chương 183/ 803


Long Cát công chúa là nhị công chúa tại Chu Tước đế quốc, cũng là một thế lực cực mạnh, mạnh nhất trong các công chúa, nàng nắm trong tay một cỗ thế lực đáng sợ, chỉ động một chút thì phỏng chừng cả đế quốc đều phải chấn động.

Rất nhiều người cho rằng Long Cát công chúa hẳn là người xứng với ngôi vị hoàng đế, nếu như không có điều gì ngoài ý muốn phát sinh thì tối thiểu tám phần là như vậy.

Hơn nữa ở phương diện chiến tích cũng rất xuất sắc, quản lý lãnh địa của nàng rất tốt, thuế thu nhập hàng năm cũng cao nhất đế quốc.

Mà cái này cũng không có nghĩa là lãnh địa nàng thu thuế rất cao, ngược lại là thấp nhất! Cũng vì vậy mà danh vọng của nàng ngày càng cao, dân chúng duy trì nàng ngày càng nhiều, cũng làm một ít hoàng tử đố kỵ, liên hợp một chỗ đối phó nàng.

Hiện tại trong triều của Chu Tước Đế Quốc cũng chia làm hai phe, một bên duy trì Long Cát công chúa, một bên là Hoàng tử Đảng. Bất quá triều đình luôn phân tranh như thế, phe phái cũng nhiều nên cũng chăng phải là chuyện mới mẻ gì, cũng không phải vì Long Cát công chúa xuất hiện mới có tình huống như vậy.

Nếu như không có Long Cát công chúa thì bọn họ cũng sẽ vì lý do khác mà chia bè kết phái, đây là mâu thuẫn, mâu thuẫn của quốc gia vĩnh viễn không biến mất!

Tại cái Chu Tước đế quốc này có rất nhiều người muốn Long Cát công chúa chết, đầu tiên nhất định là đám hoàng tử công chúa bởi ngôi vị hoàng đế này là cạnh tranh mà có, là cạnh tranh đến đổ máu!

Chẳng qua những người này nhất định không có Lãnh Huyết Tổ vì vô luận tình huống nào thì Lãnh Huyết Tổ cũng sẽ không tham dự vào cục diện tranh giành ngôi vị hoàng đế.

Nếu nói, trong đế quốc có gian tế hay có ai mưu đồ gây rối, chỉ cần bọn họ biết thì dù là hoàng tử công chúa họ cũng giết, chỉ cần có lệnh của Lãnh Huyết Nhất.

Nhưng Long Cát công chúa căn bẩn không có dấu hiệu cấu kết với người ngoài, cũng không mưu đồ gây rối, sao lại phải đi giết nàng?

"Vì sao các ngươi lại hỏi nhiều như vậy, các ngươi chỉ cần chấp hành nhiệm vụ của mình thôi, chẳng lẽ cần ta nhắc lại quy củ của Lãnh Huyết Tổ sao?" Lãnh Huyết Nhị cau mày nói, hai người này hôm nay bị gì vậy, Lãnh Huyết Thất coi như xong, sao Lãnh Huyết Ngũ cũng thế?

Ai, hẳn là vì Lãnh Huyết 1001, Lãnh Huyết Ngũ a Lãnh Huyết Ngũ, sao ngươi để tiểu tử này đi và lòng ngươi, ngươi như vậy không phải có sơ hở rồi sao.

Một sát thủ sao lại có sơ hở!

"Ta muốn biết!" Lãnh Huyết Ngũ nhìn Lãnh Huyết Nhị, lạnh lùng nói.

Lãnh Huyết Nhị trầm mặc một hồi, nói: "Được rồi, kỳ thật chúng ta nắm giữ một ít chứng cớ, cách một thời gian ngắn Long Cát công chúa sẽ biến mất, ngay cả người bên cạnh của nàng cũng không biết nàng đi đâu, mỗi lần đều như vậy, một mình biến mất không có tung tích. Bất quá, gần nhất Lãnh Huyết Nhất điều tra ra nơi mà nàng đi là địch quốc lớn nhất của chúng ta!"

Lãnh Huyết Ngũ trầm mặc, tin tức này cũng đã đủ làm nàng không nói gì nữa.

"Chuyện gần nhất các ngươi cũng biết chứ, có thể liên quan với nàng. Còn nữa, Lãnh Huyết Nhất đã điều tra ra Long Cát công chúa tính toán trong ngày sinh hoàng thái hậu tiến hành một lần hành động đáng sợ." Lãnh Huyết Nhị tiếp tục nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Không cần nói nữa, ta đã biết! Ngươi nói một chút xem hành động lần này chúng ta có bao nhiêu người, có thể gặp nguy hiểm hay không?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi, không cần phải nói, nếu là bình thường nàng sẽ không hỏi những vấn đề này.

