"Phí phí, anh làm sao đấy?" Lâm Khả Nhi khó hiểu nhìn Lý Tư Đặc đang kích động, không hiểu anh ta tại sao lại phản ứng như vậy. Nhìn đôi mắt linh hoạt chớp chớp trước mặt, Lâm Khả Nhi nghịch ngợm đáng yêu, Lý Tư Đặc đột nhiên dùng lực, ôm cô vào trong ngực: "Lâm Khả Nhi, không cho phép em gả cho anh ta! Anh yêu em! Anh muốn em làm vương phi của anh!"Lâm Khả Nhi kinh ngạc há hốc mồm, từ trong ngực Lý Tư Đặc ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn gương mặt tuấn tú tràn đầy ghen tị: "Phí phí, anh không phải làm thật chứ?""Ai bảo anh không làm thật? Anh đang vô cùng thành kính cầu hôn em! Nha đầu ngốc!" Lý Tư Đặc trừng đôi mắt đào hoa tuấn mỹ, hung hăng gõ lên đầu cô."Phí phí, anh muốn đánh tôi ngốc luôn à?" Lâm Khả Nhi bất mãn nhìn chằm chằm hoàng tử, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, không ai nhường ai.Lý Tư Đặc chau mày, hài hước nói: "Đánh em ngốc luôn thì tốt rồi, trực tiếp kéo em vào động phòng làm vương phi của anh.""Phí phí, không phải chứ? Anh nhất định là đang nói giỡn, em mới không tin anh." Lâm Khả Nhi cắn môi dưới, cúi đầu, cự tuyệt làm một người thông minh. Cô thà ngốc đến mức không đi tin lời nói của Lý Tư Đặc, ngốc đến mức cho rằng anh vẫn đang diễn trò.Nhưng cái vẻ mặt nghiêm túc kia, làm sao có thể là giả được?"Anh vì sao phải nói giỡn?" Lý Tư Đặc tức giận kéo cơ thể Lâm Khả Nhi lên, xách cô tới nhìn thẳng vào anh, mắt sáng như đuốc mà nhìn cô.Ánh mắt của Lý Tư Đặc khiến lòng cô bối rối, chưa bao giờ thấy qua phí phí nghiêm túc như thế, chưa bao giờ từng nghĩ anh sẽ có ngày cầu hôn cô. Cho tới nay, hình thức hai người ở cạnh nhau chính là anh đánh tôi đấu, bình thường chơi đùa quen rồi, anh nghiêm chỉnh như vậy, cô thật là có chút không quen."Phí phí, em cũng biết tình nhân của anh ở khắp nơi trên thế giới, anh phong lưu tiêu sái như vậy, làm sao có thể chuyên tâm vào em một đóa hoa tươi này đây? Em mới sẽ không ngu ngốc đến độ tin tưởng lời anh nói, anh vẫn là đi lừa gạt những cô gái đơn thuần kia đi." Lâm Khả Nhi lo lắng đẩy cơ thể Lý Tư Đặc ra, lùi sang một bên."Các cô ấy sao có thể so với em? Họ chỉ là những người mà anh trước kia quen chơi bời giết thời gian, chỉ có em, là người anh yêu, là cô gái anh muốn kết hôn!" Lý Tư Đặc không cho cô cơ hội lùi bước, từng bước từng bước ép sát , nói những câu thâm tình."Không thể chỉ làm bạn bè thôi sao?" Lâm Khả Nhi cảm thấy rất vô lực, cô thật muốn làm một con đà điểu, không để ý tới tình cảm sâu đậm của Lý Tư Đặc."Anh yêu em như vậy, làm sao có thể sẽ bằng lòng chỉ làm bạn em? Khả Nhi, gả cho anh đi." Lý Tư Đặc thành khẩn yêu cầu, một đôi mắt sáng lấp lánh mong đợi."Lý Tư Đặc, em cảm thấy rất xin lỗi, em vẫn coi anh là anh trai, người em yêu là Đường Chá." Lâm Khả Nhi cố gắng giải thích với Lý Tư Đặc, nhưng chưa nói xong, liền bị Lý Tư Đặc che lại đôi môi hồng."Không cho nói! Người em yêu không phải Đường Chá! Anh muốn em yêu ta!" Lý Tư Đặc giống như nổi điên hôn lên môi của tiểu Khả Nhi, dùng nhiệt tình của anh chiếm lấy cô."Không… không muốn… Lý Tư Đặc anh tỉnh lại đi…" Lâm Khả Nhi muốn thuyết phục phí phí, nhưng tình cảm của anh kiên quyết như vậy, làm sao có thể bởi vì một câu nói ngắn ngủi của Lâm Khả Nhi mà dao động?Chỉ thấy Lý Tư Đặc ôm sát hông của Lâm Khả Nhi, bá đạo cắn nuốt đôi môi đỏ mọng của cô, khiến đôi môi cô nở rộ trong miệng của chính mình. Nụ hôn của anh ta càng ngày