chương 406/ 803


Tuy rằng thiếu niên bề ngoài nhìn rất bình thường nhưng thực lực cũng không bình thường, ai có thể đi được đến đây thì tuyệt đối không phải may mắn là được, ít nhất hắn cũng đã đánh bại diệp chỉ tình, tuy rằng diệp chỉ tình ở trạng thái bình thường nhưng không phải người bình thường có thể ứng phó.

Nếu diệp chỉ tình xuất hiện tính cách thứ hai? Vậy thì chắc người mạnh nhất trong đám thiếu nữ là phi phi cũng sẽ bị đánh bại.

Bất quá tỷ lệ xuất hiện tính cách này rất xa vời nên cũng không trông cậy vào làm gì!

Mà thành tích của diệp chỉ tình cũng khá rồi, đã đủ thêm điểm cho diệp gia học viện rồi, vậy cũng đủ rồi!

Trận trung kết, khi phi phi còn đang chuẩn bị thì đột nhiên phát hiện ngoài hảo bằng hữu của mình ra, mấy người diệp lam vũ cũng đến cổ vũ, điều này làm nàng cảm thấy thật bất ngờ, cũng thật cảm động.

Có điều cũng có điểm tiếc nuối là tạp toa không xuất hiện, dường như ái đức hoa rời khỏi thánh thành bởi ái đức hoa không thể bước vào nội thành được nữa nên dù hắn ở lại cũng không thể đi vào thánh thành nên rõ ràng rời khỏi!

Nghe nói thương thế của ái đức hoa đã khôi phục bảy tám phần rồi, trên mặt cũng được chữa trị một chút, tuy không đẹp trai như trước nhưng cũng không khủng bố lắm.

Bất quá đấu khí của ái đức hoa đã biến mất, hắn đã bị phản phệ, hơn nữa vĩnh viễn không thể tu luyện đấu khí được nữa, đây cũng là kết quả mà mọi người đã sớm đoán trước.

Sử dụng cấm chiêu như vậy thì còn sống đã là may mắn lắm rồi!

Trở lại sân đấu, nàng nhìn thấy đám người diệp lam vũ đến nên lại gần chào hỏi:

- lam vũ, tiểu thất, sao các ngươi cũng đến, còn có tiểu yên, ngươi không đi cùng diệp lãng sao?

Phi phi là một người cởi mở lại ngay thẳng, nếu mấy người diệp lam vũ đã gọi nàng là tiêu phi phi thì nàng cũng không khách khí trực tiếp gọi tên các nàng, còn có nhũ danh của thất công chúa.

- chúng ta chỉ theo hắn tới thôi! Nếu ko chúng ta sẽ không đi xem mấy cái vụ đánh đánh giết giết này làm gì!

Diệp lam vũ thuận miệng nói, ý của nàng giống như nàng không bao giờ làm mấy chuyện đánh đánh giết giết vậy.



Phi phi ngây người một lúc sau, lại hỏi:

- hắn cũng đến? Làm gì?

Phi phi tuyệt đối không tin diệp lãng đến đẻ xem trận đấu của mình, cho dù nhị tỷ đường tỷ của hắn hắn còn chẳng đến nữa là.

- hắn đến đấy làm gì thì tạm thời giữ bí mật, nếu ngươi đạt giải quán quân sẽ có kinh hỉ không tưởng cho coi.

Diệp lam vũ cười nói, cười rất thần bí, cũng không lộ tin tức.

Nàng vốn cho phi phi một cái kinh hỉ, không ngờ lúc này diệp lãng xuất hiện, sớm nói ra cái kinh hỉ này.

- thật sự là nhàm chán! Sao lai bắt ta qua trao giải dùm chứ? Nói cái gì mà hiên viên băng cũng đã tự thân xuất mã thì ta cũng phải xuất mã, nàng xuất mã thì liên quan gì đến ta chứ!

Diệp lãng với vẻ mặt khó chịu nói.

- cũng phải nói thánh giáo này đúng là vô sỉ, cúp lại dùng thánh thủy của thánh giáo, ý, tiểu phi, sao ngươi lại ở đây?



