Thùy Linh bước chầm chậm vào phòng. Cầm con gấu bông trên tay cô lại nhớ tới tên Golia bị trĩ kiêm gout đáng ghét. Hắn đã cướp mất nụ hôn đầu tiên mà cô đã cố gắng gìn giữ suốt hai ba năm cho người chồng tương lai của mình. Tên đáng ghét, tên dâm tặc, tên du đãng đúng là quân khốn nạn mà.
Nhớ lại...
Sau màn Kiss không mấy lãng mạn cho lắm thì mặt hai người đỏ như quả gấc. Trái tim hai người như hòa cùng nhau mà đập.Sau khoảng thời gian khá lâu, Thùy linh bặm môi đứng dậy đạp cho Phong một cái rồi đi thẳng không để lại một lời nhắn nào. Còn anh thì cứ đơ đơ ra, ngồi thù lù một đống như thằng tự kỉ, đôi lúc đưa tay lên môi mà cười thầm một mình.
-Trời ơi, ông muốn con sống sao? Thùy Linh đập đầu vào gối tự tử.
------------------------------
Rốt cuộc thì sau một tháng đóng phim vất vả thì Quỳnh Thư cũng được trở về yên bình với mái nhà yên ấm. Thật sự là lần đầu tiên đi đóng phim cũng thú vị. Ngoại trừ mấy cái cảnh sươt mướt không hợp với cô nhưng mà chả hiểu sao cô đóng đạt đến mức ông đạo diễn khóc sướt mướt mấy mấy gói giấy thơm.
Kể ra cái nhân vật cô đóng quá ngu . Phải tự tử vì một thằng không yêu mình. Bao nhiêu năm ăn cơm bố mẹ, đèn sách học tập để rồi kết thúc bằng cái chết. Haizzi cô thở dài... thế mà mình cũng đi đóng, mình phục mình quá.
Mệt.Phải nghỉ dưỡng sức cho một tháng hoạt động hết công suất đã. Ỹ nghĩ chợt lóe lên thì cô đã sâu vào giấc ngủ.
9h tối.
Mở mắt ra cô cảm thấy khoan khoái sau giấc ngủ dài. Dạo đi đóng phim có nhiều cảnh quay đêm đã thế lại phải quay lại nhiều lần vì những lí do vớ vẩn như: quả dừa vô duyên rơi đúng lúc hai nhân vật chính kia kiss nhau, không thì gió biển to quá khiến nữ diễn viên không dám mặc váy, còn nữa đến cảnh hai người ăn bữa tiệc trên biển một làn gió mạnh mẽ cuốn đi những hạt cát hạ vào đĩa thức ăn khiến cho hai diễn viên bị sặc. Còn một kỉ niệm đáng nhớ nhất trong chu kì đóng phim là vụ " xa vào nhà băng".
Chuyện là như thế này. Vào ngày hôm ấy, cô đi loanh quanh thì thấy một đoàn người đưa cá vào nhà lạnh, vốn là một nhà báo nên tính tò trỗi dậy khiến cô chui đầu vào trong. Duyên như thế nào mà Thiên Quốc cũng đi theo cô vào . Ai dè anh mạnh tay quá đóng sập cửa . Vốn cái cửa đã hỏng dở lại chỉ có chốt bên ngoài, do sơ suất mạnh tay mà mấy người bị nhốt trong đấy đúng một tiếng đồng hồ. Sau khi đã được lực lượng cứu hộ cứu nạn giúp đỡ đoàn người vô cùng cảm kích khi thoát nạn.Người nào người nấy mặt đầy tuyết, run run. Riêng cô và Quốc hai người còn có thêm "râu tuyết" trên mặt. Thế là bộ phim phải ngừng quay ba ngày cho hai diễn viên ổn định sức khỏe.
Ai nói khỏe mạnh là tốt nào?? =.=
Khẽ cười trước những kí ức vừa qua cô cầm chiếc điện thoại:-Ôi mẹ ơi chín mươi tám cuộc gọi nhỡ từ mẹ, sếp, đạo diễn. Một trăm tin nhắn từ Thanh Hà, Thùy Linh và tên Quốc đáng ghét. Bọn họ định bạo loạn chiếc điện thoại của cô sao? May là mua điện thoại mới rồi chứ phải em cục gạch chắc có lẽ đã từ trần tạm thời rồi.
-Thư ơi!!Tiếng nói vọng từ nhà ngoài vào. Thấy thế cũng cũng tò mò ra xem sao.Hóa ra là hai cô bạn cùng phòng.
-Hế lô!! Cô vẫy tay họ.
-Này,sao tụi tôi gọi không nghe hả?
-Ngủ quên,hỳ!
-Mà này, tụi này mua sẵn đồ ăn này, vô ăn đi.
-Ok, hai bấy bê.Cô đáp ngắn gọn rồi bước vào phòng ăn. Thế là cả ba lại bắt đầu cuộc chiến .
Bữa ăn cũng đã xảy ra được mười lăm phút nhưng ai nấy đều im lặng và dành riêng cho những suy nghĩ của mình.
-Này sao mặt mày ủ rũ thế hả Linh em? Thư bỗng ngước lên hỏi.
