Chương 10Edit: Su_ri “Không buông”. Khả Nhi đem trọn cả nửa người trên treo ngược lên thân thể Đường Chá, căn bản không hề để ý đến sự lạnh nhạt của anh, ở phía dưới anh cười duyên: “Người ta biết rõ Chá thúc thúc cũng thích người ta, Khả Nhi tình nguyện để người ăn. Nhanh lên nha, người ta đã sớm chuẩn bị tốt rồi, người mau cho người ta xem người mãnh liệt đến cỡ nào đi nào!”.Đường Chá lạnh lùng đẩy tay Khả Nhi muốn lui ra, nhưng không ngờ Khả Nhi không cho anh chút cơ hội nào, bá đạo mà bổ nhào vào thân thể anh. Trọng tâm anh không vững, té lăn trên mặt đất, mà cả người Khả Nhi ngã nhào trên thân thể anh, nhờ vậy mà con thỏ nhỏ sống động lại đặt ngay trước miệng anh!Bị kích động đến cực hạn, ánh mắt Đường Chá có chút tham lam nhìn cảnh xuân trước mắt, nóng nảy điên cuồng gặm nhấm quả anh đào đỏ tươi, mùi hương “hoa chi sơn” mê người tỏa vào mũi anh, càng khiến anh trở nên điên cuồng, môi lưỡi mút rồi lại mút, mãi cho đến khi đóa tiểu anh đào trong miệng trở nên cứng rắn, trở nên to lớn.“A! Chá thúc thúc, người dùng lực một chút, Khả Nhi thật thỏa mãn!” Hai tay Lâm Khả Nhi luồn vào tóc Đường Chá, đem mềm mại xinh đẹp kia vùi sâu hơn vào trong miệng Đường Chá. "Không!" Đường Chá đột nhiên buông tiểu anh đào trong miệng ra, dùng sức đẩy Khả Nhi, chật vật chạy ra khỏi phòng ngủ của cô.“Chá thúc thúc!” Bị anh bỏ lại, Lâm Khả Nhi kinh ngạc ngã ngồi trên mặt đất. Chỉ còn một chút xíu nữa thôi là cô có thể thành công giữ lấy Chá thúc thúc. Vừa rồi, cô cảm nhận rất rõ thân thể anh có biến đổi mà. Sao anh lại cự tuyệt cô? Chẳng lẽ là do cô không đủ xinh đẹp? Cô đứng ở trước gương nhìn vào, chỉ thấy trong gương xuất hiện một mỹ nhân xinh đẹp, đôi môi ướt át mê người, đôi mắt linh hoạt tràn đầy ma mỵ, trên người điểm vài vết đỏ, tất cả là do anh vừa mới tạo nên. Cô cười duyên dáng, thoa thoa vết dâu tây đỏ tươi, nhớ lại anh lúc nãy tràn đầy nhiệt tình.Anh ở trước mặt những người phụ nữ khác đều giống như một tòa băng sơn, luôn luôn lạnh lùng lãnh khốc. Nhưng vừa rồi đối với cô, anh lại như một ngọn núi lửa, nhiệt tình có thể thiêu đốt tất cả, suýt chút nữa khiến thân thể cô nóng bỏng. Chá thúc thúc, ở trước mặt Khả Nhi, người chỉ có thể là một ngọn núi lửa đang hoạt động nha. Khả Nhi sẽ chờ đến khi núi lửa của người phun trào ra a! Dĩ nhiên, vào thời điểm thích hợp, cô sẽ thêm chút củi, thêm chút lửa, đốt lên nhiệt tình của Chá thúc thúc.Chá thúc thúc, cho dù người có trốn cỡ nào, Khả Nhi mà vung lưới tình thì người cũng không trốn thoát đâu a.Lao ra khỏi phòng Khả Nhi, Đường Chá nhìn thấy Lệ Tây Á đang dựa vào cánh cửa phòng anh, gương mặt tràn đầy ủy khuất, ngước đôi mắt ai oán lên nhìn anh.“Trở về ngủ!” Đường Chá lạnh lùng đẩy cửa một gian phòng khách, ra lệnh đối với Lệ Tây Á đang ở phía sau.“Chá, không phải anh muốn em sao?” Lệ Tây Á từ phía sau ôm lấy Đường Chá, buồn bã hỏi.Đường Chá xa cách nói: “Anh mệt mỏi!”Lệ Tây Á không cam lòng buông Đường Chá ra, trên mặt lộ ra một nụ cười oán độc, tràn đầy tính toán. Nụ cười này Đường Chá không thấy được, nhưng lại bị cô bé đang núp sau cánh cửa nhìn thấy.Lâm Khả Nhi tựa vào phía sau cánh cửa cười lạnh. Lệ Tây Á a Lệ Tây Á, chút thủ đoạn này còn dám diễn trước mặt Lâm Khả Nhi cô, rồi xem cô chỉnh chết cô ta như thế nào. Chá thúc thúc mắt mù sao mà không nhìn ra Lệ Tây Á thật giảo quyệt. Người đàn bà này xem ra rất biết diễn trò, ngay cả Chá thúc thúc cũng bị lừa gạt. Nhưng mà bị Lâm Khả Nhi cô biết được thì cô ta cũng đừng có nghĩ đến hai chữ “bình yên” đi.
Bình luận
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1