Chấp hành nhiệm vụ như vậy đương nhiên rất nguy hiểm, tùy thời cũng có thể trả giá bằn sinh mạng.

"Đương nhiên có nguy hiểm, hơn nữa cũng rất dễ mất mạng. Long Cát công chúa cũng không phải người thường, thân mình là một cao thủ, hơn nữa bên cạnh nàng cũng là cao thủ như mây, nếu muốn giết nàng, rất khó!" Lãnh Huyết Nhị có chút đau đầu nói. Tin rằng vì chuyện này mà nàng an bài không ít thứ khác.

"Cho dù ngươi có khôi phục bình thường cũng rất khó tiếp cận nàng, cho dù hạ thủ được cũng rất khó toàn thân trở ra! Bất quá ngươi yên tâm, lần này thì khác, không cần ngươi động thủ, ngươi cũng không cần lo lắng Lãnh Huyết 1001, hắn chỉ cần khống chế con rối, có cái gì không thích hợp liền chạy, hắn như thế thì không ai đi phòng bị hắn!" Lãnh Huyết Nhị tiếp tục nói.

Những lời này của Lãnh Huyết Nhị là thật, hắn cũng chỉ cần khống chế con rối mà thôi, cũng không phải đích thân động thủ, đến lúc đó nếu có nguy hiểm thì hắn cũng thực dễ dàng chạy trốn.

"Cũng đúng, muốn bắt tiểu ngu ngốc này quả thật không phải chuyện dễ dàng. Ách, tiểu ngu ngốc này, chúng ta đang nói về hắn, hắn thì tốt, thư thư phục phục ngủ một giấc!" Khi Lãnh Huyết Ngũ nhìn về phía Diệp Lãng lại phát hiện hắn đang nằm trên người con rối ngủ, hơn nữa ngủ thật ngon.

Tin rằng những lời vừa rồi hắn không nghe lọt một câu.

Lãnh Huyết Ngũ nhịn không được đá hắn một cái, phát tiết tâm tình.

Mình lo lắng cho hắn còn hắn thì mặc kệ, đúng là có điểm hoàng đế không vội thái giám vội!

"A, nói xong rồi sao?" Diệp Lãng bị đá tỉnh, mơ mơ màng màng hỏi.

"Còn chưa, chờ ngươi tỉnh lại nói lại cho nghe!" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói.

"A, không phải đâu, ta không muốn nghe lại các ngươi nói nên làm như thế nào thế nào đâu, bất quá, các ngươi xác định Long Cát công chúa kia là một người nên giết sao?" Diệp Lãng nói, hắn vậy mà lại đáp ứng nhiệm vụ lần này.

Về phần lý do đáp ứng, theo lời của hắn là, mình ở Lãnh Huyết Tổ cầm nhiều thứ tốt như vậy, con rối người ta mình cũng chiếm thì thuận tiện giúp bọn hắn hoàn thành một nhiệm vụ vậy.

Hơn nữa, dù mình không muốn rời khỏi đây cũng phải đi, lần này là một cơ hội tốt, vừa lúc có thể đào tẩu, à không, là rời đi!

Ra vẻ lý do phía sau mới là trọng yếu nhất.

"Đúng vậy!" Lãnh Huyết Nhị gật đầu nói, ít nhất, bọn họ cho rằng Long Cát công chúa là một người nên giết, mà những người khác tự nhiên sẽ đồng ý.

"Vậy đi, an bài như thế nào tin rằng các ngươi sẽ tự thu phục, đến lúc đó chỉ cần nói cho biết nên làm như thế nào là được, ta đi trước!" Diệp Lãng nói xong bước đi, hơn nữa còn để lại một câu:

"Ta ghét nhất là bị họp!"

"Ta cũng vậy!"

Lãnh Huyết Ngũ vốn đang nghĩ muốn ở lại nghe kỹ hơn một chút, bất quá ngẫm lại, việc này Lãnh Huyết Nhị đều an bài cả, nàng lành nghề hơn mình rất nhiều, trước kia nhiệm vụ của mình cũng là nàng hỗ trợ bày ra.

Đối với Lãnh Huyết Nhị, Lãnh Huyết Ngũ có sự tín nhiệm tuyệt đối nên nàng cũng không đi hoài nghi lời Lãnh Huyết Nhị là thật hay không, đối với nàng mà nói, hoàn toàn là dư thừa.

"Ta cũng không cần, ta không hiểu mấy cái này!" Tiểu Linh nhấc tay, sau đó cũng cáo lui.

Lãnh Huyết Nhị trầm mặc.

Quên đi, bọn họ ở lại cũng chẳng làm gì được, cứ để bọn họ đi thôi!

Bình luận





Chi tiết truyện