chương 48/ 439

“Vào đi.”

Hắn hiển nhiên là nhìn thấy nàng, nàng chậm rãi bước vào cửa, Từ Bang đứng một bên cầm tập văn kiện.

Hắn vùi đầu vào bàn công tác, trong không khí yên lặng gần như nghe được tiếng bút sàn sạt kí lên giấy.

Nàng sờ sờ mũi, cùng đợi hắn làm xong mọi chuyện. Không đến một phút đồng hồ, hắn kí xong tất cả văn kiện, buông bút, con ngươi sâu thẳm lóe lên ý cười châm chọc. “Xem ra là tôi thắng.”

Nàng cắn cắn môi, không cam lòng yếu thế, phản bác: “Doãn tổng tài, anh cảm thấy anh thắng quang minh chính đại sao?”

“Tôi nghĩ quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả.” Hắn nhún vai, đánh mắt về phíaTừ Bang.

Từ Bang hơi cúi người, mở cặp đựng văn kiện, đưa cho nàng một tập. Nàng cầm lấy mở ra, là hợp đồng tình nhân.

Nàng không nhìn kĩ nội dung bên trong, mà tiến lên mấy bước, “Muốn tôi đồng ý với anh cũng có thể, nhưng anh phải đáp ứng tôi ba điều kiện: Thứ nhất, cô nhi viện không thể rời đi, anh phải cấp tiền thuê cho cô nhi viện, trong thời gian là mười năm; thứ hai, anh và tôi kí bản hợp đồng này không thể làm cho người thứ ba biết; thứ ba, trên hợp đồng phải ghi rõ thời gian hạn định. Nếu anh không chấp nhận ba điều kiện này, tôi sẽ chủ động nói với Chỉ Dao tất cả mọi chuyện, bao gồm tất cả hành vi của anh.”

“Em đang uy hiếp tôi.” Hắn mím môi cúi đầu cười lạnh vài tiếng, “Tôi không chấp nhận phụ nữ uy hiếp.”

“Nếu như vậy, không có gì cần thương lượng.” Nàng biểu hiện vô cùng ngiêm túc nói, đưa văn kiện cho Từ Bang, xoay người liền đi ra ngoài.

Đến khi nàng sắp bước ra văn phòng, thất vọng nghĩ kế hoạch đập nồi dìm thuyền thất bại thì lại nghe thấy hắn nói: “Chờ đã!”

Nàng kìm nén cảm xúc trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh quay người lại. Hắn để tay lên bàn, hai bàn tay giao nhau trước ngực, nhìn chăm chú vào nàng, mở miệng nói với Từ Bang: “Từ trợ lí, anh theo lời cô ấy nói sửa lại một phần hợp đồng.”

Từ Bang lẳng lặng lui ra ngoài, thuận tiện đóng luôn cửa.

“Từ giờ trở đi, em là tình nhân khế ước của tôi. Tất cả em phải nghe theo lời tôi, không có quyền phản bác.” Hắn thong thả rời bàn làm việc, chầm chậm tới gần nàng.

Bước chân nhẹ nhàng của hắn như báo săn, không phát ra tiếng động, nàng nuốt nước miếng một cách khó khăn, theo bản năng lui về sau vài bước. “Tôi còn có một nghi vấn, thời hạn của hợp đồng là bao lâu?”

“Trong mắt tôi, thời hạn phụ nữ đảm bảo chất lượng cực kì ngắn, đương nhiên em cũng không phải ngoại lệ.” Hắn ngừng nói, đôi mắt sắc bén đánh giá nàng.

Nàng nhớ rõ hắn từng nói qua, cảm giác mới mẻ của hắn với phụ nữ chỉ có ba tháng, như vậy nàng chỉ cần làm tình nhân trong ba tháng của hắn là được sao? Tảng đá nặng trịch chắn trước ngực hình như dời đi một chút, nội tâm nàng thoải mái hơn, trên mặt không chút nào không lộ ra sơ hở.

Nàng nín thở, chỉ thấy bạc môi hắn nhẹ nhàng phun ra một câu: “Nửa năm.”

Nàng không khỏi kêu lên sợ hãi, sao lại có thể dài gấp đôi như thế?

Bình luận





Chi tiết truyện