Lục Tử Hiên dừng xe trước cửa biệt thự, lẳng lặng ngồi ở trong xe, nhìn ánh đèn lầu hai, anh không biết đã bao nhiêu lần mình dừng trước cửa nhà giống như vậy, cũng không đi vào, kể từ ngày hai người ầm ĩ không vui, đèn trong biệt thự đã một thời gian dài không sáng, tâm tình bất giác trầm xuống, cho là cô sẽ không trở lại nữa, nhưng bây giờ. . . . . .
Cuối cùng vẫn là yêu, không cách nào kềm chế, nếu không sẽ không dùng tất cả biện pháp để giữ cô ấy lại bên người, nhưng cô ấy cũng không yêu mình, nếu không sẽ không cùng anh hai. . . . . . Thân mật như thế. . . . . .
Nghĩ tới đây, Lục Tử Hiên nắm chặt quả đấm, trong lòng đầy tức giận.
Đẩy cửa xuống xe, nhưng khi vừa đi vào phòng khách, trực giác nói cho anh biết, có người thứ ba tồn tại ——
Anh hai sao?
Đây là suy nghĩ đầu tiên của anh, nghĩ tới đây, anh lập tức xông lên cầu thang
Nhưng hình như không phải như anh nghĩ, trong phòng không có âm thanh giống như trong dự đoán, thấp thỏm trong lòng liền hạ xuống, chỉ là có một việc anh không hiểu, đã trễ thế này sao Tiểu Mạt lại tới đây?
Nghe giọng của các cô ấy giống như đang thương lượng chuyện gì? Nhưng giữa các cô ấy căn bản không có bất kỳ liên hệ gì, trừ anh ra? Nghĩ tới đây trong lòng vô cùng không thoải mái, giống như bị người khác tính kế?
"Cái gì đúng theo nhu cầu. . . . . ." Hét lớn một tiếng, tức giận đá văng cửa ra.
Hiển nhiên Đồng Lôi căn bản không ngờ tới Lục Tử Hiên sẽ trở lại vào lúc này, chỉ hơi giật mình, sau đó cũng không sao cả, ngược lại Tô Mạt thấy gương mặt Đồng Lôi nhẹ nhàng, liền nghĩ rằng cô cố ý, nếu không vừa rồi sao lại thoải mái đồng ý ly hôn như vậy, thì ra là có mục đích.
Lúc này ba người, một người tức giận, một người bình tĩnh, một người đứng ngồi không yên.
Không khí rất là quỷ dị, Đồng Lôi chỉ nhìn thoáng qua Lục Tử Hiên, rồi sau đó nhẹ nhàng đi lướt qua bên cạnh anh.
Đáng tiếc không như ý muốn, một cái tay đã nắm thật chặc cánh tay của cô, âm thanh lạnh lùng vang lên ở bên tai: "Lời nói của tôi cô không có nghe thấy sao?" Anh có thể nhịn được chán ghét của cô, ít nhất cô còn có thể nhớ tới mình, nhưng cô lạnh lùng như vậy làm anh sợ hãi.
Đồng Lôi cũng không giãy ra, mặc cho anh lôi kéo!
Tô Mạt biết lúc này mình không nên ở chỗ này, không biết là cố ý hay vô tình, lúc đi qua bên cạnh bọn họ, phần giấy thỏa thuận li hôn kia trùng hợp rơi xuống.
"Đây là cái gì?" Khi Tô Mạt còn chưa kịp ngồi chồm hổm xuống nhặt, tờ giấy đã rơi vào tay Lục Tử Hiên, được tự do nên Đồng Lôi chỉ muốn rời đi nhanh một chút.
Bởi vì tức giận, dọc theo tờ giấy đã bị nắm lấy nhăn nhúm: "Đồng Lôi, cô muốn ly hôn?" Lục Tử Hiên khẽ quát một tiếng, thân thể ngăn cản Đồng Lôi đang muốn xuống lầu.