Sau ánh mắt lo lắng của hai người bạn, Linh gặm nốt chiếc đùi gà rồi từ từ nói,vẻ mặt của cô vô cùng nghiêm nghiêm trọng:
-Chuyện cũng đã lâu rồi( điêu có một tuần thôi mà), đó là một ngày tháng sáu trời nắng nhẹ, muội đánh con xe đi làm...
-Tua đi em ơi...đến chỗ nào gay cấn ý... Thanh Hà dừng đũa hối.
-Chuyện đâu còn có đó thịt chó còn có mắm tôm, không có đầu làm sao có đuôi, từ từ nào.-Ngừng một chút để uống cốc nước lấy sức lực để kể rồi cô tiếp tục câu chuyện của mình- Đó là chuyện ông sếp mới..... abcdef.....
Thùy Linh ấm ức kể lại những chuyện vừa xảy ra. Còn hai cô bạn mặt cứ ngơ ngơ đôi chút thì cười rộ lên như hai con điên khiến Linh có vẻ bực mình.
-Này, thế mà cười được à, không an ủi người ta thì thôi, đây lại còn... Cô nhăn nhó trước biểu hiện của hai nàng bạn thân kia.
-Thùy Linh này,sau khi tụi mình đào sâu và nghiên cứu kĩ dựa dưới kết luận của : Bộ trưởng Bộ GD&ĐT: Tôn Thất Học, Bộ trưởng Bộ Lao đông, thương binh và xã hội: Tôn Thất Nghiệp., Bộ trưởng Bộ Y tế: Tôn Thất Đức, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng: Tôn Thất Thủ, Bộ trưởng bộ NN&PTNT: Tôn Thất Bát, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao: Tôn Thất Thế, Bộ Trưởng Bộ KH&ĐT: Tôn Thất Sách, Bộ trưởng Bộ Nội vụ: Tôn Thất Sủng, Bộ trưởng Bộ Tài chính: Tôn Thất Thu, Bộ trưởng Bộ Du lịch: Tôn Thất Thểu và giáo sư người Hàn Quốc Chim Đang Sun, giáo sư người Nhật Cutataxoa thì tụi mình có thể kết luận cậu đang lâm phải tình trạng: Ghét của nào trời trao của ấy. Quỳnh Thư vểnh râu hùm tỏ vẻ đồng ý với kiến trên.
-Này, hai người này không được cái nước nào cả, không an ủi người ta thì thôi, đây lại còn... Thùy Linh giận dỗi bỏ đi rồi bực mình quay lại.
-Trương Quỳnh Thư, phạt cậu tổng cộng là một tháng làm ô sin, hứ cho chừa tội bao đồng!
-Đúng rồi, tí quên ở lại dọn dẹp vui vẻ nhé bé cưng!! Nói rồi Thanh Hà vỗ vai an ủi cô, tay cầm theo li nước mà về phòng.
-Mình đúng là ngu mà, biết thế cứ im lặng, người đời nói đâu có sai" Im lặng là vàng" . Nếu im lặng thì bây giờ đâu có phải làm khổ sai không công như thế này đâu, Quỳnh Thư ơi, mày ngu lắm !!!
Cô vừa nói vừa vỗ vào đầu mình, cái tật quan tâm và chọc ngoáy bạn bè chết vẫn không chừa, thôi thì số trời đã ấn định thì cô phải làm theo thôi!!
Thật khổ cho Thư khi hai người bạn có một bộ óc nhớ lâu và kĩ. Lại được tính chọc ngoáy và đá đểu nên giờ đây cô mới bị như thế này mà. Tất cả mọi việc sẽ được giao cho cô đảm nhận từ nấu ăn giặt giũ cho đến lau bồn cầu. Đó chính là hình phạt cộng thêm cả lãi suất một tháng cô vắng nhà.
Một ngày nữa lại bắt đầu.
Vì phải chịu án phạt mà Quỳnh Thư đã phải banh mắt từ năm giờ sáng nấu cơm dọn nhà cho hai con heo đang ngủ trong kia. Nói là nấu cho oai chứ cô để sẵn ba bát ô tô và ba gói mì tôm ở bàn, đứa nào ăn cô rót nước nóng cho mà ăn. Còn nhà dọn hôm qua rồi để mai dọn thể. Rốt cuộc việc cô dậy sớm là để xem phim ấy mà.
Trời hôm nay mưa sầm sụt, mưa xối xả, mưa to ơi là to. Nói chung là do trời có bão .
Đã sáu giờ rồi mà chưa thấy một bóng dáng đứa nào mò xuống ăn sáng, thế là cô đành phải làm đồng hồ báo thức khua bọn kia dậy.
-Linh ới là Linh ơi..... sáng rồi dậy đi mà...
-Ta chưa có chết mà mi réo tên ta như thế...tiếng ngái ngủ của Thùy Linh sau cánh cửa.
Bước đến cánh cửa phòng Thanh Hà, cô thấy không đóng liền bước vào. Không một bóng người, chăn gối lại được gập một cách gọn gàng.
-Con nhỏ này, trời mưa đi đâu được chứ!! Thư thắc mắc rồi tiến đên chiếc bàn làm việc. Một bức thư viết vội hiện lên sau tập sách ở trên bàn.
-Quái lạ!!
Bình luận
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1