Đang tắm nước lạnh, Đường Chá đột nhiên nghe thấy tiếng kêu to nũng nịu của Lâm Khả Nhi truyền ra từ trong phòng ngủ: “Ai da! Chú Chá!”Không biết Lâm Khả Nhi xảy ra chuyện gì, Đường Chá vội vàng khoác áo choàng tắm, chạy ra khỏi phòng tắm, thấy Lâm Khả Nhi đang cắn cắn cái miệng nhỏ nhắn, ngồi trên sàn nhà sát mép giường, bàn tay nhỏ nhắn đang xoa xoa chân. Anh vội vàng chạy tới ôm lấy Lâm Khả Nhi, quan tâm hỏi: “Khả Nhi, cháu làm sao vậy?”.“Chú Chá, Khả Nhi thật đau a!” Lâm Khả Nhi ôm lấy cổ Đường Chá, chớp chớp đôi mắt hạnh ai oán nói.“Làm sao lại té xuống đất?” Đường Chá không hiểu hỏi.Lâm Khả Nhi dẩu môi, đáng thương nói: “Ai bảo chú Chá không có ở đây a? Khả Nhi tìm không thấy chú”. Nghĩ tới vừa rồi mình đang ngủ mơ mơ màng màng, mắt nhắm mắt mở tìm chú Chá, kết quả không cẩn thận liền rơi xuống đất, làm cô ngã đau quá.Đường Chá ôm Lâm Khả Nhi ngồi lên giường, cưng chiều vuốt tóc cô, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng có chút mê hoặc: “Khả Nhi, sao cháu lại xuất hiện trong phòng của chú?”“Hôm qua Khả Nhi đi tìm chú, ai ngờ vừa mới đi tới bên giường liền bị chú kéo xuống ôm chặt, cho dù Khả Nhi có giãy giụa cách nào cũng không thoát được, không còn cách nào khác là phải ngủ trong lòng chú. Không nghĩ tới chú vừa tỉnh ngủ liền quên, lại còn chất vấn Khả Nhi”. Lâm Khả Nhi phản kháng, đem toàn bộ trách nhiệm đẩy cho Đường Chá.Khuôn mặt Đường Chá đột nhiên vặn vẹo, thần sắc tràn đầy ảo não: “Khả Nhi, thật xin lỗi, lần sau không được tùy tiện vào phòng của chú nữa.”“Nhưng người ta thích ôm chú ngủ, chú Chá.” Lâm Khả Nhi chớp chớp đôi mắt linh hoạt, quyến rũ cười nói. Lồng ngực chú Chá thật ấm áp, cô không thể dễ dàng bỏ đi một chiếc gối ôm tốt như vậy được. “Lâm Khả Nhi đã là cô gái lớn rồi, không thể giống như khi còn bé”. Tránh nhìn vào ánh mắt tràn đầy mị hoặc của cô, Đường Chá quay đầu ra, có chút trách cứ nói.“Không được! Khả Nhi muốn ngủ cùng chú Chá!” Lâm Khả Nhi ngang ngược dùng tay ôm lấy khuôn mặt Đường Chá, thập phần duyên dáng nói: “Tại sao lúc bé chú Chá có thể ôm Khả Nhi ngủ mà sau khi lớn lên lại không được? Cha với mẹ không phải cả ngày đều ở cùng nhau sao? Cũng không thấy mẹ nhỏ đi a!”Nghe Lâm Khả Nhi nói, Đường Chá ho mãnh liệt một hồi: “Khả Nhi, bọn họ là vợ chồng, không thể so sánh được”. Lâm Khả Nhi dí dỏm cười, ôm cổ Đường Chá: “Vậy chúng ta cũng trở thành vợ chồng không được sao!” Nói xong, thấy Đường Chá kinh ngạc mở to đôi mắt tinh anh, chăm chú nhìn cô, Lâm Khả Nhi hôn lên đôi môi mỏng của anh. Cô hôn không chút kỹ xảo nhưng lại khiến cho ánh mắt Đường Chá hiện lên vẻ cuồng loạn nhiệt tình. Anh còn chưa kịp đẩy Lâm Khả Nhi ra, đã bị cô đẩy ngã xuống giường lớn. Thân