Phi phi trầm mặc, hiện tại nàng đã hiểu kinh hỉ mà diệp lam vũ nói là gì, đó là diệp lãng sẽ trao giải cho nàng, nếu nàng thắng.

- ta ở đây thì rất kỳ quái sao?

Phi phi có điểm vô lực nói, nếu đây là kinh hỉ thì nàng cũng không thèm, không biết sao thánh giáo lại để hắn trao giải, đúng là kỳ quái.

Nếu tiếng lòng của phi phi bị diệp lãng nghe thấy sẽ hô to tri âm a, hắn cũng đang kỳ quái điều này.

Lý do thánh giáo đưa ra đúng như lời diệp lãng nói, tức là nếu thánh nữ đại nhân cũng đã xuất mã thì công tử ngươi cũng phải thuận tiện đảm nhiệm một chút!

Tất nhiện diệp lãng cự tuyệt lý do này rồi bất quá lúc ấy hiên viên băng ở đấy, nói chủ ý này không sai liền thay diệp lãng đồng ý.

Đối với điều này đến tận bây giờ diệp lãng vẫn còn oán trách hiên viên băng, vốn muốn để hiên viên băng tự mình tới, bất quá hiên viên băng đáng thương hề hề cầu hắn, hắn cũng không nói gì nữa, dù sao cũng không phải khó khăn gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ừ đúng rồi, ngươi còn không biết chứ gì, hôm nay tiểu phi chính là một tuyển thủ trong trận chung kết.

Diệp lam vũ giải thích, nàng tin rằng nhất định diệp lãng không biết chuyện này.

- hóa ra là vậy, hỏa bạo nữ quả nhiên cường đại!

Diệp lãng gật đầu nói.

-hỏa bạo nữ? Ngươi nói ai?

Phi phi nghe diệp lãng nói, giơ tay trợn mắt nhìn hắn.

- nói ngươi chứ ai, ngươi không biết à, người ta toàn gọi ngươi như vậy, nói ngươi rất nóng nảy…

Diệp lãng không có chút cảnh giác tính nào, còn tưởng rằng người khác không biết chuyện này nên giải thích.

Phi phi cũng biết chuyện này, không biết là ai bắt đầu kêu, nói kiếm pháp của nàng rất hỏa bạo, sau đó liền biến thành thiếu nữ hỏa bạo

(hỏa bạo tức là nóng nảy)

- ngươi không nói cũng đâu ai bảo ngươi câm đâu, hù!

Phi phi rất khó chịu nói, sau đó nhảy vào giữa sân, đứng ở đó hờn dỗi, cần phát tiết một chút.

Kết quả đối thủ của p trở thành công cụ phát tiết của nàng, hỏa vân kiếm pháp lại một lần nữa hỏa bạo gặt hái, làm cho cả sân tràn ngập hỏa khí, thắng lợi cuối cùng cũng có một ít nguyện nhân từ nó.

Bất quá phi phi cũng không dễ dàng chiến thắng, thiếu niên có bề ngoài bình thường này có một thân thủ quả thật không bình thường tí nào, nếu không phải phi phi làm một thớt hắc mã xuất hiện thì quán quân lần này chính là của hắn rồi.

Mà kế tiếp là lễ trao giải làm cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, không ai hiểu vì sao diệp lãng lại đảm nhiệm khách quý trao giải này, hắn thuộc loại học viện chứ không phải thành viên của thánh giáo chứ.

Chẳng lẽ thánh giáo muốn nói cho người ta biết hắn chính là người của họ, làm cho mọi người không nên đụng vào hắn?

Điều này làm cho người đánh chủ ý đến diệp lãng trở nên càng cẩn thận hơn, hiện tại họ không những phải lo lắng diệp gia cùng long cát công chúa, còn them cả thánh giáo nữa.

Dường như lần nào diệp lãng đễn một chỗ nào đó thì lại thêm một thế lực duy trì hắn, nếu cứ vậy mãi thì toàn bộ đại lục còn ai dám đụng hắn?

Đừng nói là sau này, ngay cả bây giờ cũng không có mấy người dám đụng!

Mặc kệ nói gì thì nói, diệp lãng cũng đã trao giải, tùy tay ném cúp cho phi phi, sau đó bỏ chạy.



Bình luận





Chi tiết truyện