"Lôi Lôi, thật xin lỗi, tôi không ngờ!" Tô Mạt ra vẻ thật có lỗi nhìn Đồng Lôi, một tay khoác qua cánh tay Lục Tử Hiên: "Cũng không cần tôi giúp cô đưa cái này cho Tử Hiên rồi."
Lôi Lôi? Đồng Lôi cười lạnh, họ lúc nào thì đã quen thân như vậy rồi, không ngờ? Cô ta căn bản là cố ý, muốn đẩy tất cả trách nhiệm lên trên người của cô?
"Cô trả lời tôi!" Thật lâu không nghe được câu trả lời của cô, Lục Tử Hiên nóng nảy, thấy cô cười coi thường, tức giận càng lớn hơn, hung hăng bắt được cánh tay của cô, gầm nhẹ, lúc này anh đã hoàn toàn mất lý trý, cũng tự mình đẩy tất cả trách nhiệm lên trên người cô, hoàn toàn quên mất anh đã nghe đến cái từ “đúng theo nhu cầu” này.
"Lục Tử Hiên, không phải anh đã nhìn thấy sao, cần gì hỏi lại tôi?" Nếu anh nôn nóng muốn biết như vậy, vậy thì đúng như ý muốn của anh.
Không ngờ cô lại thoải mái đồng ý như vậy, tuyệt đối không giải thích, Lục Tử Hiên như một con mãnh thú, mất lý trí bóp cổ Đồng Lôi.
Bởi vì thiếu không khí, mặt của Đồng Lôi liền đỏ bừng, nói chuyện đứt quãng, "Lục. . . . . . Tử Hiên, bỏ. . . . . .tay!" Không ngừng đánh cánh tay của anh, tuy nhiên nó không hề nhúc nhích, sức lực của anh không những không giảm mà ngược lại còn có xu hướng mạnh hơn.
Tô Mạt nhìn thấy có cái gì không đúng, nếu tiếp tục như vậy nữa sẽ xảy ra án mạng. .
"Tử Hiên, mau buông tay!" Tô Mạt lo lắng gọi: "Mau dừng tay, nếu tiếp tục như vậy, cô ấy sẽ bị bóp chết!" Cô thật vất vả mới đi đến được một bước này, nên tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì, Lục Tử Hiên là cơ hội cuối cùng của cô.
Lục Tử Hiên giật mình một cái, mới phát hiện ra mình đang làm gì, hung hăng hất cô ra: "Đồng Lôi, về sau chúng ta. . . . . ." Không còn quan hệ.
Đáng tiếc lời của anh còn chưa nói hết, Đồng Lôi bị anh đẩy một cái như vậy, cả người ngã về sau, nhưng không ngờ sau lưng chính là cầu thang, theo quán tính, cả người liền nặng nề lăn xuống. . . . . .
"Lôi Lôi ——" Lục Tử Hiên không ngờ có thể như vậy, liền trợn tròn mắt. . . . . .
Một tiếng thét chói tai vang lên, Đồng Lôi liền lăn trên sàn nhà.
"Lôi Lôi ——"
Lục Tử Hiên vội vã lao xuống cầu thang.
Đồng Lôi chậm rãi ôm bụng: "Bụng. . . . . . của tôi. . . . . . đau quá. . . . . ." Khổ sở nói ra mấy tiếng. . . . . .
Lục Tử Hiên phát hiện dưới người cô chảy ra một vũng máu, cũng không quản nhiều như vậy, liền ôm lấy cô, lao ra cửa, đặt cô nằm ngang vào chỗ ngồi phía sau xe.
Lục Tử Hiên vừa lái xe vừa không ngừng nhìn chỗ ngồi phía sau, tiếng khóc đau đớn tựa như một con dao mạnh mẽ đâm nát trái tim anh.
"Lôi Lôi, đừng sợ!" Lúc này anh liền nghĩ đến việc muốn giết chết chính mình.
. . . . . .
"Bác sĩ, bác sĩ ——" Trong bệnh viện, Lục Tử Hiên ôm Đồng Lôi chạy như điên trên hành lang, gào thét tê tâm liệt phế (đau đớn tan nát cõi lòng).
Bình luận
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1