy buồn bực nhất chính là Đại hoàng tử, hắn không ngờ sự tình lại trở nên thế này, vốn tưởng nhờ vào thành tựu này, danh vọng của hắn sẽ còn cao hơn nữa, ai ngờ lại biến thành thành tựu của Diệp Lãng.

Từng ấy người, bây giờ bị một người ép đến tuyệt cảnh, chuyện ấy nói ra chắc chẳng ai tin!!

Nhất định phải thắng!

- Hồ Mi, ngươi nói chuyện với nàng ấy chưa?

Đại hoàng tử nhìn thiếu nữ xinh đẹp bên cạnh, mặc dù bề ngoài mỹ lệ, nhưng vẫn là một thiếu nữ thuần khiết.

Rất nhiều người đều nói, Hồ Mi sớm đã là người của Đại hoàng tử, nhưng Đại hoàng tử chỉ cười cho qua chuyện, không phải là hắn coi thường Hồ Mi, mà vì hắn cảm thấy thế nhân đã quá xem nhẹ nàng.

Đại hoàng tử và Hồ Mi sớm đã có thể kết hợp, nhưng lại không được Hồ Mi đồng ý, nàng muốn giữ lần đầu tiên của mình cho đêm tân hôn.

Đại hoàng tử không miễn cưỡng, đồng thời cũng không hoài nghi liệu có phải Hồ Mi đang lừa mình, hoài nghi Hồ Mi sớm đã không còn là trinh nữ!

Bởi vì thân thể Hồ Mi, chỗ nào cần nhìn Đại hoàng tử đều đã nhìn qua, chỗ không cần nhìn cũng đã nhìn thấy, thậm chí đã có sự tiếp xúc da thịt, hắn hiểu vì cơ thể nàng chẳng thua kém gì nàng.

Có những việc không thể chỉ nhìn bề ngoài, bởi vì một câu nói này của Hồ Mi, Đại hoàng tử càng thêm tin nàng!!

Hồ Mi là người của Đại hoàng tử cũng là chuyện chắc chắn, hai người sớm đã đính hôn, qua một năm nữa là cử hành hôn lễ, Hồ Mi trừ bề ngoài mỹ lệ ra, năng lực làm việc cũng rất mạnh, là cánh tay trái tay phải của Đại hoàng tử!!

Đại hoàng tử sở dĩ chọn Hồ Mi làm phi, kì thực cũng chính là vì hàng ngày làm việc bên nhau, dần dần tiếp xúc nảy sinh tình cảm, nếu không với nền móng của gia tộc Hồ Mi, chưa chắc đã được Đại hoàng tử để mắt đến.

- Đã nói rồi ạ!

Hồ Mi cười cười, nụ cười rạng rỡ khiến không ít người muốn phạm tội!

- Nói thế nào?

Đại hoàng tử hỏi.

- Nàng ấy đồng ý, nói là sẽ đả thương năm không năm không.

Hồ Mi nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

- May mà có nàng ở đây, nếu không đại tiểu thư đó tuyệt đối không chịu nghe lời ta!

Đại hoàng tử đùa giỡn.

Những đây là sự thật, đại tiểu thư bên trong cho dù Ngải La Hoàng đế nàng cũng chưa chắc nhận lời, nhưng nàng có bản lĩnh đó, nàng là một trong những người mạnh nhất trong giới thanh niên, đồng thời nghe nói nàng sắp đột phá giai đoạn thiên cấp.

Mặc dù nói tiến nhập giai đoạn đột phá thiên giai cũng không phải nhất định có thể đột phá, hơn nữa thời gian cũng không chính xác, có người mấy vài năm, có người mấy vài chục năm.

Nhưng, bất luận thế nào, tiến nhập giai đoạn đó, cũng đã là tuyệt đỉnh cao thủ thế gian hiếm có, nàng bây giờ mới chỉ là một thiếu nữ, tiềm lực thực sự quá lớn!!

Cũng chính vì nguyên nhân này, mọi người đều cảm thấy, nếu như nàng xuất thủ Diệp lãng nhất định thất bại!!

Trong mắt mọi người, thân pháo và kiếp pháp Diệp Lãng mặc dù đều rất thần kì, nhưng họ cảm thấy thực lực Diệp Lãng cùng lắm cũng chỉ là địa cấp sơ giai, kém hơn rất nhiều cô dâu trong nhà.

Kì thực, bọn Đại hoàng tử đều có cách đối phó với Diệp Lãng, thực lực của họ không hề yếu, chỉ là Diệp Lãng không cho họ cơ hội, họ biết Diệp Lãng cướp xong cô dâu là bỏ đi, đến lúc đó họ sẽ thất bại.

Cho nên, chỉ có tìm cô dâu phản kháng là tốt nhất, Diệp Lãng muốn đưa được cô dâu đi, chắc chắn phải chế phục nàng!! Muốn tránh cũng không được!!

Trận chiến cuối cùng bắt đầu...

- Diệp Lãng người định làm thế nào?

Diệp Lãng lúc này đột nhiên xuất hiện bên cạnh bọn Đại Tỷ, khiến các nàng không khỏi giật mình, sau đó lập tức hỏi.

- Làm thế nào lát sau sẽ nói, Tam công chúa, có thể thực hiện chuyện nàng đã hứa với ta không!

Diệp Lãng trực tiếp nói với Tam công chúa, tạm thời bỏ qua những người còn lại.

- Cái gì?Không lẽ nói, ngươi muốn bây giờ ta mời người ăn cơm?

Tam công chúa nhớ lại lời hứa của mình, nếu như Diệp Lãng có thể cướp hết tất cả bọn họ, nàng sẽ mời hắn ăn cơm.

- Đúng vậy! Ta hết tiền rồi, bụng đói quá, nàng mau tìm chỗ cho ta ăn cơm đi.

Diệp Lãng ôm bụng, ra vẻ đáng thương nói.

Vốn dĩ Diệp Lãng định tìm chỗ nào đó ăn bữa tối, nhưng hắn phát hiện trên người hình như chẳng còn tiền, trước đó đã dùng hết ba ngân tệ cùng một số đồng tệ để trả cho bát mì bò.

- Ngươi chờ hoạt động kết thúc, bọn ta sẽ mời ngươi ăn cơm, mọi người đều đang đợi ngươi kia kìa.

Tam công chúa có chút toát mồ hôi, nàng cảm thấy Diệp Lãng có chút không biết nặng nhẹ, bao nhiêu người đợi hắn mà hắn lại muốn tìm chỗ ăn tối.

- Nàng có biết dân dĩ thực vi thiên! Cơm không được ăn, ta lấy đâu ra sức, mau lên, chúng ta tìm chỗ ăn cơm. Những người nay đều là đứng xem diễn trò, để họ đợi thêm một chút cũng không chết.

Diệp Lãng thản nhiên nói.

Bình luận





Chi tiết truyện