càng nóng bỏng, giống như một đám lửa sắp đem cô thiêu đốt."Buông em ra! Phí phí…" Lâm Khả Nhi bị cường hôn hoảng loạn lên, cô không thể để cho Lý Tư Đặc đem mình ăn hết. Đang lúc cô muốn giơ chân đá vào chân đối phương thì mười người áo đen đột nhiên lấn đến gần người bọn họ, Lâm Khả Nhi không hiểu rõ chuyện gì xảy ra, chỉ thấy đỉnh đầu Lý Tư Đặc đã có vài chục họng súng lục."Không được nhúc nhích!" Một người áo đen kéo ra chốt an toàn của súng, lên đạn, mắt lộ tia nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Lý Tư Đặc. Khi anh ta còn đang kinh ngạc thì kéo Lâm Khả Nhi ra khỏi lồng ngực của anh ta."Khả Nhi!" Lý Tư Đặc không nỡ kêu tên Lâm Khả Nhi, anh mới vừa vươn tay muốn ôm cô, liền bị người áo đen chĩa súng vào trán bức lui đến một bên trước cây đại thụ."Hoàng Tử Điện Hạ tôn kính, xin đừng buộc tôi động thủ." Người áo đen ánh mắt lạnh lùng vô tình bắn về phía Lý Tư Đặc."Các người là ai? Tại sao muốn cướp Lâm Khả Nhi đi?" Lý Tư Đặc lo lắng nhìn Lâm Khả Nhi bị cướp đi, rất muốn đoạt lại cô, thế nhưng trên đầu mình chĩa vào vài chục họng súng, chỉ cần anh vừa khẽ động, có thể sẽ có viên đạn xuyên vào đầu anh. Anh chỉ có thể tựa vào thân cây, bất mãn chất vấn.Lại dám động đến hoàng tử Tây Ban Nha anh, mặt của đối phương cũng không khỏi quá lớn."Chúng tôi là đang bảo vệ Lâm tiểu thư." Người áo đen nói xong, một quyền đánh vào bụng Lý Tư Đặc, khi anh ta đau đến ôm bụng cúi người xuống kêu đau thì người áo đen ôm lấy Lâm Khả Nhi rời đi."Này! Các người rốt cuộc là ai phái tới? Tại sao muốn bắt tôi?" Lâm Khả Nhi bất mãn giãy giụa trong ngực người áo đen. Những người này thế nhưng ban ngày ban mặt bắt cô đi, lá gan thật to! Bọn họ sẽ không sợ bị cảnh sát bắt sao?"Lâm tiểu thư không cần sợ hãi, chúng tôi là hộ vệ do Đường tiên sinh phái tới, đặc biệt phụ trách an toàn của cô." Tên áo đen ôm Lâm Khả Nhi cung kính trả lời.Cái gì? Anh Chá phái tới sao? Anh sao lại phái hộ vệ ở bên người cô? Cô cũng không phải là đứa bé, còn cần người bảo vệ sao?Lâm Khả Nhi bồn chồn trầm tư, mãi cho đến khi đi vào phòng làm việc của Đường Chá, bị anh kéo vào trong ngực, cô cũng nghĩ không ra nguyên nhân."Tiểu Khả Nhi, em không sao chứ?" Đường Chá khẩn trương ôm lấy cô, chặt đến mức khiến cô hít thở không thông."Anh Chá, sao anh khẩn trương như vậy? Em không có chuyện gì cả." Lâm Khả Nhi kinh ngạc nhìn ánh mắt hốt hoảng của anh Chá, nhìn bộ dáng kia của anh, giống như cô xảy ra chuyện gì vậy.Cô thật sự bình an, một sợi tóc cũng không mất xuất hiện trước mặt anh.Đường Chá nhìn đôi môi của Lâm Khả Nhi bị Lý Tư Đặc hôn sưng, tức giận lấy ra khăn tay, càng không ngừng lau: "Đáng ghét! Lại dám cướp đoạt người phụ nữ của anh!"Lâm Khả Nhi nhìn ánh mắt anh Chá tràn đầy lửa ghen, không khỏi cười duyên: "Anh Chá, anh không cần lo lắng. Lòng của Tiểu Khả Nhi rất kiên định, quyết sẽ không bị người khác cướp đi."Đường Chá nhìn dung nhan đẹp đẽ của Lâm Khả Nhi một hồi lâu, đột nhiên ôm cô vào trong ngực, kích động nói: "Mặc kệ ai giành em với anh, anh cũng sẽ không buông tay.""Em cũng vậy nha. Ngay cả lão yêu bà Lệ Tây Á cũng bị em đánh bại. Ai cũng đừng nghĩ cướp đi người đan ông của em." Lâm Khả Nhi kiêu ngạo nói.Anh Chá quan tâm cô xem ra còn sâu nặng hơn cả tưởng tượng của cô, tuyệt không kém hơn chút nào so với sự quan tâm của cô dành cho anh.
Bình luận
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1