thể xinh đẹp lập tức bò lên cơ thể anh, một mùi hương “hoa sơn chi” mê hoặc lập tức vương vấn quanh hơi thở của anh.Nhìn khuôn mặt tuấn tú mê người trước mắt, Lâm Khả Nhi hưng phấn thiếu chút nữa thét chói tai. Chú Chá là của cô, là cô đã định ước từ mười năm trước. Cô muốn anh, muốn trở thành người của anh. Cô nhiệt tình triển khai ma pháp, ra sức tạo nên sự mị hoặc trên thân thể Đường Chá."Khả Nhi, không nên như vậy". Bị Lâm Khả Nhi hôn rất sâu, Đường Chá vật lộn, cố gắng né tránh sức mê hoặc của cô, “Cháu là con gái của Phong, chúng ta không thể….”Nằm trước ngực Đường Chá, Lâm Khả Nhi ngẩng đầu lên khẽ cười: “Người ta là con của mẹ thì thế nào? Không thể yêu người sao?”“Khả Nhi, cháu còn nhỏ, không hiểu được cái gì là yêu”. Đường Chá đẩy Khả Nhi ra, lao ra khỏi phòng như chạy trốn.“Chú Chá”, Lâm Khả Nhi không cam lòng kêu to. Nghe cô gọi, Đường Chá dừng lại mấy giây, rồi lại tiếp tục sải bước, không quay đầu lại ra khỏi phòng.Tại sao chú Chá không thể tiếp nhận cô? Chẳng lẽ cô không đủ xinh đẹp? Lâm Khả Nhi đi tới chiếc gương lớn, nhìn vào gương, chỉ thấy trong gương một hình dáng kiều diễm giống một đóa hồng đang nở rộ, lộ ra vẻ mỹ lệ động lòng, tinh khiết như nụ hoa bách hợp buổi sớm, trong suốt như nguồn nước. Lâm Khả Nhi xinh đẹp giống như một tiểu tinh linh rơi xuống nhân gian, còn nhỏ mà đã lộ ra vẻ mị hoặc đàn ông trong thiên hạ.“Khả Nhi xinh đẹp như vậy, chú Chá không yêu Khả Nhi, chính là tổn thất của người”. Lâm Khả Nhi tràn đầy tự tin, ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nói. Đường Chá lúc nãy đã ra ngoài không ngờ lại quay trở lại, lúng túng nhìn Lâm Khả Nhi một lát, đi thẳng đến tủ treo quần áo.Lúc Đường Chá cầm bộ âu phục, Lâm Khả Nhi ôm lấy hông anh từ phía sau, nghịch ngợm nói: “Chú Chá, Khả Nhi biết trong lòng chú có yêu thích người ta, Khả Nhi có lòng tin sẽ chờ được chú”.“Khả Nhi, mau về phòng thay quần áo rồi xuống lầu ăn sáng.” Nghe lời nói to gan của Lâm Khả Nhi khiến cho Đường Chá ho mãnh liệt một hồi, khuôn mặt lạnh lùng đột nhiên biến sắc. Này a! Cô vẫn còn là con nít nha! Anh làm sao có thể? Nắm chặt quả đấm, Đường Chá bức bách bản thân hạ quyết tâm, lạnh lùng cự tuyệt Khả Nhi.“Được rồi”. Dù sao vẫn còn rất nhiều thời gian, về sau hễ có cơ hội là cô sẽ áp dụng hành động “dụ yêu”. Ha ha ha, chú Chá, người chờ tiếp chiêu đi.Lâm Khả Nhi đi vòng qua trước mặt Đường Chá, “mổ” một cái nặng nề trên môi anh, mới nở nụ cười thỏa mãn rời khỏi Đường Chá, trở về phòng mình.Bị bỏ lại, tim Đường Chá đập nhanh và loạn nhịp, sững sờ đứng tại chỗ, tay anh khẽ vuốt qua đôi môi vừa bị Khả Nhi hôn, ánh mắt tràn đầy phức tạp.
Bình luận
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1