“Bởi vì tôi mới là người đàn ông của Khả Nhi” đã chặn đứng bước chân của Lý Tư Đặc, hắn mất mát nhìn Lâm Khả Nhi bị Đường Chá cướp đi. Khả Nhi đã từng nói cô ấy phải là vợ của Đường Chá, người kia chính là Đường Chá đó chăng?Đường Chá không để ý đến ai, đem Lâm Khả Nhi bắt về du thuyền của mình, hoàn toàn không để ý đến sự chống cự của cô.“Thả người ta xuống!”, Lâm Khả Nhi không ngừng giãy dụa, trong thoáng chốc cô hận đến mức muốn dùng kim châm đâm bất tỉnh Đường Chá, nhưng cô không làm được.Anh là Chá thúc thúc của cô nha, không phải là người đàn ông nào khác.Trong lòng cô còn hận ngày đó anh tát cô một cái, nếu đã không cần cô, sao anh dám lấy thân phận là người đàn ông của cô đoạt lại cô?Chỉ là vì sĩ diện hão thôi sao!Cô cũng không muốn làm một bình hoa di động a!Đường Chá vòng tay ôm chặt Lâm Khả Nhi, đánh một phát vào mông cô” “Ngoan ngoãn chút đi! Nếu không thúc thúc sẽ trừng phạt con ngay trước mặt Lý Tư Đặc!”“Không được! Như vậy thật mất mặt! Chá thúc thúc xấu xa, sao người có thể đối xử với người ta như vậy! Người ta không còn mặt mũi nhìn người khác nữa!”, Lâm Khả Nhi nằm trên vai Đường Chá bất mãn kháng nghị.“Ai cho phép con dối trá như vậy? Dám cùng vương tử chơi trò chơi hôn môi! Con mới có mấy tuổi hả? Sao dám làm loạn lên như vậy!”. Đường Chá đá vào khoang thuyền, đem Lâm Khả Nhi nẽm xuống giường, có chút tức giận gầm nhẹ lên. Anh cũng không phát hiện trong giọng nói của mình toàn mùi dấm chua.Lâm Khả Nhi nghe thấy giọng Đường Chá không còn trầm ổn, cô chống nạnh cười mị hoặc: “Người cũng không phải là cha người ta, sao lại quản quản người ta? Người ta yêu ai hôn ai là quyền của người ta, không liên quan đến người”.“Thúc thúc là người đàn ông của con, lý do này đã đủ hay chưa?”, Đường Chá rốt cuộc mất tỉnh táo quát lên.Lời của anh khiến Lâm Khả Nhi đắc ý cười rộ lên, cô chớp chớp đôi mắt linh hoạt, vui vẻ hỏi: “Người là người đàn ông của người ta? Ai phong vậy?”“Từ sau khi con cho ta dùng thuốc, ta bị con tính kế cùng con triền miên cả một đêm thì ta đã là người đàn ông của con rồi, chẳng lẽ con muốn phủ nhận sao?”, Đường Chá không cam lòng nhìn Lâm Khả Nhi.Lâm Khả Nhi chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, cố tỉnh làm ra vẻ bừng tỉnh, hiểu ra nói: “Như vậy á? Vậy thì người ta đi tìm Lý Tư Đặc với Bắc Dã Thương, bỏ thuốc cho bọn họ. Cũng không biết công phu của họ so với Chá thúc thúc rốt cuộc ai mạnh hơn ai đây nha? Lâm Khả Nhi phải lựa chọn kỹ người đàn ông của mình mới được. Ai da, bây giờ phiền não chuyện này làm gì chứ? Cứ làm xong thì mới quyết định được”.Lâm Khả Nhi nói xong liền nhảy xuống giường lớn, ra vẻ muốn đi tìm mấy nam nhân cô vừa nói.Không thèm liếc nhìn vẻ mặt giận dữ của Đường Chá, Lâm Khả Nhi cười thầm đi về phía trước, trong lòng lặng lẽ đếm: “Một, hai…”.Còn chưa đếm đến ba, cô đã nghe Đường Chá nói từ phía sau lưng: “Chúng đã đã đi cách xa du thuyền của Lý Tư Đặc vương tử rồi, mà Bắc Dã Thương lại còn cách xa đây mấy trăm cây số, sao con có thể tìm được bọn chúng chứ?”Lâm Khả Nhi quay đầu lại, nheo nheo đôi mắt mê hoặc quyến rũ nói: “Chá thúc thúc nghĩ người ta không biết bơi sao? Không đến một giờ người ta đã có thể bơi đến chỗ của vương tử ca ca rồi”.Nói xong, cô dang hai tay chạy ra khỏi khoang thuyền.“Không được đi!”, trong chớp mắt khi Khả Nhi định nhảy ra khỏi thuyền anh đã ôm cô vào trong lòng.Ôm Lâm Khả Nhi thật chặt, Đường Chá ném cô trở về giường trong khoang thuyền: “Khả Nhi, con đừng có mơ chạy ra ngoài tìm nam nhân”.“Người ta muốn đi! Không khiến người xen vào!”, Lâm Khả Nhi phồng má lên, bất mãn nói.Xem ra bộ dạng của Chá thúc thúc thật giống một người chồng ghen tuông a!.
Bình luận
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1