"Bà xã, chúng ta không tranh giành. Một người ôm một đứa vừa vặn tốt." Đường Chá ở trên mặt Lâm Khả Nhi khẽ hôn, tràn đầy tình yêu mà nhìn cô.Đột nhiên ba¬by mà Đường phụ ôm oa oa khóc lên, hắn lập tức thất kinh hỏi con trai, "Đường Chá, nó bị sao thế này?""Có thể phải đi tiểu một chút." Đường Chá giống như kinh nghiệm phong phú nói.Đường phụ vừa nghe, lập tức nâng hai cái chân nhỏ của đứa bé lên, muốn cho đứa bé đi tiểu một chút.Lâm Khả Nhi thấy tã giấy còn đeo ở tại trên người đứa bé, lập tức cười lên: "Chú Chá, tã giấy không lấy xuống, để cho nó thế nào đi tiểu à?"Đường phụ vừa nghe, lập tức đặt đứa bé lên giường trẻ, hắn chân tay vụng về mà đem tã giấy cởi ra. Hắn vừa đem tã giấy lấy xuống, chỉ thấy một đạo Thánh Thủy phun ra, trực tiếp cho lão nhân rửa mặt. Một màn tức cười này khiến Đường Chá khẽ cười trực phún cơm: "Cha, đây chính là trừng phạt người đã cướp bảo bối với con."Sau khi tự mình thay xong tã giấy cho con trai, Lâm Khả Nhi vội vàng chạy đến phòng vệ sinh lấy tới cho lão nhân một cái khăn lông, vừa lau, vừa nói: "Chú Chá, người nhanh đi tắm."Đường phụ nhìn tôn tử khả ái thêm một chút, một cặp mắt uy hiếp nói: "Không cho cùng ta giành cháu đích tôn, ta thay quần áo xong trở về ôm hắn tiếp.""Con một tay ôm một đứa thật tốt, không cho người rồi !" Đường Chá nói qua đi tới giường trẻ, đưa tay ôm một ba¬by khác."Đường Chá, ngươi dám cùng ta giành, ta liền đem hai tôn tử cũng đoạt lấy , để cho ngươi một đứa cũng không được ôm!" Đường phụ trước khi rời đi, bất mãn gào khóc kêu to."Cha, con giúp người trông coi . Đường Chá nếu là dám giành, buổi tối con không cho hắn vào phòng." Lâm Khả Nhi nghịch ngợm ở bên tai Đường phụ nói."Em dám!" Đường Chá vừa nghe phúc lợi buổi tối của mình gawoj khó khăn, lập tức bất mãn kháng nghị."Ngoan ngoãn giúp ta trông coi Kim tôn(cháu đích tôn), tiểu Khả Nhi sẽ là của con." Đường phụ bá đạo bỏ lại những lời này, mới trở về trong nhà mình đi tắm.sau khi cha mình đi, Đường Chá bất mãn một tay nắm lấy Lâm Khả Nhi kéo vào trong ngực: "Bà xã, emthế nhưng không giúp anh!""Ai cho anh ngây thơ như vậy! Thật giống như một đứa bé." Lâm Khả Nhi che cái miệng nhỏ nhắn, mặt cười trộm.Đường Chá đột nhiên tựa vào bên tai Lâm Khả Nhi nói: "Bà xã, anh rất nhớ em.""Không phải ngày ngày đều gặp mặt sao? Trừ đi làm anh lúc nào không kề cận em?" Lâm Khả Nhi kinh ngạc hỏi."Có thể xem không thể đụng, anh đều muốn nghẹn chết rồi." Đường Chá có chút oán trách nói, bởi vì mang thai sống chết, mình đã hơn mấy tháng không có chạm qua tiểu Khả Nhi."Thật đáng thương ồ! , Khả Nhi cho anh an ủi." Lâm Khả Nhi bưng lấy gương mặt tuấn tú của Đường Chá , trên môi nở nang của hắn ấn lên một nụ hôn.Đường Chá lập tức ngậm môi của cô ,nhiệt tình cắn mút nước miếng trong đôi môi ngọt ngào .Một hồi tiếng khóc oa oa từ hai người trong ngực truyền ra, Đường Chá mới phát hiện ra trong ngực mình còn ôm một đứa con trai, tiểu tử kia bởi vì bị hai người bọn họ chen chúc, đang liều mạng kháng nghị.