chương 267/ 803


Ngay khi hoạt động thu mua toàn thành khí thế hừng hực, thành chủ đã đến, nhìnt hấy tình huống này làm hắn kinh ngạc thật lâu, những dân chạy nạn này thật đúng là thu mua toàn thành, số tiền còn nhiều hơn mình tưởng tượng nữa.

Thành chủ nhìn người đen gầy ngay ở giữa, còn tưởng rằng người này là Diệp Lãng, hắn có điểm nghi hoặc khó hiểu, hắn cảm thấy mặc dù người đen gầy có khí chất bất phàm, nhưng thoạt nhìn không giống quý tộc, có lẽ đây là quý tộc khác loại a, nếu không sao lại lăn lộn với dân chạy nạn cơ chứ.

Thành chủ muốn tiến đến, chào hỏi, nhưng việc đầu tiên là phải chui ra được đám người chật chọi này, quanh đây đầy người xem náo nhiệt.

Vì vậy thành chủ muốn dùng thân phận của mình để tạo ra một cái đường, nhưng ngay khi hắn muốn hô lên thì đã có người làm việc này trước, bất quá không phải vì thành chủ.

"Tránh hết ra cho ta, để bản đội trưởng tới."

Nhất thời trường hợp náo nhiệt chợt trở nên im lặng, mà ngay giữa cũng tách ra một cái đường, xuất hiện một người một ngựa, mà người chung quanh tựa hồ có điểm sợ hãi.

Tại cái thành nhỏ này, có thể tự xưng là bản đội trưởng chỉ có một, đó là đội trưởng đội trưởng kỵ sĩ đoàn, mà hắn cũng là người mà mọi người sợ hãi, biểu hiện sợ hãi ra ngoài, còn trong tâm thì khinh bỉ!

Nhưng mặc kệ nói gì thì nói, quần chúng đều nhường ra một con đường cho đội trưởng đại nhân đi qua.

"Hừ!" Đội trưởng hừ lạnh một tiếng, ngựa đạp về phía trước, chậm rãi đi tới, tư thế uy phong mười phần làm cho thành chủ thành nhỏ ở một bên cũng cảm thấy đố kỵ, hình như mình cũng không uy phong như vậy a!

Xem ra đội trưởng kỵ sĩ đoàn uy phong hơn cả thành chủ.

"Ngươi chính là người chỉ thị một đám dân đen đánh chết em vợ ta sao?" Đội trưởng chỉ vào người đen gầy lãnh khốc nói, ngữ khí của hắn làm người ta cảm thấy, chỉ cần người đen gầy kia nói đúng thì hắn nhất định sẽ đương trường giết người đen gầy.

Đương nhiên, mọi người không quan tâm đến vấn đề này lắm, bọn họ chỉ cảm thấy câu này của đội trưởng thật sự rất hấp dẫn, em vợ đội trưởng bị đánh chết rồi sao?

Thật như vậy à?

Vậy thì quá tốt rồi, mặc kệ nói gì thì nói cũng phải về nhà chúc mừng một chút, tên lương quan chó má kia đã sớm nhìn hắn không vừa mắt rồi, ỷ vào mình là em vợ của tên ác bá kia mà nơi nơi lừa bịp tống tiền, hoành hành ngang ngược.

Một ít thương nhân đã tính trước, nếu còn tiếp tục giao dịch nhất định sẽ giảm thêm một ít giá cho bọn hắn, dùng để khen ngợi việc những dân chạy nạn này làm.

Nếu cũng giết cả đội trưởng này thì không lấy tiền cũng được!

Những năm gần đấy, số tiền thương nhân kiếm còn không bằng những người này đi lừa gạt, tin tưởng trong nhà những người này nhất định sẽ có rất nhiều tài sản, đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ đoạt được một phần.

Không nói đến nó, chỉ nói đến mất đi rất nhiều phí dụng bảo hộ sau này thì cũng đáng rồi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Nếu hỏi vì sao đội trưởng này kém như vậy mà thành chủ vẫn dùng hắn? Kỳ thật cũng không phải lỗi ở thành chủ, thành chủ luôn vùi đầu cực khổ phát triển thành nhỏ này, không có thời gian quản cái khác, mà đội trưởng luôn biểu hiện rất tốt trước mặt thành chủ nên hắn cũng không biết tình huống này.

Người ở dưới muốn nói cho thành chủ thì cũng phải thông qua đội trưởng, nếu muốn đi vòng thì chỉ có đường chết mà thôi.

Kỵ sĩ đoàn là cơ quan vũ lực lớn nhất thành nhỏ, nếu muốn xử lý đội trưởng của họ thì cơ hồ là chuyện không thể, căn bản không cần đi hỏi vấn đề này.

Cho nên, cho dù hôm nay đội trưởng bị thành chủ nhìn rõ mặt, trong thời gian ngắn cũng không thể thay rụng được, cần bàn bạc kỹ hơn.

"Hắn đáng chết! Ngay cả lương thực của dân chạy nạn chúng ta cũng nuốt riêng, không biết có bao nhiêu người bị hắn hại chết, hắn còn dám vũ nhục công tử nữa, chết là đáng, ta cũng không chen vào nổi, chỉ đá được hắn mấy đá, phun mấy phát lên thi thể hắn mà thôi, nhưng cũng thư thái rất nhiều." Người đen gầy nhìn chằm chằm đội trưởng kia, không cam lòng yếu thế trả lời.

Cái gì? Lương quan kia thật quá đáng, chết là đúng, thi thể ở đâu, ta muốn phỉ nhổ một cái.

Người ở đây đều có ý nghĩ như vậy, muốn học theo người đen gầy, nếu bỏ lỡ đánh người thì phun nước miếng, không, tốt nhất là lấy ra đánh đập thêm lần nữa, ách, cái này tàn nhẫn quá, hay là phun nước miếng đi.

Mà sau khi ảo tưởng và ám thích trong lòng, mọi người lại đặt sự chú ý lên chuyện trước mắt, người đen gầy này dám đối kháng với đội trưởng như thế thì nhất định sẽ bị ác bá này giết chết.

"Ngươi muốn chết sao?" Đội trưởng xuống ngựa, muốn đi lên túm lấy người đen gầy, sau đó lại hung hăng giáo huấn, có điều đột nhiên hắn ngừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào trường hợp đồ sộ trước mặt - kim ngân chất thành núi.

Tựa hồ vừa rồi đội trưởng nóng lòng muốn khởi binh vấn tội, cũng không chú ý tới nó, mà hắn vừa tiến lên đã bị kim ngân lòe lòe hấp dẫn lực chú ý của hắn.

Tuy rằng nói, tài sản của hắn cũng không ít, nhưng cái núi kim ngân này vẫn có lực hấp dẫn rất lớn với hắn, hắn muốn chiếm thành của mình.

"Ngươi không cần nghĩ muốn chiếm những thứ này, nó là của công tử." Đám người người đen gầy che chở kim tệ, bọn họ có thể nhìn thấy ánh mắt tham lam của đội trưởng, ở đây tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Lúc này, không chỉ đám người người đen gầy, ngay cả binh lính thủ thành vốn đang nhìn nhau cũng dựa gần vào, giống như muốn bảo vệ đống kim ngân tệ này.

"Em vợ ta bị giết, những thứ này coi như bồi thường cho hắn, cậu em vợ ta lại là một người có nhà có vợ đàng hoàng, cứ như vậy bị chết thì cần có tiền bồi dưỡng." Đội trưởng rất nhanh tìm được một cái lý do, một cái lý do để chiếm lấy số tiền này.

Xem lời nói thành thục của đội trưởng hẳn là trước kia hắn cũng làm việc này không ít lần.

Có lẽ, lúc này nếu tiểu lương quan kia sống lại thì hắn là tỷ phu, có thể sẽ bắt tên cậu em vợ này chết thêm lần nữa, vì quá nhiều tiền!

"Là ngươi hay là người nhà của hắn cần?" Người đen gầy hừ lạnh nói, rất khinh thường tên đội trưởng này, loại lấy cớ này ai cũng có thể nhìn ra được, không bằng ngươi cứ nói thẳng ra là muốn cướp đoạt cho khỏe, như vậy ít ra người ta cũng tôn trọng ngươi một ít.

"Ta chính là người nhà của hắn." Đội trưởng nhìn nhìn người đen gầy, sau đó rất khinh miệt nói, thì sao, ta sợ ngươi không đưa ra sao? Đi vào đây thì mọi chuyện từ ta định đoạt.

"Nếu ta nói, nếu chúng ta không đưa cho ngươi thì có phải ngươi muốn giết sạch chúng ta không?" Người đen gầy lạnh lùng nhìn đội trưởng, tựa hồ hắn thực bình thản với sinh tử, có lẽ vì hắn đã trải qua đợt tai nạn này, đã có chút không thèm để ý.

Có lẽ, bởi vì chính hắn vốn không sợ!

Bình luận





Chi tiết truyện