Đường Chá vội vàng vừa vỗ lưng ba¬by, vừa nhẹ giọng trấn an: "Bảo bảo ngoan, cha thương ."Lúc này đứa bé đang nằm trong giường trẻ nghe thấy tiếng khóc, cũng ồn ào theo, cùng nhau oa oa khóc lên.Hai đứa bé tựa như đang ca hát, đứa này khóc xong, đứa kia tiếp tục, náo nhiệt đến mức ở xa xa là có thể nghe được trong nhà phát ra vang tiếng khóc cùng tiếng cha con Đường thị đang hả hê cười to.Lâm Ngạo Phong giật mình xuống xe hơi, giống như một tiểu đại nhân lắc đầu: "Đây chính là âm thanh mà hai đứa cháu ngoại nghịch ngợm của ta phát ra sao? Thật không hiểu chuyện!"Lâm Vũ Mặc siết chặt khuôn mặt của hắn, sủng ái nói: "Tiểu ác ma, thời điểm trước kia con cũng như vậy, không nên cười nhạo người khác.""Con mới không phải mít ướt!" Lâm Ngạo Phong không phục chống nạnh, "Con đây rất hiểu chuyện, ngoan như vậy, nhất định sẽ không khóc.""Chỉ con ư? Còn nói ngoan?" Tần Phong đưa ngón trỏ ra gõ ót con trai, chế nhạo hắn."Con không ngoan thì người nào ngoan? Mẹ không thương con! Còn là cha tốt! Cha, người nói con là không phải thật biết điều?" Lâm Ngạo Phong ôm lấy chân chú Chá , mặt san mị cười."Con rất ‘ ngoan ’, ‘ ngoan ’ vô cùng, ‘ ngoan ’ khiến mẹ con cả đêm ngủ không yên, cả Lâm gia đều chỉ nghe được tiếng khóc của con." Lâm Vũ Mặc cười ha ha ôm lấy con trai, đi vào đường trạch.Lâm Ngạo Phong đứng ở giường trẻ, nhìn này hai đứa trẻ sanh đôi mới vừa bị tiểu Khả Nhi dụ dỗ ngủ , không khỏi nhíu lại chóp mũi nói: "Đây chính là hai cháu ngoại của em? Thế nào dáng dấp xấu như vậy? Mặt mũi còn có nếp nhăn, giống như ông già.""Vừa mới sinh ra đứa trẻ nào cũng đều như vậy, qua một tháng nữa em nhìn lại một chút. Cháu đích tôn nhà ta nhất định là ba¬by xinh đẹp nhất trên thế giới." Đường phụ nhếch râu ria lên, bất mãn nhìn chằm chằm Lâm Ngạo Phong.Tần Phong vội vàng cười đối với Đường phụ nói: "Thông gia, Tiểu Phong không hiểu chuyện, ngài đừng để ý."Vừa nghe Tần Phong nói chuyện như vậy, Đường phụ lập tức cười lên: "Không sao. Không sao."Lâm Vũ Mặc chỉ vào hai ba¬by, hỏi Khả Nhi: "Bảo bối, con trai con thế nào lại giống nhau như đúc? Điều này làm cho chúng ta về sau làm sao phân biệt được nha?""Có khác nhau a, đứa bên trái này đặc biệt nghịch ngợm, trêu chọc một cái hắn liền cười, là lão Nhị. Đứa bên phải này đàng hoàng chút, là lão Đại." Lâm Khả Nhi kiêu ngạo mà chỉ vào hai đứa con trai."Nào có như vậy? Nếu là hai bảo bảo cùng nhau khóc làm thế nào?" Lâm Vũ Mặc không nói lắc đầu. Hai tiểu tử bề ngoài giống nhau như đúc, thật sự rất thú vị, nhưng là phải phân chia bọn họ rất khó."Đây chính là cái vấn đề. Hai đứa bé này cười khóc quỷ xác thực cần phải làm ký hiệu. Chú Chá, ngươi nói như vậy có đúng không? Ở trên ót đứa lớn vẽ cái vòng, trên ót đứa thứ hai vẽ cái xiên ( dấu gạch chéo đấy ạ). Em đưa ra phương pháp xử lí không tệ chứ?" Lâm Ngạo Phong một bộ dáng chân thật , vừa đong đưa đầu, vừa vuốt vuốt cái cằm trơn."Tiểu ác ma, em không được chen miệng!" Lâm Khả Nhi giận đến một quyền đánh về phía Lâm Ngạo Phong. Hai đứa con trai của cô xinh đẹp như vậy, sao có thể ở trên mặt vẽ vòng tròn vẽ xiên?Quả đấm của cô còn chưa rơi vào trên người em trai, liền bị Lâm Vũ Mặc ngăn lại: "Tốt lắm, tiểu Khả Nhi đừng tức giận, trở về ta thay con dạy Phong."Lâm Ngạo Phong hả hê hướng về phía chị gái le lưỡi, một lần nữa trở lại bên giường trẻ, một bên hắn đùa bỡn khuôn mặt nhỏ nhắn của ba¬by , vừa cười đùa."Phong, con đã thích hai ba¬by như vậy, không bằng liền ở lại Canada cùng chị con đi ." Lâm Vũ Mặc xoa xoa đầu của con trai, cười nói.
Bình luận
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1